“Lệnh bài này do một người phụ nữ tên Vân Hàn Yên tặng cho tôi, nể mặt lệnh bài, tôi mới cứu cô một mạng.” Lý Quân lạnh lùng nói.  

 

 

Thì ra là vậy.  

 

“Được rồi, cô đi nghỉ ngơi đi.”  

 

Nói xong, Lý Quân xoay người nằm lên giường ngủ.  

 

Vân Hàn Khinh thấy trong phòng chỉ có một chiếc giường, cô đành cuộn tròn trên sofa.  

 

Sáng sớm hôm sau đã không thấy Vân Hàn Khinh nữa, chỉ thấy một tờ giấy trên sofa: “Anh đã cứu tôi, tôi sẽ báo đáp anh.”  

 

Lý Quân vo thành một nhúm rồi vứt vào thùng rác.  

 

Anh cứu người chứ không ngóng trông đối phương báo đáp.  

 

Ra khỏi phòng, A Hoàng và Hoàng Phủ Hồng Thường cũng đã sửa soạn xong.  

 

Rời khỏi khách sạn, chạy thẳng đến đích đến.  

 

Nửa ngày sau.  

 

Ô tô dừng lại, ba người đi đến hang Thần Viêm.  

 

Vừa đến miệng hang thì bọn họ đã cảm nhận được một luồng hơi thở cực nóng ập đến.  

 

Khoảnh khắc bước vào trong hang hệt như băng tan tuyết hóa, như thể đang trong ngày hè vậy.  

 

Trong hang đầy rẫy hố lửa, trên hố lửa có rất nhiều đan lô, lò luyện khí, có không ít người đang luyện chế vật phẩm.  

 

“Địa hỏa trong hang Thần Viêm không ngừng cháy, rất thích hợp để luyện chế đan dược luyện khí, cho nên thường xuyên có người đến đây, hơn nữa tu luyện công pháp hệ Hỏa ở nơi này rất có hiệu quả.”  

 

Hoàng Phủ Hồng Thường giải thích.  

 

Quả nhiên, sâu bên trong có rất nhiều người đang ngồi khoanh chân tu luyện.  

 

“Địa hỏa ở hố lửa này nhiều nhất, chúng ta luyện khí ở đây đi.”  

 

Hoàng Phủ Hồng Thường chọn ra một chỗ.  

 

Đúng lúc này, một ông lão xuất hiện.  

 

“Thì ra là Hoàng Phủ Hồng Thường của Luyện Khí sơn trang, không biết lần này cô muốn thuê lò luyện khí cỡ nào?” Ông lão cười tủm tỉm hỏi.  

 

Hoàng Phủ Hồng Thường nói: “Tôi muốn thuê lò luyện khí cấp huyền.”  

 

Nghe vậy Lý Quân mới biết, bởi vì có rất nhiều người đến hang Thần Viêm luyện đan luyện khí nên đã mở ra các loại buôn bán.  

 

Thuê mặt bằng thuê lò luyện.  

 

“Lò luyện khí cấp huyền, phí một ngày 800 vạn linh tệ, Hoàng Phủ tiểu thư là khách hàng quen nên tôi không thu tiền cọc của cô.” Ông lão nói.  

 

Hoàng Phủ Hồng Thường đưa một tấm thẻ cho ông lão.  

 

Không khác thế tục là bao, không ngờ còn có thể quẹt thẻ, thật sự khiến Lý Quân mở mang tầm mắt.  

 

Ông lão thu tiền, ra lệnh cho mấy tên thuộc hạ khiêng một cái lò luyện khí khổng lồ đến.  

 

Lò luyện khí này cao bằng một căn nhà, bên trên điêu khắc rồng phượng, cổ xưa trang trọng.  

 

Đặt xong bếp lò, Hoàng Phủ Hồng Thường bắt đầu công đoạn chuẩn bị trước khi luyện khí, còn Lý Quân đứng bên quan sát, A Hoàng trợ giúp.  

 

Bên kia, ông lão cho thuê lò không rời đi mà đứng cạnh xem.  

 

Ông ta đánh giá Lý Quân, nghĩ tới nghĩ lui vẫn chưa nghĩ ra thân phận của thanh niên này.  

 

Đi cùng với Hoàng Phủ Hồng Thường, trông có vẻ lần này Hoàng Phủ Hồng Thường khai lò luyện khí vì người này.  

eyJpdiI6Im5jVmdNc0NUOWRcL1l6ZnVJa05zN1NRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlhMU0NWSlVveSszNkQ0Tll3TTJmaGtOZWxFa0kybWI2WlJhUXdIa2s1NjNMc2thTzl5XC9Jblo0b2lCcldPRll1IiwibWFjIjoiZDVlOGI0MjE4ZWYwNmI2MTQ5OWI5MmYzYWVhMjFjYTY2YjM3MjZjOWJkZjYzYmE3NjgyODMzN2I2NjJkYTk4YiJ9
eyJpdiI6ImlBWVkwZ3p5alwvbEpyR09SdmhLa3VRPT0iLCJ2YWx1ZSI6InVhTnhcL1UzaXQzTFJqbXpGQmp1UVZpcmxscHFYcVhreVRMaFFLaU5oeDhMTmJueW84S21zeDZJWWp4ZE05aFlXcGozcWIyZ1l3NWVMUFVGVEpyYkxja0VtSGFsV1wvc3NrS3VUXC9iZGxWVkp1dmpoUjYxVHR6cko4NGNTd3kwSjhFOElqXC95YWF1ZFZcLzVxOWI1THJRMHV2N1wvcFNRbU9ORUgxNUpsU0RsZG9sR3RLYnh4VHRGNWMybkxwRUpjWVFYaWxzaE1UODR5VldyTGxvTjVWdlpLbHhNR2grR3lQVWJrd3p6U1wvM3ZGV3poZnE5WXJkU3VVclVRdXR0azRBSG9LSWZ5T1RsMkZoS0k4RHo3RG1OWUZXSTIyZCtxdFVaR3hsTzNJUFR4Snk2aEc4MUMxZnlIMkNFVGx1eGtOSnMxXC9jOUhWVVlmVDhMMHZRcGt3eGtYK3dBPT0iLCJtYWMiOiI4OTYyNmEzNWE1MGVmOWE4MjcxOTEwNmUxYjhlNWFmMWJlOTFiMDUyYjY5NDFiZWRlNTI0ZmIzZjU2ZWMwMzU2In0=

Ads
';
Advertisement
x