“Việc này không thể bỏ qua được.”  

 

 

Rất nhiều đệ tử xung quanh Thái Thượng trưởng lão phụ họa theo.  

 

Sắc mặt của Phùng Thiên Tuyệt cực kỳ khó coi.  

 

Ông ta lựa chọn kết minh với Lý Quân cũng vì nghĩ cho an nguy của Kiếm Tông.  

 

Lý Quân rất mạnh, nếu được người này giúp đỡ thì Kiếm Tông không cần lo bị kẻ thù tập thể tấn công.  

 

Nhưng ông ta lại bỏ sót mất việc Thái Thượng trưởng lão sẽ xuất quan.  

 

Hiện tại cảm xúc của các đệ tử đều bị kích động, giờ phải làm sao đây?  

 

Tần Nam lên tiếng: “Thái Thượng trưởng lão, trước kia giữa Kiếm Tông và Lý Quân có chút hiểu lầm, nhưng bây giờ hai bên đã là hòa. Hơn nữa Lý Quân kết minh với Kiếm Tông cũng liên quan đến sự tồn vong của Kiếm Tông chúng ta, hy vọng ngài có thể lấy chuyện lớn làm chính.”  

 

“Chuyện lớn cái cứt. Tần Nam, trước đây lão phu còn rất thưởng thức ngươi, bây giờ chỉ muốn xé rách miệng ngươi.”  

 

Lão ta nói xong, tiện thể lạnh lùng nhìn về phía Lý Quân.  

 

“Nhãi ranh, ra tay đi, hôm nay lão phu phải báo thù cho đệ tử Kiếm Tông đã chết đi.”  

 

Vô số ánh mắt tập trung trên người Lý Quân.  

 

Phùng Thiên Tuyệt vội lên tiếng: “Ngài Lý, sư thúc của tôi chỉ quá xúc động, xin ngài nương tay.”  

 

“Nương tay cái cứt, ông đây cần nó nương tay?”  

 

Lão ta chửi ầm lên.  

 

“Phùng tông chủ cũng nghe thấy rồi đó, không phải tôi không nể mặt ông, mà là lão già này khăng khăng tìm chết.”  

 

Lý Quân lạnh nhạt nói.  

 

“Ngươi nói cái gì cơ? Để mạng lại!”  

 

Lão ta giận tím mặt, duỗi tay rút kiếm muốn ra tay với Lý Quân.  

 

“Ầm đùng.”  

 

Lý Quân tung ra một chưởng, ngọn lửa bỏng cháy phun ra từ trong lòng bàn tay.  

 

Thái Thượng trưởng lão còn chưa kịp rút kiếm thì đã bị ngọn lửa đánh trúng, bay vọt ra ngoài, ngã xuống ở ngoài cửa rồi mất tăm.  

 

Trong sảnh chính chìm vào tĩnh lặng.  

 

Tất cả ngơ ngốc đứng nhìn Lý Quân.  

 

Ông lão kia chính là Thái Thượng trưởng lão của Kiếm Tông, thực lực ngang với tông chủ Kiếm Tông Phùng Thiên Tuyệt, vậy mà lại bị Lý Quân dùng một chiêu đánh bại.  

 

Quá kinh khủng.  

 

Vài phút sau.  

 

Thái Thượng trưởng lão thoi thóp bị nâng vào trong, miệng chảy máu, ngực hõm lại, ngũ tạng nổ nát, hiển nhiên sống không nổi.  

 

Vô số người hít sâu một hơi.  

 

Phùng Thiên Tuyệt cố nén sự hoảng sợ, đột nhiên cũng không biết nên nói gì, nhưng người đã chết, ông ta cũng không thể trở mặt với Lý Quân.  

 

“Nhớ kỹ, kẻ mạo phạm đến tôi thì chắc chắn phải chết.” Lý Quân bá đạo ra lệnh.  

 

“Ngài Lý yên tâm, sẽ không có ai dám như vậy nữa.”  

 

Phùng Thiên Tuyệt liên tục đảm bảo.  

 

Cảnh tượng vừa rồi cũng đã khiến những người vừa rồi còn ồn ào không dám mở miệng nữa.  

 

Mộc Phong vốn không ưa Lý Quân cũng hoàn toàn cúi đầu, thậm chí thân thể hơi run rẩy.  

 

Bữa tiệc tiếp tục tiến hành.  

 

Nhưng bữa tiệc chưa kết thúc thì đã có đệ tử chạy vào bẩm báo.  

eyJpdiI6IjY2dStIcjVpcTBhWUo3bEVcL1pSVk5BPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImNadjFSUHFjS3Q3aTR3ajMwOHZBNHR0SGJ5b0dscytWZEZVd0JJaDlGVjdHUjBLd3JadHJURUlcL3dYdlpZakU5IiwibWFjIjoiZDEzNThmOTdlNWM5MjA2NGZiZGIzOGZjMGI2ZTIwZTk5MThmNDhjMjNmNGQ1OGQyODQ2ZTNmMTAxMmNkMDhlZiJ9
eyJpdiI6ImxvVE43ekN5QU5haCtRRU9wSk51VHc9PSIsInZhbHVlIjoiemZEb3I0Y0dkcWlYYnV4OEM1aVRoUVBxVFNuXC9mejQ4UktVXC9pb3dpRWRPdGkyR3VuU2dKT1wvQlNMT1owNXVqelwveDRtOE5NMG1jVkVSZGNjTTUyS0d3N3VucVwvQmVkajJENmdVbGVINm5BU1dkU3ZyWU1xWlZ4YXFTaXNwWDJNam1GeWh4OVlDdTdHNFUwb3g0a25sdVAwMnppMkp4eEh1VEdabWdHM2V2QzB0Q1N6ZlNxWFhmeExZbk1CTzhnWWs3TTJoK3Nad0JCZXRCTURUVU1hamdlUDd0MlpBdXF6VmtYV3Zib29pekFObVJVcEE2XC9zV0RBRW11MHJ6azQzeHdJVDJSV2ZBQ2xoQm41Zk9TdlliQkZUZDFCOUV6OUVQeGlpUDB3V0lST0FBVDRlc2JKeDZVR3B1NlpWSG1YajkiLCJtYWMiOiJlMzhkNDVjMWMwM2RlZjc0NjNhNmI4MWI1MmUwODQ0OWIxMjUyZmE5ODI0NDVhNTY2YTU4OWFjOTYyYWFjMGI0In0=

Ads
';
Advertisement
x