Tu La thế lực lớn, ngay cả ở vùng biên giới cũng có nhiều gia tộc thần phục họ. Ở Sở Châu cũng có một số thương nhân làm ăn ở nước ngoài, lấy lòng bọn họ cũng là chuyện rất bình thường.  

 

 

Sau khi người của Tu La xuất hiện, bọn họ trực tiếp ngồi trên khu vực tầng hai.  

 

“Làm gì mà oai thế? Không phải chỉ là Hộ Pháp Vương của Tu La thôi sao! Lát nữa chắc chắn sẽ bị Hùng Bì đánh cho tơi bời!”  

 

Có người bất mãn nói.  

 

“Im đi! Muốn chết à? Nếu bị nghe thấy thì cái mạng nhỏ cũng không giữ được đâu!”  

 

Người bên cạnh vội nhắc nhở.  

 

Kẻ kia lập tức im bặt.  

 

“Xem kìa! Thống đốc Sở Châu Vũ Tạ Hoa đến rồi!”  

 

Sau khi người của Tu La vừa ngồi xuống, trong đám người vang lên tiếng kinh hô.  

 

Vũ Tạ Hoa dẫn con trai Vũ Quang tiến vào.  

 

  Xung quanh còn dẫn theo đội cảnh vệ oai phong, cảnh tượng vô cùng phô trương.  

 

“Thống đốc Sở Châu, tai to mặt lớn đấy.”  

 

Tô Nhã Tình lẩm bẩm.  

 

Ngay cả Trần Y Vân bên cạnh cũng tỏ vẻ ngưỡng mộ.  

 

Bề ngoài thì Thống đốc chính là người đứng đầu Sở Châu.  

 

“Người nhà họ Loan cũng đến rồi! Loan Thiệu Hằng, Loan Thiệu Nghi, và tiểu thư Loan Thục Ninh!”  

 

“Nhà họ Loan đứng đầu danh gia vọng tộc ở Sở Châu, chắc họ đến để ủng hộ Hùng Bì.”  

 

“Đương nhiên rồi, nghe nói ông chủ của Hùng Bì có quan hệ rất thân thiết với nhà họ Loan.”  

 

Đám đông xôn xao bàn tán.  

 

Người nhà họ Loan vừa ngồi xuống, cửa lại mở ra.  

 

Là người đứng đầu nhà họ Vương, Vương Hữu Lân và cháu gái Vương Uyển Uyển.  

 

Tiếp theo là người của nhà họ Cố, Cố Diên Niên, Cố Diên Linh...  

 

“Kia là cô chủ nhà họ Cố - Cố Văn! Cô ấy đẹp quá!”  

 

Ngay sau đó, một đoàn vệ sĩ áo đen hộ tống một người đàn ông xuất hiện.  

 

Ngay cả Vương Hựu Lân cũng quay lại chào hỏi.  

 

Người này là Hoàng Giang Triều – gia chủ nhà họ Hoàng cũng tới.  

 

Hoàng Giang Triều là ông chủ lớn đứng sau ngân hàng Thanh Hồ, chúa tể chân chính của Sở Châu.  

 

Hội trường lại ồ lên kinh ngạc.  

 

Không ngờ một trận đấu của Hùng Bì lại quy tụ gần như toàn bộ nhân vật tai to mặt lớn của Sở Châu!  

 

Sau khi những người này lên tầng hai, bọn họ ngồi đối diện với phe Tu La.  

 

Không khí giữa hai bên vô cùng căng thẳng.  

 

Dưới võ đài, Tô Nhã Tình và Trần Y Vân đều vô cùng phấn khích vì được thấy nhiều nhân vật quyền lực như vậy.  

 

Đúng lúc đó, Hùng Bì đứng dậy.  

 

Hắn bước ra, nhảy từ tầng hai xuống võ đài, thân hình cơ bắp cuồn cuộn như một con thú hoang.  

 

Hùng Bì chỉ thẳng vào phe Tu La: “Đây là Sở Châu, không phải nơi cho các người đến dương oai, Dương Hồng Liên, cút xuống đây chịu chết!”  

 

Lời này khiến phe Tu La nổi giận. Dương Hồng Liên cười lạnh, gã nhảy xuống võ đài nhìn Hùng Bì với ánh mắt lạnh lẽo.  

 

“Tên đô con kia, người của Tu La đến Sở Châu vô duyên vô cớ bị mày đánh chết, hôm nay tao sẽ trả thù cho bọn họ!”  

 

Nghe Dương Hồng Liên nói vậy, Hùng Bì cười khinh bỉ: “Bọn chúng tới Sở Châu gây phiền phức cho ông chủ tôi, đương nhiên tôi phải dọn sạch thay ngài ấy.”  

eyJpdiI6IlR4cnBiSHFFVHNHK3MzcUJSKzJcLzVRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkdSRFN4d1YxbjBmOEl1Y0dkeDJtam9kY3VsRnNkUWprQzJYV2NFekJHSzdxVjFjeEM1OUtsMCs1aWJPYWhwRE8iLCJtYWMiOiI2MmRlMTU2OGUzZDA0Mjc5ODY5YzdlOWJjOGI5NDA5NjU3OTRlMTEyYjU3M2JmYTgzZjAyZDA5Y2M4NjEwMjAyIn0=
eyJpdiI6IlVNV0tjNll0Q01tTzRhS0FTQ2w0alE9PSIsInZhbHVlIjoibm5lTllRSnhpNUhhSlN0aVNWYnJObm02Sm9cL2pkZmdQUmZqNEJGVHdWS0syZFR5Z2dTVjNjU1NcL1RSODQwOVdNTEgzNk5XeGxQV2lqdUZ6ZEU2SHNMZis5YVg3TUVKNzVBR0VrNFVpWmhvcUVmUTFtUXlRMGV3NFJvaDFTalpweU4xVFFZTU90dHBoajVPUVFWM0w1VGVGTlJ6RGhvbDA4emlXNkFLVk84Rk5rMFFxQzNEMXBSRHRxWjVjUm1NcFlnN0xFR1hPS0xiTkFZcnFcLzJUYnlOMnZLd3Y4M1lNNmhPZ1dCenMyVjlKUXo2cThXc0NWUU1TaEM4ZWpqVmZiWEZNcUhZMFlvd29JRWN1MTRHcXhxQURiYldmRDJodGdaRjRoOXVWbUd2b1VRcTQzYVZmNnduS3EzOFJCQWJLcXVcLzhKWm9cLzJQTXZwU1d3dkxrZ25KMHhJVnJEcVM1dmVzOTBNZTdKdktsRnNYT0VMUkRLZExyeHlUYmwrXC9sQnNldWVzdU1maTljQm1SeXFyeXZGMFZOZz09IiwibWFjIjoiMDc5YmRhYzhhMjExNTliN2ZkYTRkZDhhNTllYWRiMmY3YTNhMDU1YTllNDM0NDYyNDA1Y2EzZTlmMzMzYzAwMyJ9

Ads
';
Advertisement
x