Thân thể của Diệp Kình Thiên bị thanh kiếm trên bầu trời đâm trúng, mặt đất bị nổ thành một cái hố sâu.  

 

Dòng khí quay cuồng, nửa phần võ đài còn lại bị san thành bình địa.  

 

Cả ngọn núi chấn động mạnh.  

 

Lúc này, tất cả mọi người không thể thấy rõ chuyện gì đã xảy ra.  

 

Chỉ thấy một thanh kiếm ghim chặt lấy thân thể Diệp Kình Thiên rồi giáng xuống, cắm sâu xuống đất.  

 

“Diệp Kình Thiên còn sống không?”  

 

Tất cả mọi người đang suy đoán.  

 

Lý Quân mang đến quá nhiều cú sốc cho bọn họ.  

 

Bây giờ không có ai còn cảm thấy Lý Quân không đánh lại Diệp Kình Thiên.  

 

Nhưng vẫn có người chờ mong Diệp Kình Thiên còn thủ đoạn gì đó đang che giấu.  

 

“Rốt cuộc Diệp Kình Thiên có chết hay không?”  

 

Có người run rẩy nói.  

 

“Đó chính là Diệp Kình Thiên.”  

 

Đối phương buột miệng thốt lên.  

 

Diệp Kình Thiên, thần thoại bất bại của Long quốc, làm sao lại thua được?  

 

“Dù Diệp Kình Thiên có chết hay không thì Lý Quân đã chứng minh được vị trí mạnh nhất Long quốc của mình.”  

 

Có người lẩm bẩm nói.  

 

Tuy rất nhiều người đều hy vọng Lý Quân chết, nhưng không thể không thừa nhận thực lực của Lý Quân.  

 

“Lý Quân mạnh như vậy, chẳng phải muốn làm gì thì làm? Chẳng lẽ hoàng thất không có cách nào kiềm chế hắn sao?”  

 

Phó Hồng lau vết máu trên khóe miệng, cảm thấy cơ thể cực kỳ khó chịu.  

 

Nếu không phải tự trải qua thì bà ta sẽ không tin trên đời này lại có người mạnh như vậy.  

 

Triệu Bằng đứng cạnh thở dài.  

 

“Trước nay chúa tể của thế giới này đều không phải người thường, hoàng thất có thể thống trị thiên hạ, hiển nhiên sẽ có át chủ bài của riêng mình.”  

 

“Nhưng dù là hoàng thất thì khi đối mặt với Lý Quân, Diệp Kình Thiên hay Hồng Kiếm Minh thì cũng phải bất lực, không dám đắc tội.”  

 

“Hoàng thất cũng không dám đắc tội, vậy chẳng phải trên đời này không ai có thể chọc vào hắn được?” Phó Hồng run rẩy nói.  

 

Ai mà ngờ được Lý Quân lại là một chân long chứ.  

 

Trước kia bà ta từng ghét bỏ Lý Quân, nếu lúc trước bà ta ủng hộ con gái và Lý Quân ở bên nhau, không chặn ngang thì có lẽ Lý Quân đã là con rể của nhà Nam Cung.  

 

Có được người con rể như Lý Quân, nhà Nam Cung sẽ chính thức trở thành gia tộc siêu cấp như nhà họ Hồng ở Lĩnh Nam.  

 

Lúc này Phó Hồng cảm thấy vô cùng khó chịu.  

 

Bà ta cảm thấy bản thân đã khiến nhà Nam Cung mất đi cơ hội bước lên trời.  

 

Bên kia, Nam Cung Tuyết nhìn chằm chằm vào màn bụi đất kia.  

 

Bụi đất tan đi.  

 

Sắc mặt của cô rất khó tả.  

 

Bụi đất dần biến mất, mọi thứ trở lại như ban đầu.  

 

Bóng hình của Lý Quân xuất hiện trước mặt mọi người, như thần như ma.  

 

Một chiêu vừa rồi không chỉ đánh bại Diệp Kình Thiên, mà còn dẫm tất cả cao thủ của hoàng thất, thậm chí cả Long quốc xuống dưới chân.  

 

“Diệp Kình Thiên đã chết sao?”  

 

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào hố sâu.  

 

Bỗng có người hô to: “Diệp Kình Thiên chưa chết.”  

 

Một bóng người từ từ đứng dậy từ hố to, trên tay Diệp Kình Thiên cầm một đoạn kiếm, đứng ngạo nghễ ở đó, nhìn chằm chằm vào Lý Quân.  

 

“Qủa nhiên là cao thủ đứng đầu Long quốc, dính đòn như vậy mà vẫn còn sống được.”  

 

“Tiếp theo chắc hẳn ông ta sẽ chiến một trận sống chết với Lý Quân.”  

 

“Tôi biết Diệp Kình Thiên sẽ không dễ dàng chết như thế.”  

 

Vô số người sục sôi, kêu gào.  

 

Hồng Kiếm Minh có rất nhiều người sùng bái, mà Diệp Kình Thiên còn nhiều hơn.  

 

Hơn nữa bọn họ không thể tin một người trẻ tuổi lại có thể đánh chết Diệp Kình Thiên.  

 

Chỉ thấy Diệp Kình Thiên đang nhìn chằm chằm Lý Quân, há miệng thở dốc, muốn nói nhưng không thốt ra được.  

 

“Ngươi thắng.”  

 

Đây là nghĩa khi đọc âm môi của Diệp Kình Thiên.  

 

Ngay sau đó, trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người.  

 

“Ầm!”  

 

Thân thể của ông ta nổ tung, biến thành một bãi máu, máu tươi bay lả tả.  

eyJpdiI6Inc2eWpVbGpZMFFTbEgxbWN0b1ZaR2c9PSIsInZhbHVlIjoiczc5eWZ6N09YMHZoK1N4MXpQNXlVNzlHdXlQenBSMXVGN2JSbHFPaVVNR3BMSzhvdys3TVFTN3lUTWk3SnlwMiIsIm1hYyI6IjdhNjg4YjJiMzhiNTc2MjQwMWM2OGZkZWU5NmQwYzI0MTM2MjQ3ZTUwYzFhNmY5ZmVjZDc0ZDk0MzAyODFkNjAifQ==
eyJpdiI6IllqYVZ1dHJQZ2VQVEx6b3hcL1JLb3N3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Ikt1SitkdnU2VVVPK3E5WklickR0eDIyZVpTS0N6bGJ6TDVQdDJqVStcLzlHMU5hUWJHWHc4T28ydStlSVRPekNUT1gwZWtOZHZBdnQwRkF4NWY2bEdmaDhcL0RhYXlwallLbUhGV3ZQZHRJQUdqQjVIQWpXQXdBOWpTWGVaWWN0XC9VbjV6RWlcL3BLRnZYMENKbDJUS05CUlpxSXpRdzR3K25MbFY3NEZEN1FRbll2WUN2Umc4a1pQdDhnYU84R2RVQXRMV0JmRE14T3drd0ROeTdoZGNlVnJpbnh4aHhQRHBXQ0ZpeUtxUk5MVTc5T2paQ2JCYjE4K1wvK1hzaGQ3cW95ZSIsIm1hYyI6ImI0OTkyOTM4MzdhOGNkOWZmMTUyMzUxYWIxYjBlYzdkNTNlYmI2NjQyYjg1YjBjOTJiYjBlNzU4ZDNiZTc3Y2MifQ==

Cảnh tượng này làm bọn họ cảm thấy cực khó tin, không thể chấp nhận nổi. 

Ads
';
Advertisement
x