“Đó là...”

Toàn trường rơi vào tĩnh lặng, ánh mắt của tất cả đều vô thức nhìn về phía thanh Ma Binh vừa xuất hiện trong tay Lạc Nam.

Chính thứ này chỉ trong vòng ngắn ngủi ba hơi thở đã diệt sát hai vị Bất Hủ Thần, trấn áp hai kiện Bất Hủ Thần Vật.

Tuy nói Song Sinh Chi Tổ phải phối hợp, liên thủ với nhau mới có thể sánh bằng Bất Hủ Thần khác nhưng bọn hắn không thể yếu đến mức chịu không nổi một kích như vậy.

Mấu chốt ở chỗ tốc độ của thanh Ma Binh này quá nhanh, nhanh đến mức Song Sinh Chi Tổ chưa kịp thi triển thủ đoạn phòng ngự cũng như phát động thế công chống trả.

Cũng đáng thương cho Song Sinh Chi Tổ, bọn hắn cố chấp cướp đoạt Song Cực Đạo Tháp vì nó quá thích hợp với hai người.

Nếu vừa sở hữu Song Sinh Chuông, vừa có Song Cực Đạo Tháp thì thực lực của Song Sinh Chi Tổ tuy không bằng Cấm Lão nhưng chắc chắn sẽ vượt qua Cấm Thần.

Đến lúc đó trời cao mặc chim bay, bọn hắn sẽ trốn khỏi Đông Nam mà đến nơi khác xưng hùng xưng bá.

Chỉ là huynh đệ hai người nằm mơ cũng không ngờ, trong tay Lạc Nam sẽ còn quân át chủ bài như thế.

Tất cả thành viên Bá Việt Tông kiêu hãnh ngẩng cao đầu, ánh mắt vẫn không che giấu được sự rung động.

Từng người đều được vinh hạnh chứng kiến sự thăng cấp của Xích Tà Ma Kích, nhưng cũng không ngờ đến nó lại khủng khiếp đến mức như vậy.

So với Bá Hồng Kiếm đã danh chấn thiên hạ, hoàn toàn không thua kém chút nào.

“Ba kiện...” Vô Ưu hít sâu một hơi, mí mắt giật giật, cảm giác bất an trong lòng khiến hắn chỉ muốn đào tẩu thượng sách.

Bất Hủ Thần Tháp, Bá Hồng Kiếm và Xích Tà Ma Kích.

Lạc Nam cũng như Cấm Lão, có được ba kiện Bất Hủ Thần Vật gia thân.

Với tính cách cẩn thận của Vô Ưu, mọi thứ xảy ra tại nơi này đã vượt qua tầm khống chế, bất kể là số lượng cường giả của Bá Việt Tông hay thủ đoạn đáng sợ mà Lạc Nam che giấu đều là lý do để hắn rời đi, giữ mạng là trên hết.

Nhưng mệnh lệnh của Phó Cấm Chủ khiến hắn chần chờ, lại thêm tin tưởng vào Ngạo Cực Kiếm trong tay Loạn Chiến, hy vọng nó có thể lập nên kỳ tích.

KENG! KENG!

Ngạo Cực Kiếm ngân vang dữ dội, nội tâm Binh Ngạo lại phẫn hận ngút trời.

Hoá ra thanh Xích Tà Kích mà cách đây không lâu được Chung Cực Chi Linh điểm tên vẫn là của đại địch.

Trong khi đó, Ngạo Cực Kiếm trong tay mình lại không được thừa nhận.

Điều này khiến Binh Ngạo như sắp phát điên, hai mắt đỏ ngầu.

“Phá, phá huỷ chúng cho ta!” Binh Ngạo gầm thét.

“Không cần ngươi nói!” Loạn Chiến hít sâu một hơi, cảm giác thịnh nộ không kém gì Binh Ngạo.

Bởi lẽ hắn đương nhiên cảm giác được khí tức từ Bất Hủ Thần Binh – Diệt Kiếp Giáo của mình từ trong Xích Tà Ma Kích.

Biết được phương pháp từ Binh Ngạo, Loạn Chiến thừa hiểu Diệt Kiếp Giáo của mình đã trở thành chất dinh dưỡng cho thanh trường kích kia.

Càng đáng giận hơn, Xích Tà Ma Kích còn thể hiện ra quyền năng vượt xa Diệt Kiếp Giáo.

Một chiêu hoá thành Bất Hủ Ma Kiếp giáng xuống đoạt mạng Song Sinh Chi Tổ vừa rồi, đã không phải Diệt Kiếp Giáo có thể so sánh.

“Toàn lực chiến đi, không thể lơ là nữa đâu!” Loạn Chiến hướng Vô Ưu nói.

Loạn Chiến Phi Phong bùng phát Loạn Chiến Quy Tắc, Thất Giới Điện tiến thẳng vào đan điền của Loạn Chiến, tăng cường toàn diện sức mạnh từ bên trong.

Chấp chưởng Ngạo Cực Kiếm trong tay, Loạn Chiến lao thẳng đến Lạc Nam chém xuống:

“Loạn Cực Trấn Thế Trảm!”

Một kiếm này mang theo vô vàn đại đạo hỗn loạn, ẩn chứa sức nặng đủ để trấn nát thế giới của Vạn Binh Sơn và Thất Giới Điện.

Mà ở bên cạnh, Vô Ưu cũng đã hạ quyết tâm.

Tay trái nâng lên, có kiện Thần Binh quái dị hiện ra...

Thứ này như một chiếc trượng dài, nhưng phần đầu trượng lại nhô ra năm tia dài như năm cái móng vuốt, tạo thành một chiếc trượng với phần đầu là móng vuốt đang mở ra, chụp vào vô cùng quỷ dị.

Mà khi nó vừa xuất hiện, dù là Ngạo Cực Kiếm hay Bá Hồng Kiếm đều phải run lên, cảm giác được sự nguy hiểm.

“Hừ, bàng môn tà đạo!” Binh Ngạo trong lòng không phục.

Dựa vào trí nhớ của Loạn Chiến, hắn biết được đồ vật trong tay của Vô Ưu là được hai kiện Bất Hủ Thần Binh dung hợp thành thông qua Lưỡng Từ Thạch.

Trong đó một kiện là Âm Dương Thiền Trượng, một kiện là Tu La Lệ Trảo.

Âm Dương Thiền Trượng và Tu La Lệ Trảo kết hợp, tạo ra Âm Dương Tu La Trượng, có hình thù quỷ dị như thế.

Vô Ưu triệu hoán Âm Dương Tu La Trượng, sự nguy hiểm đề thăng theo cấp số nhân.

Bởi vì hai môn công pháp Bất Hủ của hai kiện Bất Hủ Thần Vật này cũng kết hợp, tạo ra một quyển Âm Dương Tu La Kinh cực kỳ đáng sợ.

Dù tâm cao khí ngạo như Loạn Chiến, vào thời kỳ toàn thịnh cũng không tự tin sẽ đánh ngang tay Vô Ưu.

“Hé hé hé, mỗ đánh nghiêm túc đây, Lạc lang cẩn trọng!”

Vô Ưu cất tiếng cười the thé đầy quái dị, Âm Dương Tu La Trượng nâng lên.

Bỗng nhiên, hư ảnh Tu La Trảo trên đầu quyền trượng bành trướng, vồ thẳng vào không gian.

Tu La Đạo mở ra, thao túng càn khôn.

Trong nháy mắt, toàn bộ Nguyên khí, Quy tắc ở phạm vi trăm vạn dặm đều hoá thành Huyết Sát Chi Khí, cuồn cuộn tiến vào cơ thể Vô Ưu.

Chiến lực của hắn đại tăng, một trượng khuấy động giữa không trung.

Theo nhất trượng này, một vòng xoáy Âm Dương Thái Cực có nhu có cương điên cuồng xoay tròn, phủ xuống Lạc Nam.

Khoảnh khắc đó, Lạc Nam cảm giác được tất cả năng lực của mình đang bị vòng xoáy Âm Dương Thái Cực tiến hành tách rời.

Bá Kiếm Thế và Bá Chủ Thần Thế bị tách ra, Bá Cực Đỉnh bị tách ra thành các đại đỉnh riêng lẻ và 3000 Cực Giới, thậm chí ngay cả Bá Chủ Quy Tắc cũng đang bị phân tách ra riêng biệt thành từng loại Quy Tắc đơn lẻ...

Đây chính là năng lực đáng sợ nhất của Vô Ưu.

Hắn có thể dùng Lưỡng Từ Thạch dung hợp, cũng có thể dùng Âm Dương Tu La Trượng phân tách vạn vật.

Loạn Chiến vừa công đến, Lạc Nam lại bị Vô Ưu phân tách thủ đoạn khiến chiến lực suy yếu.

Nhưng hắn không chút e ngại, ngược lại chủ động xông lên:

“Dù quyền năng bị tách ra, ta vẫn vô địch!”

KENG! HÚ!

Bá Hồng cùng Xích Tà gầm vang...

Sau lưng hắn, càn khôn phân tách thành hai màu đỏ và đen cực kỳ nổi bật.

3000 Cực Giới và Bá Đỉnh trở về đan điền cung cấp sức lực, Bá Kiếm Thế và Ma Kích Thế giáng lâm.

“Đại Chinh Phạt!”

“Kiếp Ma Tru!”

Lạc Nam nâng kiếm và kích lên bầu trời.

Hư ảnh hàng vạn thanh Bá Hồng Kiếm như Giới Nộ xuất hiện, song song với đó là một biển Bất Hủ Ma Kiếp hình thành Ma Lôi diệt thế.

“Sát!”

Hắn gầm lên, song thần binh cùng xuất động.

ĐÙNG...

Đại Chinh Phạt phô thiên cái địa nện vào Loạn Cực Trấn Thế Trảm, Bá Hồng Kiếm vẫn cùng Ngạo Cực Kiếm giằng co bất phân thắng bại.

Trong khi đó, Xích Tà Ma Kích triệu hoán Kiếp Ma Tru, oanh tạc trực diện vào vòng xoáy Âm Dương đang xoay tròn, muốn vô hiệu hoá năng lực của Vô Ưu.

Nhưng mà Vô Ưu cầm Âm Dương Tu La Trượng vồ lên, trảo ấn mở rộng kẹp nát lấy Ma Kiếp...

XÈO XÈO XÈO...

Nào ngờ trong Ma Kiếp này lại ẩn chứa Thôn Phệ Chi Lực của Xích Tà, ra sức hấp thụ lực lượng của Âm Dương Tu La Trượng.

“So với ta còn quỷ dị hơn!” Vô Ưu giật mình, đang muốn kéo Âm Dương Tu La Trượng trở lại.

ROẸT ROẸT ROẸT...

Ma Tà Xích quấn trên cán kích đột ngột bắn ra, hình thành bốn luồng xiềng xích trói chặt lấy tay chân của lão.

Lạc Nam chỉ chờ có thể, Dịch Chuyển Thời Không, áp sát trước mặt Vô Ưu, Bá Hồng Kiếm tàn nhẫn quét đến.

Đúng lúc này, đồng tử đục ngầu của Vô Ưu bỗng nhiên sáng lên...

Khoảnh khắc đó, hồng quang toả nắng, lông mi kéo dài, giữa đồng tử hiện ra hình trái tim sặc sỡ.

Hồng quang khuếch tán, méo mó cả không gian, mặt đất vặn vẹo, trời đất đều điên đảo.

“Không xong rồi!” Loạn Chiến thấy cảnh này, trực tiếp dùng hai tay chọt mù mắt của mình ngay tức khắc.

Không phải ghê tởm, mà hắn biết sợ đáng sợ của Vô Ưu.

Đó là Bất Hủ Thần Vật – Hoặc Thiên Mị Nhãn.

Hoặc Thiên ám chỉ dù là trời cũng sẽ bị mê hoặc.

“PHỐC!”

Lạc Nam phun ra Bất Hủ Tinh Huyết, tâm cảnh dao động kịch liệt, Bất Hủ Thần Hồn run rẩy không ngừng.

Dù hắn thấy diện mạo bán nam bán nữ của Vô Ưu là vô cùng kinh tởm, nhưng vẫn không ức chế được mà rối loạn tâm thần.

Bởi vì uy lực của Hoặc Thiên Mị Nhãn là quá lớn, nó khiến dù là Bất Hủ Thần cũng phải ý loạn tình mê, bỏ qua cả vấn đề về nhan sắc.

Khuếch đại Mị Thuật đến mức thiên địa đảo điên, không ít nam tu sĩ quỳ rạp dưới gót chân Vô Ưu trong tình huống này.

“Hé hé hé, Lạc lang... đến với mỗ nào!” Vô Ưu cười duyên, nụ cười yêu mị, hai mắt càng gia tăng Mị Thuật.

Lạc Nam có cảm giác trước mắt mình lúc này không phải là tên quỷ dị ghê ghớm kia, mà là mỹ nhân có thể sánh ngang với Thần Huyền Huân, Lạc Tư Tình.

Vô Ưu có đến bốn kiện Bất Hủ Thần Vật, là Cấm Lão hàng đầu tại Cấm Khu.

Ngay lúc Lạc Nam suýt chút mất khống chế, Thần Huyền Huân lạnh lùng quát lên:

“Nhất Khắc Luân Hồi!”

Nàng thi triển Nhất Khắc Luân Hồi, oanh tạc thẳng vào tâm trí Lạc Nam.

Khoảnh khắc đó, hắn như kinh qua tất cả thống khổ của Thần Huyền Huân từng chịu đựng, hắn như trải qua vạn kiếp luân hồi dài đằng dẳng đau đớn đến tột cùng.

Bóng dáng Thần Huyền Huân in sâu trong tâm trí hắn, yêu dị, lạnh lùng, kiên định, thê mỹ... ánh mắt hoàng kim cao quý của nàng vẫn như ngày đầu xuất hiện trong cuộc đời hắn, như quang minh xé toạc đêm đen.

RĂNG RẮC...

Tinh thần tỉnh táo, Mị Thuật vỡ tan.

“Cút!”

Lạc Nam thịnh nộ gầm lên, Bá Hồng Kiếm trảm diệt.

“Làm sao có thể?” Vô Ưu kinh hãi, lần đầu tiên thất bại khi thi triển Hoặc Thiên Mị Nhãn.

Âm Dương Tu La Trượng nâng lên phòng ngự, một vòng xoáy âm dương hiện ra, lấy nhu chế cương.

ĐÙNG!

Nhưng dù là thế, trước một kiếm phẫn nộ toàn lực, Vô Ưu như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, toàn thân chấn động, nhịn không được thổ huyết.

“Còn ta!” Loạn Chiến từ phía sau tập kích, Ngạo Cực Kiếm ngân vang:

“Nhất Kiếm Hoá Vạn Kiếm – Tru Thần Kiếm Trận!”

KENG KENG KENG KENG...

Nhất kiếm trảm ra, hàng vạn kiếm ảnh giáng xuống.

XOẸT XOẸT XOẸT...

Ma Tà Xích kéo dài, quấn quanh cơ thể Lạc Nam từ đầu đến chân như một bộ ma giáp đen kịt.

ROẸT!

Ma sát dữ dội đến toé lửa, Ngạo Cực Kiếm không thể xuyên qua lớp phòng ngự từ xiềng xích của Lạc Nam.

Hắn lạnh lùng bay lên, Xích Tà Ma Kích hiệu triệu Ma Kiếp, hung hăng cắm xuống:

“Sinh Linh Đồ Thán!”

“Hừ!” Loạn Chiến hừ lạnh, Loạn Chiến Phi Phong bao trùm toàn thân.

OÀNH...

Không gian sụp đổ, Loạn Chiến Phi Phong bảo hộ chủ nhân, nhưng Loạn Chiến vẫn bị đẩy lùi liên tục.

Vô Ưu nuốt xuống một viên đan dược phục hồi vết thương, điều động Hoặc Thiên Mị Nhãn đến cực hạn, mang theo Âm Dương Tu La Trảo trở về bên cạnh Loạn Chiến.

Sau giây phút vừa rồi, định lực khắc chế của Lạc Nam lại tăng không ít...

Hắn dồn hết tất cả Bất Hủ Thần Hồn vào Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn, kích hoạt Cổ Ngữ - Phật để tịnh tâm, miễn cưỡng không bị Hoặc Thiên Mị Nhãn ảnh hưởng.

Nhưng dù là vậy, hắn vẫn không dám nhìn thẳng vào đôi mắt này.

Nhịp tim Lạc Nam đập nhanh, không phải vì hứng thú với Vô Ưu...

Mà là vì Hoặc Thiên Mị Nhãn thật sự hấp dẫn hắn.

Một tên bệnh hoạn đáng kinh tởm như Vô Ưu đeo đôi mắt này vào còn có tác dụng như thế, thử nghĩ nếu đem Hoặc Thiên Mị Nhãn cho Hồ Khinh Vũ hay Lạc Tư Tình, hiệu quả sẽ còn đến mức độ nào?

Đến lúc đó, người làm phu quân như hắn chẳng phải sẽ hưởng hết diễm phúc hay sao?

Nghĩ đến đây, Lạc Nam thậm chí không thèm quan tâm đến Ngạo Cực Kiếm hay Âm Dương Tu La Trượng.

Bất Hủ Thần Vật hắn muốn nhất lúc này...

eyJpdiI6IlVsZzlhU2NaUzVnanR3Snd3Wkl2UHc9PSIsInZhbHVlIjoiYmZBWTdkUzlEUUZJZW5TYkVoazhLQnFMWXN5QXljXC9XMElwekxON1cwdzJHVFBvY2pqUjhHNVR5MEJYUEVcL3NDMUJ6em9NaWI4cXhFajNGWVBySG9taEkxTE90NGFEdFBOZ3g2OXRCNjNaT2owVkF0aXVvOEdUbUdYa2hPZzJVcFcwUzhrK3hMZitmTUZ1RndGd1ZNV0E9PSIsIm1hYyI6IjIwMzg2MjZmYTE3MDY5ODk0ZjZkZmRhYzQ5MzQ2YTM2NzVjYzBjYzhhNGE2YWRmZmMzM2JlYTA5N2FiZDFlMjUifQ==
eyJpdiI6IkRYQjF4UCs2XC9aeGxNeUNLWWIyNGlRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjJPdFFnTE16VWtrdzVNSzhKdzVoOGtISmF4eDd3d055ekhuUFFpUWVPckVNWk5pbTRGK3VEVlFzWlhYc0lEZEpWa3hXaGpRRzB1TVwvbGFlM01vblg5dz09IiwibWFjIjoiMzViNTBhMDg3MmEyMDUwYzc5NjAxZjFlNzNiYWE3Y2MyN2YwNzA5ZDE5MDhkY2U3NTNiMTdmNGMwYTk3ODhiNSJ9

 

Ads
';
Advertisement
x