“Diệt Quy Thần Chủ, Tiệt Đạo Kiếm... thật không đơn giản.”

Nhìn thảm trạng của Loạn Thời Thần Chủ vừa bị mình túm về, Lạc Nam cảm thán không ngớt.

“Nàng là nữ quái vật cùng thời đại với Vạn Đạo Thần Chủ, khủng bố là đúng rồi.” Thần Huyền Huân nở nụ cười:

“Nếu xét về tuổi tác, nàng ta còn lớn tuổi hơn tổ tiên Bất Hủ Cổ Tộc.”

Khoé miệng Lạc Nam giật giật, thầm nghĩ cũng đúng.

“Nàng có ấn tượng gì không?” Hắn hỏi Vân Tiêu.

“Thiếp không nhớ gì cả, nhưng chắc chắn các mảnh gốm còn lại của Vạn Đạo Lưu Ly Bình đang ở trong tay nàng ta.” Vân Tiêu nghiêm nghị nói:

“Thiếp cảm ứng được sự tồn tại của chúng.”

“Một đại thử thách nha.” Ánh mắt Lạc Nam loé lên.

Không cần phải nói, chiến lực của Diệt Quy Thần Chủ đó chắc chắn thuộc hàng đỉnh cấp bên trong Bất Hủ Thần, trong tay lại chấp chưởng Bất Hủ Thần Binh...

Muốn Vạn Đạo Lưu Ly Bình hoàn thiện, phải đánh bại nhân vật như vậy.

“Tại sao đại tỷ lại có thù oán với nữ nhân đó?” Đông Hoa tò mò hỏi.

“Việc này phải hỏi Hỗn Đạo.” Lạc Nam nhún vai.

“Bởi vì định mệnh!” Hỗn Đạo hiện thân, nhớ lại quá khứ mà cảm thán:

“Chủ nhân là người muốn chinh phục và sở hữu toàn bộ quy tắc trong thiên hạ, còn nữ nhân kia lại là người chuyên huỷ diệt quy tắc trong thiên hạ.”

“Tiệt Đạo Kiếm sẽ mạnh hơn khi được chém nát quy tắc của người khác.”

“Mà chủ nhân nổi danh là người chấp chưởng nhiều loại quy tắc nhất, đương nhiên trở thành con mồi bị nhắm đến.”

“Đáng tiếc mỗi lần kịch chiến, Tiệt Đạo Kiếm đều không thể chiến thắng Quy tắc được Vạn Đạo Lưu Ly Bình cường hoá, dẫn đến ân oán kéo dài.”

“Không chỉ Diệt Quy Thần Chủ và Vạn Đạo Thần Chủ là kỳ phùng địch thủ, mà Tiệt Đạo Kiếm cùng Vạn Đạo Lưu Ly Bình trước đó đã đối nghịch.”

“Thú vị thật!" Lạc Nam nhịn không được nở nụ cười:

“Bất Hủ Thần Vật ẩn chứa bí ẩn khiến người khác say mê, quyền năng của chúng là thứ không thể cưỡng lại.”

Nằm dưới đất, Loạn Thời Thần Chủ rốt cuộc nhịn không được quát lên:

“Thư Vân, chúng ta dù sao cũng có chút giao tình, nàng nỡ...”

PHỐC!

Hắn còn chưa dứt lời, Đông Hoa đã đạp cho một cước, khinh bỉ nói:

“Đê tiện vô sỉ ngược dòng thời không, xuống tay với Bất Hủ Song Yêu Tổ còn dám nhắc hai chữ giao tình? Nhìn ngươi chỉ thấy buồn nôn!”

“Các ngươi...” Loạn Thời Thần Chủ âm thầm kinh hãi, làm sao bọn hắn biết được chuyện này?

“Ngươi nói gì ta không hiểu.” Hắn giả ngu nói.

Vân Tiêu thất vọng, nàng xem như đã hiểu vì sao quá khứ của mình chướng mắt lão già này.

Đường đường Bất Hủ Thần, ngay cả dũng khí dám làm dám nhận cũng không có.

Nhìn Lạc Nam gật đầu ra hiệu...

Hắn hiểu ý, trực tiếp nâng lên Nguyệt Hồng Kiếm.

“Ngươi dám?” Loạn Thời Thần Chủ gầm lên, động ý niệm khiến hàng loạt Loạn Thời Tru Thần Kiếm gào thét mà ra, đâm đến Lạc Nam.

Đáng tiếc, hắn hiện tại trọng thương cực nặng, trước đó đã bị Diệt Quy Thần Chủ đánh cho gần phế, chiến lực không còn lại dù chỉ một phần mười.

Lại thêm đây là nội không gian của Bất Hủ Thần Tháp, Đồng Hồ Cát đã sớm bị trấn áp.

Loạn Thời Tru Thần Kiếm còn chưa kịp hàng lâm, Nguyệt Hồng Kiếm đã nhanh chóng trảm diệt.

Đầu lâu rơi rụng, linh hồn phẫn nộ bay ra ngoài, lại bị Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn thôn phệ trở về, trở thành chất dinh dưỡng cho Lạc Nam hấp thụ.

Đến lúc này, thù của Bất Hủ Song Yêu Tổ xem như đã báo thành công.

Chuyện tiếp theo cần làm, chính là cứu bọn họ.

“Đồ chơi này tính sao đây baba?” Tiểu Thiên Ý nâng lên Đồng Hồ Cát hứng thú hỏi.

“Haha, để những người không đạt được Cán Cân Không Gian tiếp tục cạnh tranh chứ sao.” Lạc Nam thoải mái cười.

Bởi vì hầu hết chúng nữ tinh thông Không Gian đều sở hữu cả Thời Gian, các nàng cũng là những người thích hợp với cái đồng hồ này.

“Nếu nó không phục, ném hố xí!” Lạc Nam hung hăng uy hiếp:

“Xử lý như Cán Cân Không Gian!”

Hắn ném Đồng Hồ Cát cho Kim Thần Nhi công tác tư tưởng, không cần phải vội, chúng nữ vẫn còn chưa khảo nghiệm chỗ Cán Cân xong.

Cùng lúc đó, lại kiểm tra Nhẫn Trữ Vật của Loạn Thời Thần Chủ.

Xem hết tất cả, có hơn 2000 thanh Loạn Thời Tru Thần Kiếm đạt đến Siêu Thần Cực Phẩm, 13 loại Đạo Thời Gian, một Thời Giới Bản Nguyên đã suy yếu đến cực hạn và gần 30 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm.

Khiến Lạc Nam hứng thú là Loạn Thời Bộ Pháp và Loạn Thời Ngự Kiếm Thuật của tên này.

Đây là thân pháp và kiếm thuật Siêu Thần đỉnh cấp, chỉ thua mỗi công pháp Bất Hủ mà thôi.

Với một kẻ ưa dùng thân pháp và ngự kiếm như Lạc Nam, hai thứ này rất phù hợp với hắn.

Hắn quay sang bên cạnh, một tay ôm Hương Trà, một tay ôm Phạm Thanh Thuyên cười xấu xa:

“Nguyên Thạch đang nhiều, thăng cấp Đạo Thuộc Tính nào!”

Chúng nữ gò má đỏ ửng, nhưng lại không thể cưỡng được sức hấp dẫn như vậy.

Trong lúc nhất thời, các nàng sở hữu Đạo Thuộc Tính đều cùng với hắn điên đảo loan phượng...

......

Thời gian thấm thoát, lại là bảy năm trôi qua...

Từ trong không gian đặc thù, từng vị nữ nhân bất đắc dĩ xuất hiện bên ngoài.

Lạc Nam cùng chúng nữ còn lại quan sát, tủm tỉm cười.

Sau khi luyện hoá toàn bộ Đạo Thời Gian và Đạo Không Gian của hai tên Thần Chủ, hiện tại hắn đã có 150 loại Đạo Thuộc Tính cấp Bất Hủ, toàn bộ các đường văn thuộc Bỉ Ngạn Hoa đều gia tăng gấp đôi số lượng.

Đặc biệt nhất, 3000 Cực Giới của hắn đã thăng đến cấp bậc Thiên Đạo Cảnh.

3000 Cực Giới đã mạnh hơn bảy năm trước gấp nhiều lần, giống như chênh lệch giữa Đại Đạo và Thiên Đạo vậy.

Điều này đồng nghĩa, ném bất cứ sinh linh nào vào trong Cực Giới của hắn tu luyện, đều có thể đi từ phàm nhân, một đường đột phá đến Thiên Đạo.

Tu vi Nguyên tu đã đạt đến Siêu Thần tối đỉnh, đáp ứng được một trong ba điều kiện mở ra tầng cuối cùng của Bất Hủ Thần Tháp.

Về phần Thể tu và Hồn tu, phải tìm cơ duyên khác...

Nhưng dù là thế, chiến lực của hắn đã biến đổi nghiêng trời lệch đất.

So với nam nhân, Hậu Cung cũng không lạc hậu.

Hơn một nửa đã là Siêu Thần viên mãn, chỉ có số ít các nàng sinh sau đẻ muộn như Phụng Tiểu Dương, Vô Hối, Ngọc Tú, Kinh Kha thì vừa tiến vào Siêu Thần Trung Kỳ mà thôi.

Lạc Yêu Nhi thành công tiếp nhận Hồng Mông Quán Đỉnh, tu vi nhảy vọt vào Siêu Thần Hậu Kỳ, đã gần đuổi kịp mấy vị tỷ tỷ.

Tiểu công chúa Yêu Yên Chi đã phục hồi trạng thái toàn thịnh trước khi mất đi Yêu Tổ Quán Đỉnh.

Và đương nhiên đánh đổi với những tiến bộ này, chính là hơn 30 vạn mỏ Siêu Thần Nguyên Thạch không cánh mà bay.

Đã dùng sạch Nguyên Thạch của Cuồng Không Thần Chủ cả đời tích luỹ, cũng may là vừa có Loạn Thời Thần Chủ bổ sung, bằng không Lạc Nam lại rơi vào cảnh nghèo rồi.

Lúc này đây, hắn và các lão bà vừa xuất quan đang chờ đợi kết quả của cuộc khảo nghiệm.

Từ trong Cán Cân Không Gian, lần lượt từng thân ảnh xinh đẹp hiện ra.

Hiển nhiên việc cạnh tranh Bất Hủ Thần Vật đã có kết quả...

“Phu quân, lấy đáp án của chàng ra xem nào!” Hi Vũ hứng thú nói.

“Haha, xem ta đoán đúng không.” Lạc Nam lấy ra tờ giấy đã viết vào thời gian trước.

Chúng nữ mở ra, chỉ thấy bên trên viết bốn chữ “Âu Dương Thương Lan”.

“Ồ? Chàng đánh giá cao đại tỷ đến thế sao?” Đình Manh Manh vui vẻ hỏi.

Độc Cô Ngạo Tuyết cũng nhàn nhạt nở nụ cười, không nghĩ Lạc Nam lựa chọn Âu Dương Thương Lan thay vì Tuế Nguyệt, Lạc Kỳ Nam và Lâm Tích.

Bởi vì dù đại tỷ dù sở hữu Không Gian Thần Lực, nhưng dù sao vẫn chủ tu Lôi thuộc tính và Thương pháp, xét về khía cạnh Không Gian sẽ thua Tuế Nguyệt hoặc Lâm Tích mới đúng.

Mà sự thật chứng minh, Lạc Nam lại chính xác rồi.

Khi tất cả nữ nhân tham gia khảo nghiệm đồng loạt trở lại, trong tay Âu Dương Thương Lan đang nắm giữ Cán Cân Không Gian.

“Hít, sao lại như thế?” Chúng nữ thán phục không thôi, từng ánh mắt tràn ngập dị sắc nhìn lấy Lạc Nam.

“Có chuyện gì thế?” Lâm Tích tò mò hỏi.

“Ánh mắt của phu quân thật sự rất độc, chàng đã đoán Thương Lan sẽ thắng ngay từ đầu.” Phượng Nghi sùng bái nói.

“Tại sao chứ?” Tiểu Thiên Ý không phục khoanh tay:

“Rõ ràng tỷ tỷ cũng có tỷ lệ thắng rất lớn.”

“Phu quân mau giải thích!” Bạch Liên Hoa kéo ống tay áo của hắn.

Lạc Nam cười cười, thẳng thừng nói: “Thật ra xét về khía cạnh Không Gian Chi Đạo, Thương Lan chỉ là nghiệp dư nếu so với Tuế Nguyệt, Kỳ Nam, Lâm Tích... thậm chí thua cả Thiên Tố và Bảo Kiều.”

“Nhưng mà cái kiện Cán Cân Không Gian này không chỉ là Không Gian, nó còn định hình phong cách chiến đấu cuồng bạo, nặng nề và sát phạt.”

“Cán Cân Không Gian ngưng tụ vô số tầng không gian trong cơ thể, mỗi chiêu mỗi thức đều huỷ thiên diệt địa, muốn đánh cho địch nhân bạo liệt, áp đảo tuyệt đối.”

“Rõ ràng trong số các nàng ấy, Thương Lan là người duy nhất chiến đấu theo kiểu như thế.”

Chúng nữ bừng tỉnh đại ngộ...

Đúng thật, không phải tự nhiên là tên kia lại lấy danh xưng là Cuồng Không Thần Chủ.

Cuồng Không ở đây chính là không gian cuồng bạo, điên cuồng, bá đạo, thịnh nộ.

Tuế Nguyệt ưu nhã điềm tĩnh, Đế Lạc vạn sự ung dung, Lâm Tích thiên biến vạn hoá, Kỳ Nam cao quý vô song, Bảo Kiều thanh thoát nhẹ nhàng, Thiên Tố chủ tu kiếm luân hồi cũng thiếu đi cái sự táo bạo, nổ tung mà Cán Cân Không Gian cần đến.

Âu Dương Thương Lan chính là người hiếu chiến nhất trong số các nàng, mỗi chiêu mỗi thức đều muốn dồn địch nhân vào chỗ chết, cận chiến trực diện.

Thế nên người phù hợp nhất với Cán Cân Không Gian là Âu Dương Thương Lan.

“Còn một điểm nữa, Thương Lan là Thể tu.” Lạc Nam nói thêm:

“Việc ngưng tụ vô vàn tầng không gian trong thân thể, đòi hỏi có nhục thân cực mạnh, những nàng khác không đáp ứng được tiêu chí này.”

Cuồng Không Thần Chủ cũng là một vị Thể tu, đây là bằng chứng rõ ràng nhất.

“Kinh nghiệm của công tử thật đáng khâm phục!” Hạ Tử Quỳnh than thở.

“Haha, thật ra không ít người đoán được, bất quá các nàng ấy thích để ta thể hiện mà thôi.” Lạc Nam cười.

Hắn không tin Vân Tiêu, Hương Trà, Thần Huyền Huân hay Yêu Hồng Lộ không biết trước kết quả, chẳng qua các nàng không lên tiếng, để hắn có dịp lên mặt...

“Khảo nghiệm diễn ra thế nào?” Hi Vũ hứng thú hỏi.

“Đúng như phu quân nói.” Tuế Nguyệt bất đắc dĩ mỉm cười:

“Nó tạo ra một bản sao giống hệt chúng ta chiến đấu theo phong cách điên cuồng, táo bạo dùng mạng đổi mạng, hơn nữa chỉ được dùng Không Gian Chi Lực.”

“Người nào càng cuồng bạo hơn, có thể đánh nổ bản sao sẽ giành chiến thắng.”

“Thương Lan là người đầu tiên tiêu diệt bản sao của mình.”

“Thua tâm phục khẩu phục.” Nam Thiên Tố nhìn Âu Dương Thương Lan chắp tay.

Nếu là chiến đấu theo đa dạng sở trường, Âu Dương Thương Lan có ưu thế về huyết mạch, thương pháp, Đạo Lôi cấp Bất Hủ thì không nói...

Nhưng trong trường hợp chỉ áp dụng Không Gian, đó không phải điểm mạnh nhất của Âu Dương Thương Lan nhưng nàng lại giành chiến thắng.

Thật sự thuyết phục...

“Không cần lo lắng, vẫn còn một món cho các nàng tỷ thí.” Lạc Nam cười tủm tỉm, đem Đồng Hồ Cát lấy ra.

Mấy nữ mắt đẹp toả sáng, so với những tỷ muội khác chưa có Bất Hủ Thần Vật phù hợp, các lại có có liên tục hai cơ hội cạnh tranh.

Còn gì không hài lòng nữa chứ?

Về phần có thể đạt được hay không, đều do tự thân bản lĩnh và mức độ phù hợp với Thần Vật.

Nhìn thấy lần lượt các nữ nhân tiến hành khảo nghiệm đợt hai, Yên Nhược Tuyết hỏi:

“Chàng đoán người nào?”

“Tuế Nguyệt!” Lạc Nam lần này không ra vẻ bí hiểm, lựa chọn nói thẳng:

“Nàng ấy hợp với Đồng Hồ Cát nhất.”

Chúng nữ nhìn nhau cười, Tuế Nguyệt là nữ nhân mà các nàng kính trọng chỉ sau Yên Nhược Tuyết và Thần Huyền Huân, nếu thật sự chiến thắng... mọi người đều vui sướng.

“Phu quân, thiếp muốn Nguyên Thạch, càng nhiều càng tốt.” Âu Dương Thương Lan háo hức nâng Cán Cân trong tay nói:

“Tu luyện Tối Thượng Ngự Không Kinh, khai mở các tầng không gian cần rất nhiều lực lượng.”

“Yên tâm, chuẩn bị sẵn cho nàng.” Lạc Nam cười tủm tỉm, ôm lấy Bồng Lai Đại Đảo Chủ bế lên:

“Bất quá trước tiên phải lấy lòng vi phu trước đã.”

“Đáng ghét!” Âu Dương Thương Lan thổ khí như lan, môi đỏ mê người hôn lấy hắn, thì thào nói:

“Thiếp sẽ là Bất Hủ Thần Nữ của chàng.”

......

Lại qua mấy năm...

Kết quả không ngoài dự đoán của Lạc Nam.

Đồng Hồ Cát thanh thoát uyển chuyển, không táo bạo, không cận chiến, thi pháp từ xa, tác động thời gian, tạo ra dòng chảy đầy hỗn loạn.

Tuế Nguyệt đã thành công được nó thừa nhận, trở thành vị chủ nhân thứ hai sau Loạn Thời Thần Chủ.

Và đương nhiên, cả Âu Dương Thương Lan và Tuế Nguyệt đều lựa chọn xoá đi khí linh trước đây của hai món Bất Hủ Thần Vật, chấp nhận trả cái giá không hề nhỏ là 5 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm để bồi dưỡng ra nữ khí linh hoàn toàn mới.

Đối với ý chí của khí linh mới này, hai nàng đều là chủ nhân đầu tiên của chúng, tuyệt đối trung thành.

Công pháp cấp Bất Hủ của Cán Cân Không Gian là Tối Thượng Ngự Không Kinh, còn công pháp Bất Hủ của Đồng Hồ Cát là Chung Cực Loạn Thời Quyết.

Nhưng theo Tuế Nguyệt đánh giá, cái tên Đồng Hồ Cát thật sự không quá hay.

Thế là sau khi thương lượng với Lạc Nam, nàng đổi tên nó thành Đồng Hồ Luân Hồi.

Sau Bất Hủ Thần Tháp, Vạn Đạo Lưu Ly Bình... thì Hậu Cung lại có thêm hai kiện Bất Hủ Thần Vật là Cán Cân Không Gian và Đồng Hồ Luân Hồi.

Nội tình như thế này, bất cứ một thế lực, Đạo Thống, chủng tộc hay cường giả đỉnh cấp nào tại Chung Cực Giới cũng đều phải khiếp sợ.

Điều đáng tiếc duy nhất, chính là vẫn thiếu Bất Hủ Thần hàng thật giá thật toạ trấn.

Tất cả mọi người đều hiểu, người có hy vọng đột phá Bất Hủ Thần đầu tiên chính là Lạc Nam.

Những mảnh gốm còn lại của Vạn Đạo Lưu Ly Bình trong tay Diệt Quy Thần Chủ, không dễ lấy.

Cán Cân Không Gian và Đồng Hồ Luân Hồi suy yếu, khí linh mới còn non nớt đang trong quá trình trưởng thành, cần có một vị Bất Hủ Thần ra tay hỗ trợ.

eyJpdiI6IjF1VEcxY0FnRVh6aUNhSVhTV3Y4NUE9PSIsInZhbHVlIjoicUZnWnpZNHg3TlwvT3o1M2dJR2d0eG85ZzlvMTJKTDZDNHhsK0xyKzFNeWlTc211NTA3Y0FvZWkyT2VXSGFcL293Q0JYQzZEcXZOR2pcL3NPbWpHQjQ3WTFsUWFXaFJrVWxzWHFVczBHVWJXREJCUHlWeGhSaDJjbGpCbnBtQ3k3NkttUVdiVnJWdm9oRHNIWk5rNkFXdmJEWEN5QzB3VkJUNVhyM1J3TWw2K2N3Z0RHVHFQaXRyMlRnK2lvMnhwd1p0XC9ZNlZFUWVaNHY5cExIaEQ1SE5IcWhtUks2XC9aSDFqNXdMK1FoOUs5UFlFSUI4TThKUTRVRFduNnhSMmlmeUZGIiwibWFjIjoiZGQ1MWNhN2M4NjEyZmFlZDFiMjBlODdjN2M5YjJlY2U1M2I0OGJlYzkxYTQ4NDc4YzA3YzcxNmE4NDdlMDExNiJ9
eyJpdiI6InNkSjRIbU5FRXlaOFdJNWdmb3loYVE9PSIsInZhbHVlIjoidFUwYTZFZzBMcHBHK0tUYkIzaGxLbm5JaVZOTm9SbjRLbnlIWlwvdE9oU2lKcHNvMzl1WHQycUpiV212ZEhQdHlKUVM0YWRkT29UNllCTmJac3BqZ3BKRUZDSUVzelM0blwvMThtOEVjNUduRnRGYnZMVzFKRk5pcW42QVllbnZadTBEb1F0dUp2aUR1dE9ldndiQkFiNTZlS0tFaEJrdlZNWm40V3oxckN3TDg9IiwibWFjIjoiMGQxNjkxMGVkYjQ4MmZjOGJiZWM0ZWM2YmFhOTVlYTZhMjk0MjllZmExOTZiNGQ3MWE2NzRkZjNiMDgxZjI3NCJ9

 

Ads
';
Advertisement
x