Cô vợ mù: Ly hôn, anh không đồng ý (full) – Bạch Hoài An – Hoắc Tùng Quân – Truyện tác giả: Gia Gia

Ads

Chương 90: Thẳng thắn

“Không… không hát có được không?”

Hoắc Tùng Quân nghẹn thật lâu, rốt cuộc nói được ra mấy chữ.

Bạch Hoài An vừa nghe thấy, lập tức bĩu môi, vẻ mặt không hài lòng, ngay cả khóe mắt hoa đào cũng cụp xuống, cả người toát ra một vẻ cực kỳ uất ức.

“Không hát thì không ngủ được”

Lời này cũng nói ra rồi, Hoắc Tùng Quân cũng không còn cách nào khác, người của mình tự mình phải chiều thôi.

Thanh âm trầm thấp mà từ tính vang lên trong phòng ngủ:

“Ngủ đi, ngủ đi, bảo bối thân yêu của tôi.”

Âm thanh của Hoắc Tùng Quân trước nay chưa bao giờ dịu dàng như bây giờ, hát như vậy làm cho tại của anh đều đỏ cả lên, kết quả hát hết một khúc hát ru, lại thấy Bạch Hoài An vẫn đang mở to đôi mắt hoa đào nhìn chằm chằm anh.

“Hát xong rồi, sao em vẫn chưa ngủ?”

Bạch Hoài An lẩm bẩm một tiếng: “Tôi muốn anh hát tình ca, không phải tình ca thì tôi không ngủ được”

Cả người cô đều chui ở trong chăn, chỉ lộ một cái đầu nhỏ ra bên ngoài, khuôn mặt hồng hồng, thoạt nhìn rất đáng yêu. Nhưng những lời nói ra lại làm cho Hoắc Tùng Quân muốn phun máu.

Hoắc Tùng Quân và cô đối mặt với nhau hai phút, sau đó ở trong ánh mắt cố chấp của cô, rốt cuộc cũng gật đầu: “Được rồi, hát tình ca”

Mặt đỏ tại hồng hát hết bài ‘Hôm nay em phải gả cho anh, vừa nhìn về phía Bạch Hoài An, liền nhìn thấy cô đang dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn mình.

“Anh hát bài này không vui một chút nào cả, giống như ngày mai tôi sẽ phải chết vậy.”

Hoắc Tùng Quân nghẹn một cục tức ở ngực, nghiến răng kẽo kẹt: “Bạch Hoài An, em mà còn chưa ngủ, anh sẽ không khách khí với em nữa đâu”

Bạch Hoài An hừ một tiếng, quay đầu đi không thèm nhìn anh nữa: “Hát không hay còn không cho người khác nói, nhỏ mọn”

Hoắc Tùng Quân và cô kết hôn ba năm, từ trước tới nay không cho Bạch Hoài An uống rượu, cũng không ngờ khi cô uống say sẽ trở nên như vậy, thật là…

Anh thề, sau này tuyệt đối sẽ không để Bạch Hoài An chạm vào một giọt rượu nào nữa.

Hoắc Tùng Quân bất đắc dĩ chớp chớp mắt: “Vậy phải làm thế nào em mới ngoan ngoãn đi ngủ đây?”

Lời nói vừa dứt, thấy không có người trả lời lại, anh nhìn về phía Bạch Hoài An, phát hiện cô đã nhắm mắt ngủ say.

Hoắc Tùng Quân miết miết môi, cúi đầu cười một trận.

Cô nhóc này, nói ngủ liền ngủ, thật ra không quá khó dỗ. Lúc này đây, anh đã đem cái người quấn anh vừa nãy ném ra sau đầu rồi. Anh giúp cô chỉnh lại chăn, thơm một cái lên mặt cô rồi mới ôm cô đi vào giấc ngủ.

Lần này không cần dùng đến thuốc ngủ, không có Bạch Hoài An mát xa, nhưng Hoắc Tùng Quân lại không dùng đến ba phút đã chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm ngày hôm sau, Bạch Hoài An mơ hồ tỉnh lại, cảm thấy đầu mình choáng choáng, cực kỳ khó chịu, cô vỗ đầu, mày nhăn chặt, ôm chắn ngồi dậy.

Đang chuẩn bị xốc chăn lên, động tác đột nhiên khựng lại.

Cái chăn, cái chăn này không phải chăn của cô.

Không đúng, Bạch Hoài An bỗng nhiên tỉnh táo lại, căn phòng này cũng không phải phòng của cô. Đây là nhà của Hoắc Tùng Quân, sao cô lại ở đây?

Cô ôm đầu, cố gắng nhớ lại xem tối qua đã xảy ra chuyện gì, nhưng có cố nghĩ như thế nào, ký ức của cô cũng chỉ tới đoạn cô uống rượu xong bị tổng giám đốc Lưu làm khó.

Sau đó thì sao?

Sau đó đã xảy ra chuyện gì rồi?

Bạch Hoài An nghĩ muốn vỡ đầu cũng không nghĩ ra tại sao cô lại ở trong nhà của Hoắc Tùng Quân?

Đang suy nghĩ, động tác của cô ngừng lại, bỗng nhiên nhớ đến một chuyện, cẩn thận xốc chăn lên liếc mắt nhìn vào bên trong.

Một cái liếc mắt lại trực tiếp làm cho cô sững sờ.

Toàn bộ đầu óc đều là hai chữ tiêu rồi.

Ở dưới chắn, cô chỉ mặc một chiếc áo phông màu trắng, sau đó thì không có mặc cái gì nữa, toàn bộ quần áo trên người cô đều biến mất rồi.

Sao lại như vậy?

Chẳng lẽ Hoắc Tùng Quân bộc lộ thú tính, nhân lúc cô say rượu mà đã đem cô làm cái gì gì đó rồi sao?

Nhưng cũng không đúng, cô không phải chưa từng trải qua loại chuyện đó, ngày trước mỗi lần quan hệ với Hoắc Tùng Quận xong, cơ thể đều có cảm giác mệt mỏi rã rời, nhưng sáng hôm nay, cô lại không có cảm giác gì.

“Là năng lực hồi phục của mình mạnh lên sao? Hay là Hoắc Tùng Quân không được nữa rồi.”

Nghĩ như thế nào, Bạch Hoài An cũng trực tiếp nói ra ngoài thế ấy.

Đúng lúc Hoắc Tùng Quân từ trong phòng tắm đi ra, nghe thấy câu nói này, gương mặt lập tức đen lại.

Cái gì?

Anh không được?

Bạch Hoài An nghe thấy âm thanh mở cửa của phòng tắm, quay đầu qua, nhìn thấy Hoắc Tùng Quân chỉ quấn khăn tắm đứng ở cửa phòng tắm, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía mình, giật bắn mình, vội vàng kéo chăn chùm đầu mình lại.

Hoắc Tùng Quân không thèm mặc quần áo, trực tiếp đi đến, ngồi xuống bên cạnh Bạch Hoài An, kéo tấm chăn đang trùm đầu cô xuống dưới: “Đừng chùm kín đầu, tí nữa lại không thở được.”

Bạch Hoài An bị cứng rắn xốc chăn lên, gương mặt lập tức đối diện với lồng ngực anh, làn da màu mật ong, cơ bắp rắn chắc, tất cả đều vừa đủ, hoàn mỹ không giống người thường.

Khuôn mặt cô đỏ bừng lên, vẫn chưa hết, Hoắc Tùng Quân tiến sát đến cô, giơ tay lên vuốt vuốt trán của cô.

Mặt của Bạch Hoài An gần như là sắp dán lên cơ bắp của anh rồi.

Cô vội vàng đẩy Hoắc Tùng Quân ra, quay ngoắt đầu đi, thở lấy thở để.

“Anh… anh giở trò biến thái”.

Lời này vừa nói ra, anh bị chọc tức đến cười ra tiếng: “Anh giở trò biến thái. Bạch Hoài An, câu này mà em vẫn còn mặt mũi nói ra sao?”

“Tôi… tôi sao lại không có mặt mũ nói ra chứ? Anh, anh không mặc quần áo, không phải là giở trò biến thái sao?”

Hoắc Tùng Quân nhìn cô, khóe miệng cong lên, nghiêng cổ mình ra, cho cô nhìn thấy vết cào trên đó: “Em xem xem, những vết này đều là em cào, em cấu đó

“Sao có thể chứ? Sao tôi lại có thể?” Bạch Hoài An trợn to mắt, nhìn cổ của anh.

Làn da của Hoắc Tùng Quân nhẵn mịn, vết tích trên cổ càng hiện ra rõ hơn, vết móng tay cào giờ đỏ bừng lên, nhìn vào có chút đáng sợ.

“Đúng vậy, chính là em cào. Đừng có phủ nhận, hôm qua em còn quấn lấy anh, đòi anh tắm cho em, luôn miệng gọi anh là chồng, còn muốn hôn anh, ôm anh, sàm sỡ anh”

Trong lúc Hoắc Tùng Quân nói chuyện, vẻ mặt u oán, trên mặt còn hiện lên mấy vệt đỏ khả nghi.

Cả người Bạch Hoài An đều ngây ra: “Anh, anh đừng nói nữa, đừng nói nữa”

Làm thế nào cô cũng không tin người phụ nữ mãnh liệt như hổ trong lời nói của Hoắc Tùng Quân chính là bản thân mình. Nhưng vết tích trên cổ anh rõ ràng như thế, vừa nhìn liền biết là phụ nữ cào, đã thế vết cào còn rất mới.

Điều này làm cho cô không thể không tin.

“Vậy, vậy chúng ta rốt cuộc có làm cái đó.”

Bạch Hoài An ấp a ấp úng, mặt đỏ bừng bừng, lan hết cả gương mặt.

Vẻ mặt Hoắc Tùng Quân ngay thẳng: “Lúc đó em uống say đến choáng váng, sao anh có thể lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn cơ chứ. May mà thái độ anh kiên quyết, ý chí mạnh mẽ, mới không xảy ra chuyện gì đáng tiếc.”

Không xảy ra.

Trong lòng Bạch Hoài An vui vẻ, hung hăng thở hắt ra một hơi, may quá, may quá, không xảy ra thì tốt, bằng không cô cũng không biết phải đối mặt với Hoắc Tùng Quân như thế nào nữa.

“Anh, tôi muốn trở về, sau này tôi sẽ đúng giờ đến mát xa cho anh, không có việc gì thì đừng liên lạc. Chúng ta vẫn nên giữ khoảng cách thì tốt hơn.”

Bạch Hoài An nói xong, mím môi, nhìn về hướng Hoắc Tùng Quân.

Nếu như không phải tối qua từ miệng cô biết được sự việc kia, anh vẫn có chút không hiểu được tình hình, nhưng hiện tại đã láng máng biết được mọi chuyện, nên anh cũng không tức giận.

Chỉ là vẫn thở dài, Bạch Hoài An uống say của tối qua vẫn đáng yêu hơn, mở miệng là gọi “chồng”, khen anh đẹp trai, vẻ mặt hâm mộ, ánh mắt nhìn anh luôn sáng lấp lánh.

“Vẫn là Hoài An tối hôm qua đáng yêu hơn”

Hoắc Tùng Quân thở dài một tiếng, tiếp đó, ánh mắt vừa bất đắc dĩ vừa dịu dàng nhìn cô: “Hoài An, anh không có ngủ với An Bích Hà, anh còn không có chạm vào cô ta cái nào”

Bạch Hoài An sửng sốt: “Sao lại như thế chứ? Rõ ràng tôi.”

“Em cái gì?”

Hoắc Tùng Quân bỗng nhiên hỏi: “Hiện tại chúng ta nói thẳng hết mọi chuyện ra đi, không nên tạo thành hiểu lầm, nó có thể dễ dàng hủy đi một đoạn tình cảm đấy”.

Anh thể hiện ra tình cảm chân thành tha thiết, ánh mắt sáng ngời nhìn cô.

Bạch Hoài An mím môi, cuối cùng cũng quyết tâm, nói ra những lời bấy lâu đã nghen ở trong lòng ra:

“Ngày đó, chúng ta đã hẹn nhau 7 giờ, anh trở về tắm rửa, quần áo ném đầy trên đất. Lúc tôi nhặt quần áo lên, thì phát hiện trên sơ mi của anh có vết son. Hôm đó, anh đã nói với tôi rằng đã rời khỏi công ty từ lúc sáu giờ, trong thời gian một tiếng rưỡi này, có phải là anh đi gặp phụ nữ đúng không?”

Hoắc Tùng Quân vuốt vuốt cằm, thảo nào lúc đó vẻ mặt của Bạch Hoài An có gì đó không thích hợp, sau khi anh từ phòng tắm đi ra liền đối xử với anh rất xa cách.

Bởi vì những quần áo đó đã bị An Bích Hà chạm vào, cho nên anh trực tiếp ném chúng vào thùng rác, vì thế đến giờ vẫn không phát hiện ra chỗ có vấn đề.

“Vậy em làm thế nào xác định được ngày đó anh ở cùng với An Bích Hà?”

Vấn đề này chính là điều mà Hoắc Tùng Quân muốn biết.

Bạch Hoài An do dự một chút, không muốn nói cho Hoắc Tùng Quân biết là Lâm Bách Châu nói cho mình, nên cô trực tiếp nói: “Tôi vô tình nhìn thấy hai bức ảnh, một bức ảnh có anh, một bức ảnh có An Bích Hà nhưng lại cùng đi ra từ một phòng, cho nên tôi mới xác định”

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement