Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Bản chuẩn) - Truyện full

Ads

Tôn Tử Phàm nghe được lời như vậy, chỉ cảm thấy càng buồn cười, nếu như ông nội biết anh ta làm chuyện như thế, cũng không nhất định sẽ trách tội anh ta.

Ông nội của anh ta cũng thích những cô gái đơn thuần, đó là lý do tại sao ông ta vẫn đồng ý cho anh ta theo đuổi Tiểu Anh đã kết hôn và đã ly hôn rồi, bởi vì Tiểu Anh là người phụ nữ tốt bụng, cô rất ít khi sử dụng những thủ đoạn dơ bẩn như này.

Cả đời của ông nội đã trải qua không ít cuộc đấu tranh công khai và âm thầm, cũng trải qua rất nhiều chuyện chín phần chết một phần sống, ông ta hy vọng có một đứa cháu dâu hiếu thuận, tốt bụng chứ không phải độc ác giống Lạc Anh.

Vốn bên ngoài đã có nhiều cuộc đấu tranh công khai, âm mưu cũng nhiều vô kể, nếu trong nhà còn như vậy thì còn được coi là nhà sao?

Tôn Tử Phàm đút hai tay vào túi quần, khinh thường nói một câu: “Nếu cô muốn kiện thì cứ kiện đi, nếu như cô không đi kiện thì cô sẽ là cháu trai của tôi!”

Lạc Anh: ...

Ngực của cô ta  phập phồng dữ dội, tức giận đến mức sắp nổ tung, trong bức Tôn Tử Phàm cười rạng rỡ, là một chàng trai rất tỏa nắng, nhưng bây giờ xem ra không giống như vậy.

Anh ta chỉ là một con sói đội lốt cừu, ra tay tàn nhẫn hơn bất kỳ ai khác, có thể nói là không có chút thiện cảm nào, sự tàn nhẫn của anh ta khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng và khiếp sợ.

Nếu với người anh ta thích, anh ta sẽ đối xử dịu dàng với người đó, cho dù cả ruồng bỏ người đó thì anh ta cũng sẽ không bỏ rơi người đó, anh ta sẽ cùng người đó chống lại cả thế giới!

Ngược lại, nếu đối xử với người mà anh ta không thích, thì chỉ có thể dùng hai chữ “tuyệt tình” mới đủ để diễn đạt điều đó!

“Tôn Tử Phàm, tại sao anh lại thích người phụ nữ Tô Khiết đó?” Lạc Anh tức giận hét lên.

Mà người mặc áo đen bên kia nhất thời có chút nghi hoặc, đột nhiên hét lên một câu này là đang có chuyện gì?

Đây có phải là thời gian để nói chuyện yêu đương đâu? Người phụ nữ đó có não không vậy!

Bước chân của Tôn Tử Phàm đột nhiên dừng lại, nhớ lại tất cả chuyện quá khứ, không nhớ nhớ tới chuyện vui vẻ gì, chỉ thấy khuôn mặt tuấn tú của anh ta điểm xuyết sự dịu dàng, trong ánh mắt càng thêm sự nuông chiều.

Quay đầu nhìn Lạc Anh, vẻ mặt rất nghiêm túc.

Lúc anh ta vừa quay người lại, Lạc Anh nhìn thấy nụ cười của anh ta y hệt như trong bức ảnh, đó chính là chàng trai ở thời điểm sáng rực nhất.

Trong đôi mắt đó còn có vầng trăng sáng ở trên bầu trời mà cô ta chưa bao giờ từng thấy, tất cả những vì sao chiếu sáng chỉ vì người phụ nữ tên Tô Khiết kia...

“Cô sai rồi, đối với Tô Khiết tôi cũng không phải là thích...” Lời nói của Tôn Tử Phàm khiến Lạc Anh nhất thời cảm thấy khó hiểu, anh ta nói như vậy là có ý gì?

Nếu như anh ta không thích Tô Khiết thì sao có thể làm đến mức này vì cô ta chứ?

Rất rõ ràng điều này là không thể!

Chỉ nghe thấy Tôn Tử Phàm tiếp tục nói: “Là bởi vì tôi yêu cô ấy, chứ không phải bởi vì thích. Giữa thích và yêu về bản chất vẫn có sự khác biệt, thích là có thiện cảm nhất thời, nếu một người tốt hơn người cô thích đi đến trước mặt cô, cô cũng sẽ thích người tốt hơn. Suy cho cùng thì trong cuộc đời của một con người có thể thích rất nhiều người.

Nhưng yêu thì lại khác, cho dù tôi biết cô ấy không thích tôi, cũng không muốn yêu tôi nhưng tôi vẫn muốn được ở bên cạnh cô ấy mọi lúc, cảm nhận những cảm xúc vui buồn tức giận của cô ấy, cùng cô ấy chia sẻ những điều tốt và điều xấu. Mãi mãi là hiệp sĩ của cô ấy, không nhớ lại quá khứ cũng không nhắc đến tương lai không rõ ràng ràng, chỉ cảm nhận hiện tại.”

Những người mặc áo đen nghe toàn bộ xong, đều im lặng, ngay cả đám phạm nhân kia cũng im lặng, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe giải thích về thích và yêu như vậy, ngạc nhiên đến mức không thể hiểu nổi.

Lạc Anh cũng đờ đẫn nhìn anh ta, anh ta nói những câu kia đều liên quan tới Tô Khiết, mặc dù anh ta không nói thẳng họ và tên nhưng cô ta có thể nghe hiểu là đang nói vì ai!

Người phụ nữ Tô Khiết đó rốt cuộc có tài năng gì mà có thể khiến một người đàn ông ưu tú như vậy bảo vệ mình, hơn nữa cũng không đòi hỏi gì, nếu cứ như vậy thì e rằng cả đời người phụ nữ Tô Khiết này cũng không thể báo đáp được ân tình như vậy.

Nhìn bóng lưng anh ta đang siết chặt nắm tay, lại nhìn đám người mặc áo đen bị bắt, chậm rãi nhắm mắt lại, trong lòng càng thêm căm hận.

Cô ta ghét Tô Khiết và Tôn Tử Phàm, cô ta ghét tất cả mọi người ở đây...

Trong bệnh viện, tất cả các vết thương trên lưng Nguyễn Hạo Thần cũng không hẳn khỏi hết, có nơi da thịt mới mọc ra, nhưng lớp vảy lại bong ra, lại bắt đầu chảy máu.

Nhìn cũng không có vẻ nghiêm trọng.

Trên người Tô Thanh Anh ngoại trừ có một vài vết bầm tím thì không có vết thương nào khác, bởi vì cô được Nguyễn Hạo Thần bảo vệ rất tốt trong suốt thời gian qua, cô đang giao dịch với một người đàn ông mặc đồ đen khác ở bên đó, có đám đàn ông mặc đồ đen muốn tấn công cô đều bị Nguyễn Hạo Thần chặn lại.

Cô y tá bôi thuốc cho cô xong, cảm giác đau cũng giảm bớt khá nhiều, sau khi mặc quần áo xong, cô đi thẳng đến phòng bệnh của Nguyễn Hạo Thần.

Cô thực sự lo lắng không biết anh có xảy ra chuyện gì không, hiện tại cô thừa nhận mình không thể quên được người đàn ông Nguyễn Hạo Thần này, mỗi lần anh đều muốn đẩy cô ra, nhưng trong bất kỳ tình huống nguy hiểm nào, anh cũng luôn đặt sự an toàn của cô lên hàng đầu, một người đàn ông như vậy sao cô có thể quên được?

Ngụy Toàn cũng đang ở trong phòng của Nguyễn Hạo Thần, lông mày anh ta nhíu lại.

Năm nay đại ca bị sao vậy, luôn xảy ra tai nạn luôn bị thương, đây cũng có thể là do ông trời đang trừng phạt anh, năm xưa anh gây tổn thương cho cô Tô quá nhiều, vậy nên ông trời mới dùng cách này để trừng phạt anh.

Tâm trạng của Triều Dã cũng không tốt, đứng trước cửa sổ nhìn khung cảnh se se lạnh bên ngoài, bây giờ đã là cuối thu, cây cối bên ngoài đều âm u, nhìn rất ảm đạm.

Ngụy Toàn đi tới bên cạnh cậu ta, trước đấy cũng nhìn phong cảnh bên ngoài, nhàn nhã hỏi: “Rốt cuộc hôm nay xảy ra chuyện gì thế, tại sao vết thương trên người đại ca lại biến thành như này?”

“Tự mình hỏi đi.” Triều Ca lạnh lùng nói ra bốn chữ này.

Câu này chẳng khác gì không nói gì, vì nó không khác nhau là bao.

Ngụy Toàn yên lặng quay đầu nhìn người đàn ông tiều tụy nằm trên giường, có lẽ bởi vì quá mệt mỏi, lúc này Nguyễn Hạo Thần đã hoàn toàn ngủ say.

Không, trên đường tới đây anh đã ngủ rồi, hơi thở rất đều đặn cũng rất ổn định, không có gì khác thường.

Vậy nên Tô Thanh Anh cũng không nghi ngờ bất cứ điều gì khi đi trên đường, càng không nghi ngờ bất cứ điều gì.

Bây giờ cô Tô vẫn chưa biết về tình trạng sức khỏe của tổng giám đốc, hầu như tất cả mọi người đều biết nhưng cô lại không biết, nếu bí mật này không cẩn thận bị bại lộ thì cô Tô sẽ cảm thấy như thế nào?

Chắc hẳn trong lòng sẽ tan nát, cũng sẽ cảm thấy vô cùng hối hận và bất lực, đồng thời cũng thấu hiểu nỗi khổ tâm của đại ca.

Cốc cốc cốc!

Tô Thanh Anh nhẹ gõ cửa, hai người đứng trước cửa sổ đồng thời quay đầu nhìn về phía cô, Ngụy Toàn lên tiếng trước: “Cô Tô.”

Tô Thanh Anh khẽ gật đầu đi vào.

Liếc nhìn Nguyễn Hạo Thần ở trên giường, sau đó chuyển ánh mắt về phía bọn họ: “Chẳng lẽ các anh không cảm thấy Nguyễn Hạo Thần càng ngày càng gầy đi à?”

 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement