Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Bản chuẩn) - Truyện full

Ads

“Cô biết tôi là ai không? Cô có tư cách gì mà dám nói tôi như vậy, cô chán sống rồi đúng không?” Giọng nói của Lạc Anh ngày càng trở nên gay gắt, khác hoàn toàn so với lần đầu gặp mặt cô ta cùng Tôn Tử Phàm khi nãy.

Quả nhiên một người phụ nữ có thể đóng nhiều vai diễn khác nhau, lần đầu tiên gặp cô ta, cô ta nở nụ cười rất ngây thơ rất dịu dàng, nhưng bây giờ sự hung tợn được thể hiện trên khuôn mặt cô ta so với khi nãy hoàn toàn là hai khuôn mặt khác nhau.

Người phụ nữ nào cũng đa nhân cách cả, câu này quả thật nói không sai tí nào.

Tô Thanh Anh nhẹ nhàng lắc đầu: “Cô là ai tôi không quan tâm, mà tôi cũng không cần biết, lẽ nào những điều tôi nói không phải là sự thật sao?”

Câu nói này của cô trực tiếp cắn ngược lại cô ta, thông thường với cái chuyện vu khống đối phương này, chỉ cần đối phương nói bạn cái gì thì bạn hỏi ngược lại cô ta là được rồi.

Sắc mặt của Lạc Anh đã sắp tái như gan lợn rồi, ánh mắt hung ác của cô ta nhìn chằm chằm vào Tô Thanh Anh, người phụ nữ này đúng là không biết trời cao đất dày là gì, càng không biết từ chết được viết như thế nào!

Lạc Anh muốn tiến lên phía trước, nhưng tên vệ sĩ mặc áo đen vẫn đứng ngăn cô ta lại, theo quan sát của bọn họ tính cách của cô Lạc Anh này cũng rất mạnh mẽ, chứ không phải cô hoa hậu dịu dàng ấm áp như bọn họ nghĩ.

Nhưng với thân phận của cô Lạc Anh thì khác, việc tính cách của cô ta có chút hung dữ cũng là điều dễ hiểu.

Nhưng bây giờ bọn họ bắt buộc phải ngăn cô ta lại không cho cô ta tiếp cận cô Tô, nếu cô ta tới gần cô Tô, không biết có đột nhiên ra tay tát cô Tô hay không.

Phải biết rằng cô Tô chính là bảo bối trong lòng bàn tay của cậu chủ nhà bọn họ, nếu mà cô Tô bị xây xát một chút thôi thì cậu chủ sẽ phát điên lên, mà người đầu tiên chịu trận chính là bọn họ.

“Con khốn Tô Khiết này, suy cho cùng thì cái người không biết xấu hổ chính là cô đó, lẽ nào cô không thấy hổ thẹn chút nào sao? Trước khi đến với Tôn Tử Phàm cô không nhìn lại bản thân mình à? Nghe ông Tôn nói cô còn có người đàn ông khác bên ngoài, vậy mà cô vẫn chọn ở bên Tôn Tử Phàm, cô không cảm thấy lương tâm cắn rứt sao?

Mỗi đêm như vậy cô ngủ có ngon không? Từ trước tới giờ không phải cô vẫn luôn dựa vào việc anh ấy thích cô nên mới có thể ngang ngược hống hách như vậy à? Nếu như mà anh ấy không thích cô thì cô còn lâu mới được như ngày hôm nay!” Lạc Anh chửi rủa đến mức hai mắt dần dần đỏ hoe, cô ta thật sự không thể chấp nhận được việc hai người họ ở bên nhau.

Cô ta rất thích Tôn Tử Phàm, một người đàn ông ưu tú như vậy cô ta nhất định phải sở hữu được!

Tô Thanh Anh không nói gì, những năm nay quả thực cô đã dựa vào việc Tôn Tử Phàm thích mình nên mới có thể thích làm gì thì làm, nhưng cô cũng chưa từng làm bất cứ điều gì có lỗi với Tôn Tử Phàm, những điều mà người phụ nữ này nói lại có ý nghĩa rất khác.

“Cô có tư cách gì mà chỉ chỏ soi mói vào chuyện của hai chúng tôi? Những gì tôi làm cho cô ấy đều là tôi cam tâm tình nguyện, tôi cũng sẽ không hối hận lại càng không đòi hỏi bất cứ thứ gì ở cô ấy.

Tôi cứ muốn mãi mãi thích cô ấy, mãi mãi có thể để cô ấy ngang ngược hống hách, để cô ấy có thể đi làm bất cứ điều gì cô ấy muốn, mà tôi sẽ đứng đằng sau giúp cô ấy giải quyết tất cả phiền phức!” Tôn Tử Phàm làm tất cả những điều này đều là cam tâm tình nguyện, điều này hoàn toàn là một cú tát trời giáng vào mặt Lạc Anh.

Nhưng vốn dĩ anh ta cũng đang muốn tát vào mặt Lạc Anh, cái đồ thích lo chuyện bao đồng!

Bản thân anh ta là người trong cuộc mà chưa nói một câu than phiền thì thôi, một người đàn bà xa lại như cô ta thì dựa vào đâu mà tới nói này nói nọ trước mặt anh ta chứ?

Lạc Anh kinh ngạc nhìn Tôn Tử Phàm, vô thức nuốt nước bọt, từng câu từng chữ cô ta nói đều là vì anh ta, nhưng anh ta lại luôn lo lắng bảo vệ người phụ nữ Tô Khiết này.

Một người phụ nữ đã kết hôn hai lần, rốt cuộc là anh ta yêu cô ở điểm nào chứ?

Cô ta cắn chặn môi của mình, sau khi ổn định lại cảm xúc của mình mới tiếp tục nói: “Anh có biết hành động của anh bây giờ được gọi là gì không? Hoàn toàn là một tên ngốc một đứa ngu xuẩn, một thằng mù quáng vì yêu!

Rõ ràng là anh biết cô ta không yêu anh, mà anh vẫn đối xử tốt với cô ta như vậy, vẫn một mực cho đi mà không bao giờ nhận được bất cứ sự hồi đáp nào, Tôn Tử Phàm những hành động của anh bây giờ thật sự khiến người khác khinh thường, vì yêu một người mà thấp kém hèn mọn như một hạt cát vậy!”

Tô Thanh Anh cau mày, từ mù quáng vì yêu đó khiến người khác thật sự rất khó chịu khi nghe.

Sắc mặt Tôn Tử Phàm càng lạnh lùng hơn, giọng điệu lạnh nhạt: “Tôi chợt nhận ra thế giới của cô thật sự rất thảm hại đấy, dùng những lời như vậy để miêu tả một người đang theo đuổi tình yêu, bản chất của tình yêu chính là một trận đánh cược, có thua cũng có thắng.”

Mà tôi sẵn sàng tự nguyện tiếp tục đánh cược đấy, cô làm được gì tôi chứ? Cho dù đến cuối cùng tôi có thua mất hết tất cả đi chăng nữa thì liên quan gì tới cô? Đây là cách duy nhất mà tôi có thể thể hiện tình yêu của mình cho cô ấy, cô hoàn toàn không hiểu cái gì gọi là tình cảm cái gì gọi là tình yêu, cho nên cô hoàn toàn không có bất cứ tư cách gì tới đây mắng chửi người khác.

Trước khi nói người khác phiền cô nhìn lại bản thân mình, cô nghĩ mình cao quý đến mức nào vậy? Nghĩ rằng thân phận của mình cả thế giới này không ai sánh được sao? Từ đầu đến cuối cô mới là cái người khiến người khác khinh thường đấy.”

Nói xong anh ta quay sang nhìn về phía hai người áo đen kia: “Còn đứng ngơ ra đấy làm gì? Mau ném người phụ nữ này ra ngoài cho tôi, chẳng lẽ mấy người muốn để tôi tự mình ra tay à?” Hậu quả cho việc khiến Tôn Tử Phàm tức giận rất nghiêm trọng.

Hai người áo đen vội vàng nhấc Lạc Anh lên, nhanh chóng kéo Lạc Anh ra ngoài, mặc cho Lạc Anh có kêu gào thảm thiết bao nhiêu.

Khi đi xuống lầu Lạc Anh cũng không dám giãy giụa nữa, nếu như không cẩn thận ngã xuống dưới khiến khuôn mặt này bị thương thì chẳng khác nào được một mất mười, thứ cô ta quan tâm nhất chính là khuôn mặt này.

Ở trên lầu cuối cùng cũng yên tĩnh, bầu không khí giữa ba người cực kỳ gượng gạo, không ai nghĩ rằng sẽ xảy ra chuyện như vậy.

Tô Cảnh Nhạc cúi đầu không nói gì, bố Tôn Tử Phàm tình cảm như vậy, mẹ của cậu làm sao đền đáp lại đây?

“Anh ăn cơm chưa?” Tô Thanh Anh lên tiếng phá vỡ sự im lặng và ngượng ngùng này.

Cứ im lặng không nói gì như vậy, có ma mới biết sẽ im lặng trong bao lâu.

Tôn Tử Phàm lắc đầu, trên khuôn mặt biểu hiện một chút sự ngây thơ.

Ngón tay không nhịn được mà đưa lên nhéo đầu mũi của mình, ban đầu anh ta còn có chút ngại ngùng dè dặt, nhưng bây giờ lại biểu hiện như chưa từng có gì vậy.

Bản thân anh ta cũng biết, từ khi cô và Nguyễn Hạo Thần kết hôn, trong lòng của cô đã có một người đàn ông như vậy.

Vào mỗi đêm khuya thanh vắng, anh ta vẫn luôn hối hận vì đã không thổ lộ tình cảm với Tô Thanh Anh, nếu như anh ta tỏ tình với cô thì mọi chuyện đã không kết thúc như thế này.

“Bụng anh bây giờ đang rất đói, chắc là vì vừa nãy cãi nhau quá sung sức, tiêu tốn nhiều năng lượng quá.” Tôn Tử Phàm giả vờ cười đùa nói.

Tô Cảnh Nhạc ngẩng đầu lên nhìn anh ta, không hiểu tại sao lại có chút đau lòng, vì theo đuổi mẹ cậu, khiến cho mối tình đầu của bố Tôn Tử Phàm vẫn còn đó, một người đàn ông đáng thương.

“Giờ hình như cũng không còn sớm nữa, em xuống nhà nấu chút đồ ăn nhẹ, nhưng mà tủ lạnh nhà anh còn đồ gì để nấu không?”

Tôn Tử Phàm ngây ra một lúc, sau đó gật đầu .

“Trong tủ lạnh ngày nào cũng có đồ để nấu cả, mà đều là đồ tươi hết, em muốn cái gì đều có hết. Đồ ăn mỗi ngày ở trong bếp đều bắt buộc phải giữ được độ tươi mới, mỗi ngày đều có người bỏ rau và các loại thịt vào trong tủ.” Tôn Tử Phàm nói.

Khóe miệng Tô Thanh Anh giật nhẹ, không hổ danh là thế giới của người có tiền!

Cô quay người lại đi xuống lầu, Tô Cảnh Nhạc và Tôn Tử Phàm đứng ở trước cửa.

“Sao vừa nãy con không lao vào cãi nhau luôn?”

Tô Cảnh Nhạc: ???


 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement