Chú Đừng Qua Đây! - LeeGun20042001

Ads

Nghe được lựa chọn này của Tiểu Ngư rồi nên Tả Bân cũng tạm thời cho nó một chút không khí để hít thở bằng cách thu con dao nhỏ đang kề bên mặt của nó xuống, để lại cơ hội cuối cùng cho nó thực hiện đúng lựa chọn mà nó vừa đưa ra.

Tiểu Ngư cúi thấp đầu hơn, hít thở một cách khó khăn, viền môi bị nó dùng sức cắn mạnh mà thiếu chút nữa thì rướm máu. Nhưng nó thật sự không còn lựa chọn nào khác nữa.

– Tiểu thư luôn muốn giết lão đại để trả thù cho lão gia, thuộc hạ chỉ có một nguyện vọng duy nhất đó là bảo vệ tiểu thư được an toàn. Thuộc hạ không thể để tiểu thư đâm đầu vào nguy hiểm khi cứ luôn giữ ý định ám sát ngài. Cho nên thuộc hạ vẫn đang khuyên tiểu thư cùng thuộc hạ trở về New York. Lão đại, tiểu thư tay còn vắt khăn không khô, nhất định sẽ không thể đe dọa được tới tính mạng của ngài, ngày hãy coi tiểu thư như trẻ con nhất thời nóng giận mà bỏ qua cho tiểu thư được không? Cầu xin ngài, lão đại.

Thì ra là như vậy, thì ra một thuộc hạ nhỏ bé như vậy lại đang gieo rắc vào đầu óc của Mạt Mạt của hắn ý định rời khỏi Thượng Hải và trở về New York, thúc giục cô gái nhỏ của hắn rời khỏi thủ phủ, rời khỏi hắn. Một khi đã đụng đến việc Lãnh Di Mạt sẽ rời khỏi mình thì Tả Bân giống như bị mất khống chế về cảm xúc, cũng có nghĩa là có những hành động mà chính bản thân hắn cũng chẳng ý thức được nữa.

– Đưa Mạt Mạt về New York, tôi đã đồng ý rồi? Tôi đã đồng ý chưa mà cô dám nói đưa con bé về New York?

– Lão đại, anh đừng kích động.

Mấy câu chữ cuối cùng hắn dường như đang gằn từng tiếng một trong cơn thịnh nộ dần dần lớn lên. Nếu không phải có lời nhắc của Hầu Tử quỳ bên cạnh thì hắn đã sớm phát điên lên mà ra tay trừng phạt những ai đang chống đối lại hắn. Lãnh Di Mạt định rời khỏi hắn sao? Dựa vào đâu chứ? Dựa vào đâu mà Lãnh Di Mạt có thể tùy ý rời khỏi đây, rời khỏi hắn? Trừ phi là hắn đã chán cô và muốn vứt bỏ cô, bằng không thì cho dù cô có chết cũng phải chết dưới thân của hắn!

Tiểu Ngư cũng phần nào đoán ra được tại sao Tả Bân lại phản ứng như vậy nên nó lại nhanh chóng cúi thấp người xuống để cầu xin đến cùng.

– Chuyện này đều là ý muốn của thuộc hạ, tiểu thư chưa từng có ý định sẽ về New York. Lão đại đừng trách tiểu thư.

Nhưng nói nửa chừng thì nó lại chợt nhận ra là càng nói lại càng sai. Nó cũng không biết rốt cuộc Tả Bân sẽ tức giận vì chuyện nào hơn, tức giận vì chuyện Lãnh Di Mạt luôn muốn giết hắn hay sẽ giận vì cô sẽ rời đi. Lãnh Di Mạt không muốn đi thì hắn sẽ không phát điên lên, nhưng một khi mà cô không muốn đi thì cũng chính là cô đang muốn giết hắn, như vậy liệu hắn sẽ không nổi giận?

Tả Bân cũng vừa nhận ra bản thân lúc nãy thật sự là có chút mất kiểm soát nên hắn chỉ có thể tạm thời cho Tiểu Ngư lui đi để điều chỉnh lại cảm xúc đang hỗn loạn. Nhưng khi Tiểu Ngư lui đi rồi thì hắn vẫn còn nhìn thấy Hầu Tử quỳ gối trước mặt nãy giờ để nhận hình phạt, mà Tả Bân nhìn thấy cậu ta thì càng nhớ lại chuyện cậu ta đã đỡ Lãnh Di Mạt lúc nãy, trong lòng hắn liền dâng lên một loại cảm xúc khó chịu vô cùng.

– Vừa rồi là thuộc hạ đã mạo phạm tiểu thư, xin lão đại hãy trách phạt.

Tả Bân nhìn qua tên thuộc hạ thân tín của mình, nếu hắn cứ như vậy mà bỏ qua mọi chuyện thì trong lòng sẽ không thể thoải mái. Cho nên hắn tiện tay ném con dao vừa thu được từ chỗ của Lãnh Di Mạt tới dưới chân của Hầu Tử, nhàn nhạt phun ra hai chữ.

– Tự phạt!

– Vâng, lão đại!

Nói xong, hắn cũng xoay người rời khỏi, đôi chân thon dài bước những bước dứt khoát và tỏa ra một loại khí thế cường ngạnh, bá đạo của riêng hắn. Hầu Tử không chút do dự mà cầm lấy con dao nhỏ kia, một tay đặt xuống nền đá, tay kia giơ dao lên và dứt khoát đâm xuống.

– Nhị gia, anh không sao chứ?

Mấy tên thuộc hạ xung quanh thấy cảnh này mặt mũi cũng biến sắc nhưng lại không dám có hành động quá kích, chỉ là lo lắng chạy tới đỡ Hầu Tử trong trạng thái đau đớn nhất đứng lên. Bàn tay cậu ta bị thương nặng, máu nhuộm đỏ từ sân đến cả cánh tay, trên trán và thái dương đều túa ra mồ hôi, cắn chặt răng chịu đựng cơn đau thể xác như vậy nhưng cậu ta cũng không một chút oán trách hay thấy uất hận gì đối với ông chủ của mình.

…..

Bị trói trong phòng cả một ngày, không thể cử động cũng không được ăn uống, Lãnh Di Mạt cảm giác mình sắp không còn giữ được cái mạng nhỏ này nữa, nếu cứ tiếp tục như vậy thì xương cốt của cô cũng bị đông cứng mất thôi.

Không khí yên tĩnh đến mức một tiếng thở của Lãnh Di Mạt cũng có thể tự mình nghe hết. Sau đó thì không khí yên tĩnh này lại bị phá vỡ hoàn toàn khi Tả Bân mở cửa phòng đi vào, hắn dã thay một đồ ở nhà thoải mái hơn, áo thun tay dài phối cùng quần dài, nhưng vẫn đều là màu tối, mang dáng vẻ cao cao tại tại thượng của một vị vua đang bước vào ngục giam của tù binh bại trận.

Nhìn thấy tên nam nhân đi tới, Lãnh Di Mạt còn chẳng thèm ngó ngàng hơn ba giây, cô cũng không còn sức vùng vẫy nữa, thôi thì cứ tiết kiệm sức lực để đề phòng hắn lại dở trò biến thái nào khác.

– Ông đến đúng lúc lắm, mau cởi trói cho tôi! Tả Bân, ông mau cởi trói cho tôi.

Giọng cô đã khàn khàn vì cổ họng đã sớm khô khốc và đau rát, cảm giác toàn thân đang dần tê liệt, cô sắp kiệt sức đến nơi rồi. Thế mà Tả Bân vừa nhìn thấy rất rõ lại chẳng mảy may quan tâm, hắn bước đến rất gần cô, khom người xuống để mặt đối mặt với cô, đồng thời cũng vươn tay ra để vén gọn lại mái tóc bị rối giúp cô.

– Mạt Mạt của chú, cháu vẫn chưa kiểm điểm xong hửm? Chú đã nói gì nào? Khi chú quay lại đây thì cái mà chú muốn nghe chính là một tiếng xin lỗi và thái độ thành thật của cháu. Nhưng cháu đã cho chú thấy gì đây? Nếu cháu không làm được những gì chú đã nói thì hôm nay, ngày mai và cả ngày kia nữa, cháu cứ ngồi đây mà kiểm điểm tiếp, cháu cũng không cần phải ăn cơm.

Lãnh Di Mạt thừa biết là tên nam nhân này đang ép cô thỏa hiệp, trở thành nô lệ của hắn. Nhưng cho dù cô có phải đói chết ở đây thì cũng không để hắn đạt được mục đích, nhất định sẽ không thỏa hiệp lần nữa. Cô trừng mắt nhìn thẳng vào mắt của hắn, làm hành động như đang nhổ nước bọt sang một bên.

– Tôi khinh! Tả Bân, không phải tôi cũng đã nói rồi sao? Ông có giỏi thì giết tôi đi, sao phải bày ra nhiều trò như vậy? Nếu hôm nay ông không giết tôi thì một ngày nào đó tôi sẽ tự tay giết ông. Đến lúc đó tôi sẽ cho ông nếm thử cảm giác hối hận tột độ vì quyết định hôm nay của ông.

Tả Bân chẳng còn thấy xa lạ gì trước thái độ ngang bướng, quật cường và cứng đầu này của cô nữa. Hắn chưa từng để vào mắt hay coi đó là một vấn đề nghiêm trọng, bởi vì tất cả vẫn luôn nằm trong tầm kiểm soát của hắn.

– Xem ra cháu vẫn còn rất nhiều sức để chửi nhỉ? Nhưng chú vẫn khuyên cháu nên tiết kiệm chút sức lực thì tốt hơn, khi nào cháu còn chưa kiểm điểm xong thì cháu vẫn phải ngồi ở đây.

Hắn vừa nói vừa áp bàn tay to lớn, thô ráp của mình vào gương mặt xinh đẹp tựa như thiên sứ của Lãnh Di Mạt. Mơn trớn, vuốt ve như đang chăm sóc, nâng niu một món đồ chơi mới sưu tầm được, ngón cái chạm đến đôi môi anh đào đỏ hồng hơi khô khốc thì dừng lại rất lâu.

– Mạt Mạt, chú vừa nghe được tin cháu sẽ rời khỏi chú nên chú rất buồn đấy. Mạt Mạt, cháu yêu chú mà, không phải sao? Cháu yêu chú như vậy sao lại muốn rời khỏi chú chứ?

Chỉ cần nghe hắn nói vậy thôi là Lãnh Di Mạt cũng có thể đoán ra được hắn đã ép cung Tiểu Ngư mới có được thông tin này. Nhưng lúc này cô không quan tâm được nhiều như vậy, điều duy nhất cô quan tâm hiện giờ chính là làm sao để thoát khỏi được không gian chỉ toàn là hơi thở quen thuộc của người đàn ông đang vây hãm mình.

– Đồ thần kinh! Tả Bân, tôi không còn yêu ông nữa. Ông vẫn không hiểu sao? Tôi đối với ông chỉ có hận, tôi hận không thẻ giết chết ông ngay. Cho nên dù tôi thật sự muốn rời khỏi đây cũng chẳng liên quan đến ông.

Tả Bân không thích nghe nhất chính là khi cô cứ nói chuyện không liên quan đến hắn. Bàn tay hắn mơn trớn trên da mặt cô bất chợt di chuyển xuống bóp chặt chiếc cằm thon nhỏ của cô.

– Cháu không ngừng muốn giết chú như vậy, chú thực sự rất mong đợi đấy. Nhưng Mạt Mạt à, cháu muốn rời khỏi chú, nằm mơ cũng hòng nghĩ tới.

– Ummm….ummm….

Lời nói vừa mới dứt thì Tả Bân đã nghiêng đầu phủ môi của mình lên đôi môi đỏ hồng đang khẽ hé mở để hít thở. Nụ hôn của hắn vừa cuồng dã vừa thô bạo, không có đến một chút dịu dàng nào, đây là một hình phạt, một cách thức trút giận chứ không phải hành động vốn dĩ đại diện cho sự yêu thương, chiều chuộng.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement