Chú Đừng Qua Đây! - LeeGun20042001

Ads

Khắp người Tả Bân đều là máu, nước trong bồn tắm cũng chỉ còn một màu đỏ. Nhìn bàn tay của người đàn ông bao bọc bàn tay run rẩy của mình, Lãnh Di Mạt không còn cảm nhận được sự ấm áp quen thuộc nữa, mà đó là sự lạnh lẽo đến đau thương, cô vẫn không ngừng khóc, đến bàn tay cũng không còn sức nặng nữa.

Có lẽ vì mất máu quá nhiều nên sắc mặt của Tả Bân đang dần chuyển sang tái nhợt. Nhưng vẻ mặt hắn vẫn bình lặng như không có chuyện xảy ra cả, còn mỉm cười rất thanh thản, ánh mắt đó vẫn dịu dàng như cũ.

– Mạt Mạt, đây là nhát dao đau nhất trong cuộc đời anh. Nếu em vẫn còn hận anh như vậy, thì cứ moi tim của anh ra đi, dù có chết anh cũng không oán nửa câu.

Câu này của hắn lại chính là nhát dao đau nhất đâm vào tim của Lãnh Di Mạt. Nước mắt của cô chảy thành từng dòng không có cách nào ngừng được. Tại sao chứ? Tại sao lại là hắn? Tại sao lại ép cô đến bước đường này? Vừa rồi hắn đã hỏi cô còn yêu hắn không, bây giờ cô đã có câu trả lời rồi, cô đã biết trái tim mình ở đâu rồi. Lãnh Di Mạt cô sao lại thảm đến mức này chứ? Dù biết rõ hắn là kẻ thù của mình, dù biết hắn đã gây ra bao nhiêu vết thương cho mình nhưng đến cuối cùng thì cô vẫn không thể ngừng yêu hắn, trái tim mà cô dâng cho hắn đã mãi mãi không thể lấy lại được nữa.

Cắn chặt môi rút con dao trong ngực của Tả Bân ra, Lãnh Di Mạt không để lại một dấu hiệu báo trước nào liền đâm thẳng lưỡi dao vào ngực trái của mình.

– Nhát này, tôi trả lại cho ông.

– Đừng mà Mạt Mạt!

Hai mắt của Tả Bân mở to trong hốt hoảng, vừa hét lên một tiếng vừa đưa tay tới muốn ngăn cản nhưng vẫn chậm một bước, chỉ có thể giương mắt nhìn con dao đã đâm vào ngực của Lãnh Di Mạt, và sau đó cô còn rút thẳng lưỡi dao ra, buông tay thả nó xuống sàn. Nước, máu và nước mắt đã hòa vào không phân biệt được, tất cả đều có trên người của cả hai người bọn họ.

Tả Bân cố nén đau muốn tới ôm lấy Lãnh Di Mạt đã tự làm bản thân bị thương nhưng sức lực của hắn cũng đã bị rút cạn rồi, chỉ có thể gắng gượng nói được mấy câu.

– Mạt Mạt, em làm gì vậy hả? Không phải em chỉ cần giết anh thôi sao?

Lãnh Di Mạt cười to trong nước mắt ngập như đê vỡ, đưa tay lên nắm lấy sợi dây chuyền trên cổ, vừa giật mạnh ra vừa nói, ném sợi dây chuyền bạch kim xuống bồn nước.

– Tả Bân, chúng ta từ nay không ai nợ ai nữa.

Nói xong, cô chống hai tay hai bên thành bồn tắm, chật vật đứng lên, dùng hết chút sức lực còn lại để bước ra khỏi bồn tắm chỉ toàn máu đó, với tay lấy chiếc áo choàng mặc vào. Mỗi bước chân của cô đều loạng choạng không vững, muốn ra khỏi phòng tắm phải vịn vào tường, bàn tay dính máu cũng in đầy trên tường, còn máu trên ngực cô chảy xuống nhỏ giọt theo dọc đường đi.

Rõ ràng là cô đã trả được thù cho cha và con rồi, nhưng sao cô lại không thể vui được vậy? Ngược lại còn khó chịu hơn cả chết nữa. Cô giết hắn rồi, chính tay cô đã giết hắn rồi, đây là điều mà cô luôn mong đợi mà, đây là mục đích duy nhất cô trở về bên cạnh hắn mà. Nhưng người mà cô giết cũng chính là người mà cô yêu nhất, giết hắn rồi thì cô cũng chính là đang tự giết chết chính mình…..

– Mạt Mạt, Mạt Mạt. Mạt Mạt, đừng mà, Mạt Mạt.

Đến hít thở còn khó khăn nữa những Tả Bân không thể để cô rời đi trong tình trạng nguy kịch đó được. Hắn cố gắng gượng để đứng lên, một tay vịn chặt miệng vết thương đang không ngừng chảy máu, cũng lấy áo choàng mặc vào, nhưng động tác vẫn chậm đi rất nhiều.

..

Nhìn thấy Lãnh Di Mạt bị thương chạy ra ngoài, Lưu Phiến Phiến có chút bất ngờ nhưng vẫn không quên mối thâm thù đại hận với cô. Cô ta đưa tay lên lau sạch nước mắt, sau đó gọi một tên thuộc hạ của mình tới để giao nhiệm vụ.

– Theo sát cô ta, tìm cơ hội giết ngay cho tôi.

Lãnh Di Mạt chạy ra trong tình trạng thương tích còn rất nặng dọa cho tất cả những tên thuộc hạ bên ngoài đến người hầu và vú nuôi được một phen khiếp vía. Bọn họ liền tiến tới ngăn cản, nhưng còn chưa kịp hành động thì đã phải đứng lại vì trên tay Lãnh Di Mạt còn một khấu súng nữa, cô dùng khẩu súng để giữ đường cho mình, bên ngoài cổng còn có xe đã chuẩn bị từ trước. Hôm nay cô đã quyết tâm lấy mạng của Tả Bân thì chắc chắn là đã chuẩn bị sẵn đường thoát thân rồi.

Nhận thấy có chút bất thường nên Hầu Tử mới định chạy vào phòng của Tả Bân xem thử, nhưng vừa mới xoay người thì….

Sau khi Lãnh Di Mạt rời khỏi được thủ phủ, tên thuộc hạ mà Lưu Phiến Phiến phái đi cũng đã bắt đầu làm nhiệm vụ. Lưu Phiến Phiến lần nữa bị dọa cho một phen khiếp vía vì Tả Bân từ trong phòng tắm đi ra không phải lành lặn nữa, hắn bị thương còn nghiêm trọng hơn cả Lãnh Di Mạt nữa, mỗi bước đi chật vật của hắn đều là máu chảy xuống sàn, sắc mặt thì tái mét như xác đông lạnh, hơi thở gấp gáp khó khăn.

– Lão đại!

– Lão đại!

– Lão đại! Ngài sao vậy?

– Ngài không sao chứ lão đại? Có phải là Lãnh Di Mạt làm không?

– Còn đứng đó làm gì? Gọi bác sĩ đi!

Vừa nhìn thấy Tả Bân thì Hầu Tử và mấy tên thuộc hạ đều chạy tới đỡ lấy hắn, bên cạnh còn có Lưu Phiến Phiến vừa lo lắng vừa nôn nóng truy tội của Lãnh Di Mạt.

Nhưng Tả Bân lại một lần gạt hết tất cả bọn họ ra, gằn giọng lệnh cho Hầu Tử đưa chìa khóa xe cho hắn. Thấy cậu ta đang do dự thì hắn lại cố nén đau mà hét lên.

– Cậu đang muốn chống lại lệnh?

Tả Bân đã nói như vậy thì đám người Hầu Tử không thể làm gì khác ngoài việc làm theo ý của hắn, Hầu Tử đưa chìa khóa cho hắn xong thì cũng ngay lập tức phân phó cho những thuộc hạ khác cùng mình đi theo sau.

Lấy được chìa khóa, Tả Bân càng không cho phép ai cản đường mình. Hắn bước từng bước đi ra khỏi cửa và ngồi lên xe, rất nhanh đã lái xe rời đi.

Trên đường lớn tấp nập xe qua lại, tốc độ lái xe của Tả Bân rất nhanh đã theo sát được xe của Lãnh Di Mạt, hắn đã bỏ lại mấy tên Hầu Tử cách một khoảng khá xa, một mình đuổi theo Lãnh Di Mạt.

Qua mấy đoạn đường đông đúc và mấy ngã tư, cuối cùng hai xe đã đi gần tới nhau trên một cây cầu dài. Phía trước Lãnh Di Mạt hình như phát hiện ra người đuổi theo mình nên mới tăng nhanh tốc độ, đến đoạn giữa cầu, thấy không thể cắt đuôi được người theo phía sau nữa nên cô mới buộc dừng xe lại và mở cửa đi xuống.

Tả Bân ngồi trên xe theo sát cô, thấy cô đã xuống xe nên hắn cũng lập tức thắng gấp lại và mở cửa bước xuống.

Hai người đứng cách nhau một đoạn vừa đủ để nói được cho đối phương nghe thôi.

– Tả Bân, ông đừng đi theo tôi nữa. Chúng ta không còn nợ gì nhau nữa, sau này tốt nhất đừng bao giờ gặp lại.

Lãnh Di Mạt một tay đè chặt miệng vết thương đang không ngừng chảy máu, dùng hết chút sức lực còn lại để chặt đứt hy vọng của người đàn ông đứng ở đằng xa kia.

Nếu không phải vì Lãnh Di Mạt tự làm mình bị thương thì Tả Bân cũng không lo lắng mà chạy theo cô như vậy. Hắn biết cô muốn rời đi rồi, chỉ là hắn không thể không lo cho vết thương của cô.

– Mạt Mạt, em bị thương rồi, theo anh đến bệnh viện đi, anh hứa sẽ không bắt em trở về nữa.

Lãnh Di Mạt lắc đầu trong nước mắt, làn gió lớn như vậy quét qua trông cô càng cô độc và yếu ớt, tưởng chừng như có thể bị quật ngã bất cứ lúc nào, tựa như một đóa hoa sắp úa tàn vậy. Nhìn người đàn ông đang từ từ đi tới, trái tim cô lại nhói lên, hoảng loạn lùi lại sát thành cầu, không quên cảnh cáo.

– Ông đừng có qua đây! Tả Bân, ông còn qua đây nữa là tôi sẽ nhảy xuống đấy!

Lúc này mọi hành động Tả Bân đều rất cẩn trọng, thấy cô đứng gần sát bên cầu như vậy đúng là rất nguy hiểm nên hắn không dám tiến thêm bước nào nữa, cũng bị dọa cho một phen khiếp vía, vội đưa tay ra phía trước và khuyên lơn cô.

– Mạt Mạt, nguy hiểm đấy, anh không qua nữa, em đến đây được không? Anh chỉ muốn chắc chắn em không sao nữa thôi, anh đưa em đến bệnh viện, Mạt Mạt.

Hai người đối diện trong tình thế vừa căng thẳng vừa đau lòng, một người muốn tiến và một người chỉ muốn chạy thôi. Lại chẳng có ai nhìn thấy từ xa đã có một chiếc xe tải đang chảy tới với tốc độ rất nhanh.

– Mạt Mạt, cẩn thận!

Rầm!

– Không! Mạt Mạt! Mạt Mạt!

Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi thôi, chiếc xe tải lao như điên vào Lãnh Di Mạt, tung cô lao thẳng ra khỏi vách lan can bên cầu và lao một mạch xuống dưới lòng sông.

– Mạt Mạt!!!

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement