Sau khi hoàn thành Trần Lão lau mồ hôi trên trán rồi nói: "Già mất rồi chẳng làm được cái gì hết, chỉ lai ghép cho động vật nhỏ thôi mà phải làm ba lần mới hoàn thành được"
Dù ông ta có nói như vậy nhưng Giang Nghĩa vẫn hiểu được khó khăn trong đó.
Nếu để người khác làm việc này dù có cho họ ba mươi lần, ba trăm lần thậm chí đến ba nghìn lần thì chưa chắc họ có thể thành công được một lần.
Trần Lão là người tài năng nổi bật hơn hẳn những người khác.
"Cậu có tự tin rằng bản thân sẽ hoàn thành được tầng thứ hai hay không hả Giang Nghĩa?" Trần Lão nhìn Giang Nghĩa một cách chăm chú.
Giang Nghĩa gật đầu lộ vẻ chắc chắn: "Tất nhiên rồi, tôi vẫn muốn học lên tầng thứ ba nữa mà!"
"Được đấy, nếu cậu quyết tâm như vậy thì cứ thực hành theo như những gì tôi đã nói với cậu.
Giang Nghĩa cũng nghiêm túc bắt đầu tập luyện theo nội dung tầng thứ hai kỹ thuật lai ghép mà Trần Lão vừa mới dạy. Đã qua mười một giờ trưa, cho dù anh đã tập luyện liên tục nhưng vẫn không thể nắm giữ được mười phần trăm nội dung bên trong.
Một chữ: Khó!
Hai chữ: Quá khó!
Trần Lão mỉm cười đưa cho Giang Nghĩa một chai nước rồi nói: "Được rồi, cũng đã đến giờ cậu phải nấu cơm cho cô Tưởng nên cậu nghỉ ngơi một lát đi. Cậu nấu cơm và nghỉ ngơi thật tốt xong thì hãy tập luyện tiếp"
"Được a!"
Giang Nghĩa cũng rất mệt mỏi, lần luyện tập này có thể so sánh với những lần xông pha chiến đấu của anh, thậm chí còn mệt hơn những lần ra trận chinh chiến của anh.
Phải biết rằng anh là người sắt có thể chiến đấu không ngừng nghỉ ba ngày ba đêm trên chiến trường, vậy mà khi thực hiện kỹ thuật lai ghép tầng thứ hai anh vẫn phải ứng phó một cách mệt mỏi, mệt đến mức mồ hôi chảy đầy đầu.
Mà đây vẫn chỉ là tầng thứ hai thôi, tầng thứ ba đằng sau còn khó đến mức nào cơ chứ?
Nhìn từ điểm này có thể thấy Thánh Thủ Vô Thường Nhiếp Thiên Kỳ - đồ đệ mà Trần Lão hài lòng nhất chắc chắn cũng có tài năng hơn hẳn mọi người, nếu không thì anh ta không thể nắm vững được tầng kỹ thuật này.
Giang Nghĩa vái chào Trần Lão sau đó xoay người rời đi.
Trần Lão nhìn bóng lưng của Giang Nghĩa rồi lẩm bẩm một mình: "Giang Nghĩa ơi Giang Nghĩa, cậu đừng làm tôi phải thất vọng đấy, tôi không còn quá nhiều thời gian nên cậu phải cố lên.
Ở một nơi khác.
Sau khi Giang Nghĩa trở về phòng khách của nhà họ Khác Thủ thì bắt tay vào làm cơm trưa cho Tưởng Y Vân, cùng lúc đó Song Ngư cũng gửi tình hình mới nhất của “kế hoạch phản kích” đến cho anh.
"Chỉ huy, Lư Á Hiên đã đăng facebook kêu gọi fan hâm mộ của Thôi Oánh đoàn kết lại, hơn nữa còn cổ động các ông lớn trong làng giải trí cùng tổ chức một buổi biểu diễn. Thứ nhất là để kỷ niệm Thôi Oánh đã chết, thứ hai cũng là để lên án hành động ác độc của tập đoàn Hoa Thượng!"
"Em đã sắp xếp người chia sẻ hàng loạt bài đăng facebook đó và khá nhiều fan đã hưởng ứng theo.
“Ngoài ra, một số lượng lớn ca sĩ diễn viên nổi tiếng cũng đã tham dự vào, họ đều sôi nổi bày tỏ đồng ý tham gia miễn phí, hiện tại buổi biểu diễn được ủng hộ với quy mô lớn nên chắc chắn có thể thành công!"
"Khó khăn duy nhất ở đây là - lựa chọn địa điểm"
"Thành phố Yến là địa bàn của tập đoàn Hoa Thượng, dù có chọn ở đâu thì cũng sẽ phải chịu sự quấy nhiễu của tập đoàn Hoa Thượng"
Giang Nghĩa nghe xong thì thản nhiên nói: "Tôi sẽ giải quyết nên cậu không cần phải lo lắng về vấn đề địa điểm đâu.
Đây là lúc nên liên lạc với Tiêu Học Thần - quận trưởng của thành phố Yến rồi.
Nếu đã làm được đến chức quận trưởng thì chắc chắn Tiêu Học Thần có năng lực giải quyết vấn đề địa điểm này và việc tìm được một địa điểm không nằm trong sự khống chế của tập đoàn Hoa Thượng không hề khó đối với anh ta.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng mọi chuyện, Giang Nghĩa tăng tốc để chuẩn bị xong một bàn thức ăn.
Điều này đáng để lưu ý.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất