Sáng sớm hôm sau, Giang Nghĩa tự mình lái xe đưa Lư Á Hiên đến nhà họ Khác Thủ. 

Khi anh đến nơi, Tưởng Y Vân và Lư Ôn Du đều có vẻ mặt mờ mịt. Bởi bọn họ không biết chuyện gì đã xảy ra, trong lòng còn tự hỏi tại sao hôm nay anh lại đến sớm như vậy! 

Hơn nữa, Giang Nghĩa còn đến cùng với Lư Á Hiên! 

Nhìn thấy Giang Nghĩa và Lư Á Hiên bước đi gần nhau như vậy, hình như mối quan hệ giữa hai người cực kỳ tốt đẹp, Tưởng Y Vân cảm thấy như thể bình giấm chua đã bị lật úp* nên khá khó chịu. 

*Nghĩa bóng là sự ghen tuông bùng phát. 

Chẳng lẽ hai người này thật sự đã ở bên nhau rồi sao? 

Nghĩ tới đây, Tưởng Y Vân chợt cảm thấy chua xót rồi nhéo chính mình một cái. Cô ấy tủi thân đến mức sắp khóc rồi. 

Chẳng phải đã nói rõ rằng không thể sao? 

Tại sao lại... 

Trong khi Tưởng Y Vân còn đang suy nghĩ miên man thì Lư Ôn Du vừa cười sang sảng vừa bước lên phía trước, hỏi rằng: “Ôi chao, ông chủ Giang, Á Hiên, tại sao hai người lại cùng nhau đến đây vào sáng sớm thế này?” 

Trong lòng Lư Ôn Du cũng hoang mang, không phải Giang Nghĩa đã có vợ rồi à? Tại sao anh còn “không đứng đắn” như vậy? Lẽ nào Giang Nghĩa muốn bỏ rơi người vợ đã cùng mình vượt qua khó khăn nghèo khổ sao? 

Nếu đúng như vậy thì Lư Ôn Du có thể chấp nhận một người cháu rể như vậy không? 

Lư Ôn Du cũng đang rối rắm và đấu tranh trong lòng. 

Tuy nhiên, Tưởng Y Vân và Lư Ôn Du đã nhanh chóng xóa bỏ toàn bộ suy nghĩ lung tung của họ. Giang Nghĩa nhẹ nhàng ho khan một tiếng rồi kể lại đại khái những gì đã xảy ra tối qua. 

Sau khi nghe xong, Tưởng Y Vân và Lư Ôn Du vừa nhẹ nhõm vừa sợ hãi. 

Họ nhẹ nhõm vì không phải lo lắng về mối quan hệ giữa Giang Nghĩa và Lư Á Hiên nữa. Nhưng họ lại lo sợ vì: Nếu Giang Nghĩa không sắp xếp người bảo vệ Á Hiên thì chuyện đêm qua sẽ không thể lường được. 

Lư Ôn Du cảm ơn: “Ông chủ Giang! Tôi không biết nên cảm ơn cậu như thế nào nữa. Nếu cậu không sắp xếp người bảo vệ Á Hiên thì không thể tưởng tượng nổi hậu quả sẽ ra sao!” 

Giang Nghĩa thản nhiên đáp: “Từ khi tôi sắp xếp cho Lâm Mẫn Quân nhận Á Hiên làm học trò thì tôi đã bố trí người bảo vệ cô ấy rồi. Tôi biết rằng trong mắt những người thuộc tập đoàn Hoa Thượng, Á Hiên đã ở cùng một phe với tôi, vậy nên tôi cũng lo lắng cô ấy sẽ bị trả thù. 

Lư Ôn Du siết chặt tay rồi tiếp lời: “Đám người khốn kiếp đáng hận đó! Bọn chúng dám giở trò xấu xa với cháu gái tôi như thế, tôi sẽ không tha cho họ đâu!” 

Lúc này, Lư Á Hiên chủ động đứng ra rồi nói: “Ông nội! Trước khi đến đây, con đã cùng Giang Nghĩa bàn bạc xong một đối sách rồi, không thể ngồi yên chịu chết được. Chúng ta phải phát động phản công với tập đoàn Hoa Thượng! Hơn nữa, con chính là người khởi xướng phản công” 

Lư Ôn Du cau mày, xua tay rồi lên tiếng: “Không được. Con chỉ là một học sinh mà thôi. Con phát động phản công cái gì hả? Hãy học tập chăm chỉ cho ông, còn chuyện đối phó với tập đoàn Hoa Thượng sẽ do người lớn như ông xử lý. 

Lư Á Hiên chống nạnh bằng hai tay, bĩu môi rồi nói: “Ông nội! Sao ông có thể coi thường người khác như vậy? Bây giờ tập đoàn Hoa Thượng đã ra tay với con rồi, nếu con không đánh trả thì suốt cả đời này, con cũng sẽ không thể nuốt trôi cơn giận này đâu!” 

Cả hai người đối nghịch với nhau và không ai sẵn sàng nhượng bộ. 

Giang Nghĩa đứng dậy rồi cất tiếng: “Ông Lư. Tôi biết ông lo lắng cho sự an toàn của cháu gái mình. Nhưng nếu lần này Á Hiên không ra mặt thì làm sao cô ấy có thể nguôi giận được? Hơn nữa, phương pháp mà chúng tôi đã thảo luận lần này cũng không để Á Hiên ra ngoài xông pha tranh đấu. Tôi chắc chắn có thể bảo vệ cô ấy một cách chu toàn và ổn thỏa. Xin ông yên tâm. 

eyJpdiI6Ijl4YXdzMzVJSFphTGZRaERIMWZQbHc9PSIsInZhbHVlIjoickpsS3RlbXhIMWMxVjFFTXFvS0tCMHBKNWZXa1lnbERRR3ZwZXBGRW9QeDg2YzIyZERMbklFcVZWbVM0ZFFUQnllT0ptWk1BdGV0ZUtTMGViUnRRWFBybXVIZzdWS2JFMjljcnhmUE1ZYVdlbGhCbmdZRm9ZN3d5RW9zRUZqeTFpNFNmdHFieXRoM0ZOd0VyUXVYWG1qT0xDOW5xSDRPaThTM3JjRjJ2Y21TcVFRaXhJMEEzVVwvRmwrMFRGbDdyZkptVjJFWElacnZ0blJBWjhlN2RxbFVENkxOWGQ2d2J6UVpnTk1EVDNsdmZSYjU4TXdpVXE4NG10OEN1VVB5cTgiLCJtYWMiOiI5ZjA4MzljZmJkNzM1ZjFhZTYwODcwYzk2ZWY4MDIyNzUxNzIwMjg2ZGU2ZDYzZWExMTNlMGNlMTFmMjQ5NDcwIn0=
eyJpdiI6IjUwWGdQaDY1ZVFOdXVzYUtzMUo4UUE9PSIsInZhbHVlIjoiNDF5VUZBd1dMT2NZdjBvYzBZamVteFVcL2RkRXNHbGVKUEJkV3YyS3lHejcxT2pnQ0ViSWg3dlRjWWdIS3RvR0dzcWx0T3FvMjlFODkyVE9pZ21mcHNJSVE4XC9NNWNlQjlFaGdRZFh6UWd2MGpaU1RNaXN4OUcwVDQ3WUhkNXF1b3ppUEY5SUxEaUJ0MzVwVVBSaXduQk1Bd0Y5ZUtldlZHSVJNQ2dUbDJVWUI0V0ZHREpwd2kyd0RleVo2SVVkY1JvbEFpalNXWGFmeFhjeTRXSU81WDVwYWlrbEpvVGpYaDFOTm9URkhycHFqd05JUVYxVnlLYTNKOCt1ZDE4UVl3IiwibWFjIjoiZTIyYWViNTRlMTM2Nzc4OTJhM2UwN2UyMDcyNzA0NzE0NTg2OGM0MGJhNDA0MmQwZTk3ODk5N2JlNWMyNGFkZiJ9

Giang Nghĩa từ tốn trả lời: “Nói một cách đơn giản, chúng ta hãy để Á Hiên chủ động tổ chức một buổi hòa nhạc tưởng niệm với tư cách là một người hâm mộ của Thôi Oánh

Ads
';
Advertisement
x