Cao Chính Xương nói thì nghe có vẻ hay ho đấy.
Nhưng chỉ cần là người có đầu óc thì chẳng ai tin nổi mấy lời ba xạo đó.
Bạch Ngữ Tô lập tức đứng ra phản bác: “Ông bớt nói nhảm đi! Mấy chuyện ông làm, có chuyện nào là giúp Khương giới chủ chứ? Không phải nhắm vào vị trí giới chủ hay sao?”
Cao Chính Xương lập tức khẩn trương. Tuy những lời nói đó của ông ta ngay cả bản thân ông ta cũng không tin nhưng ông ta cũng không cho phép ai vạch trần ông ta như thế: “Tiện nhân, cô câm miệng cho tôi, cô bớt ở đó mà vu khống tôi đi, nếu không tôi không để bụng mà cắt lưỡi của cô đâu.
Nếu không có Khương giới chủ ở đây, dáng vẻ cảm xúc kích động này của Cao Chính Xương chắc sẽ không nhịn được mà lao tới ra tay với Bạch Ngữ Tô.
Lúc này, Khương giới chủ phất tay, ra hiệu cho Bạch Ngữ Tô im lặng.
Sau đó Khương giới chủ nhìn Cao Chính Xương, cười lạnh nói: “Nói vậy thì Cao thành chủ đúng là người có lòng rồi. Ta còn phải cảm ơn Cao thành chủ thật tử tế mới được?”
Cao Chính Xương lập tức thu lại vẻ mặt tức tối, rồi cười niềm nở: “Khương giới chủ quá lời rồi. Giúp ngài là trách nhiệm của tôi, ngài không cần cảm ơn đâu. Nếu Khương giới chủ có chuyện gì cần tôi làm, xin ngài cứ việc sai bảo!”
Lúc này, nhìn thái độ của Cao Chính Xương thì cứ như kiểu sẵn sàng làm trâu làm ngựa cho Khương giới chủ.
Nhưng ai cũng thấy rõ Cao Chính Xương chỉ tỏ vẻ cung kính với Khương giới chủ lúc Khương giới chủ vừa mới xuất hiện thôi.
Thế nhưng càng về sau, Cao Chính Xương càng ngẩng đầu ngạo nghễ hơn, không còn dè chừng như ban đầu nữa. Ai cũng hiểu rõ tên này cậy có cường giả của thượng giới cổ võ chống lưng, nên ông ta không sợ Khương giới chủ nữa.
Lúc này, thái độ của Cao Chính Xương như vậy, một mặt là ngấm ngầm ám chỉ với Khương giới chủ, để Khương giới chủ biết rằng ông ta không hề sợ Khương giới chủ, mặt khác lại là để kéo dài thời gian, cố tình nói những lời hoa mỹ, khiến Khương giới chủ không có cớ ra tay với ông ta.
Khương giới chủ dĩ nhiên nhìn thấu tất cả, ông ta hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Khương mỗ sao dám làm phiền Cao thành chủ? À đúng rồi, suýt chút nữa quên, bây giờ chắc phải gọi ngươi là Cao giới chủ mới đúng!”
Cao Chính Xương khẽ cười lạnh, ngoài mặt vẫn cố giữ vẻ khiêm nhường: “Khương giới chủ đừng đùa tôi nữa!”
Nhìn vẻ mặt đắc ý của Cao Chính Xương, ánh mắt Khương giới chủ ánh lên sát khí, chỉ hận không thể lập tức giết chết Cao Chính Xương.
Thế nhưng Khương giới chủ cũng rất rõ, sau lưng Cao Chính Xương có cường giả đến từ thượng giới cổ võ tọa trấn, ông ta là giới chủ của trung giới cổ võ, đương nhiên không sợ tất cả cường giả trong các tông môn ở trung giới cổ võ.
Nhưng Khương giới chủ cũng rất biết mình biết người, dù ông ta có mạnh đến đâu, suy cho cùng cũng không phải là đối thủ của những cường giả của thượng giới cổ võ đó.
Dù đối phương chỉ là cường giả có tu vi yếu nhất ở thượng giới cổ võ, ông ta vẫn không phải là đối thủ của đối phương.
Vậy nên lúc này Khương giới chủ chỉ có thể nén giận, trước khi chưa chuẩn bị đầy đủ, ông ta cũng không muốn khai chiến với Cao Chính Xương.
Cao Chính Xương thẳng thừng từ chối: “Tôi tới tìm thành Chu Tước có việc, trước khi chưa giải quyết xong việc, tôi không thể rời đi được!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất