Nghe Lưu Vũ Hàng kể xong, Dương Chấn nổi trận lôi đình, anh đã nhiều lần hứa sẽ bảo vệ Lưu Ngữ Yên và Lưu Vũ Hàng.
Tuy nhiên hai chị em họ hết lần này đến lần khác bị người ta hãm hại, mà lần nào anh cũng không thể bảo vệ được bọn họ.
Lúc này trong lòng Dương Chấn ngập tràn áy náy.
Dương Chấn vừa tiếp tục bước lên như bay vừa an ủi: “Yên tâm đi, chị em sẽ không sao đâu, anh sẽ tìm được chị em về, đảm bảo sau này sẽ không ai dám bắt nạt hai chị em em nữa!”
Lần trước Dương Chấn đã hạ thủ lưu tình với kẻ địch, chỉ phế đi chúng.
Nhưng lần này Dương Chấn đã hạ quyết tâm, dù thế nào đi chăng nữa anh cũng phải giết sạch đám người thu mua dược liệu kia.
Lưu Vũ Hàng nghe Dương Chấn nói vậy thì gật đầu: “Vâng! Em tin Anh Chấn, chỉ cần có anh ở đây, nhất định sẽ tìm được chị em!”
Cùng lúc đó, tại địa điểm thu mua dược liệu ở Thần Dược Cốc.
Cũng là cửa ra vào của Thần Dược Cốc, một khoảng đất rộng gần vách núi cheo leo, mấy chiếc xe tải lớn đang chất đầy dược liệu vừa thu mua.
Đồng thời ở đầu đoàn xe còn có một chiếc RV xa hoa.
Người Thần Dược Cốc chỉ có thể nhìn thấy những chiếc ô tô này sau khi đám người thu mua dược liệu đến.
Suy cho cùng, những chiếc ô tô này đều được đưa từ thế giới trần tục vào Trung giới cổ võ.
Tuy ở Trung giới cổ võ, phần lớn việc đi lại không cần đến phương tiện giao thông như ô tô, nhưng vẫn có một số tử đệ tông môn lớn thích tìm cảm giác mới lạ.
Dù sao thì ngồi xe sang vẫn thoải mái hơn so với việc lãng phí linh lực để đi bộ.
Đám người Thần Dược Cốc nhìn những chiếc ô tô to lớn với vẻ mặt đầy ngưỡng mộ.
Lúc này trong chiếc xe RV sang trọng, cửa xe mở rộng, một thanh niên mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, giày da đen đang đắc ý nhìn mọi chuyện xảy ra bên ngoài.
Thanh niên đó ăn mặc như một cậu ấm ở thế giới trần tục, trông lạc lõng hẳn so với các võ giả ở Trung giới cổ võ.
Còn đám vệ sĩ đứng hai bên xe thì lại ăn mặc theo kiểu võ giả trung giới cổ võ, người nào người nấy khí thế ngùn ngụt, người của Thần Dược Cốc nhìn thấy họ là thấy sợ, nói gì đến việc lại gần.
Lúc này Lưu Ngữ Yên đang bị trói chặt.
Trương Tiểu Cường vì trước đó bị Dương Chấn phế võ công, giờ cũng đang ngồi xe lăn, hắn ta ngồi bên cạnh Lưu Ngữ Yên, mặc dù trước đó cũng đã tát Lưu Ngữ Yên mấy cái, nhưng trong lòng hắn ta vẫn muốn có được cô ta.
Khốn nỗi, lần trước bị Dương Chấn phế thẳng tay, làm hắn ta từ một người đàn ông biến thành một người phụ nữ, lại thêm sự tồn tại của Dương Chấn nên hắn ta không dám có chủ ý gì với Lưu Ngữ Yên nữa.
Nhưng dù vậy, giờ thấy có người muốn cướp Lưu Ngữ Yên, trong lòng Trương Tiểu Cường vẫn khó chịu.
Vốn dĩ Trương Tiểu Cường đã thầm thề, sau này đợi Dương Chấn đi rồi, hắn ta sẽ tiếp tục cưỡng ép cưới Lưu Ngữ Yên, cho dù hắn ta không còn khả năng của đàn ông nữa, nhưng cho hắn ta ngắm Lưu Ngữ Yên mỗi ngày cũng được.
Bây giờ thấy Lưu Ngữ Yên sắp bị cướp đi, hắn ta nắm chặt tay.
Nhưng lần này kẻ muốn giành Lưu Ngữ Yên với hắn ta không phải người của Thần Dược Cốc mà là ông chủ thu mua dược liệu.
Chỗ kinh khủng của đám người này, Trương Tiểu Cường cũng biết rất rõ, nên không dám hống hách trước mặt chúng.
Chưa đợi Trương Tiểu Cường nói xong, thanh niên trong chiếc xe RV sang trọng đã phóng ánh mắt lạnh băng về phía hắn ta.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất