Nhìn mấy gương mặt kinh khủng trước mặt, Dương Chấn lập tức sợ hãi, anh thế nào cũng không ngờ được, nơi này lại làm loạn lạc tâm trí của nhân loại. 

Dương Chấn lúc đến nơi này, còn đặc biệt mở ra thần thức, tra xét bốn phía, cũng không phát hiện nguy hiểm gì, đầu mũi ngoại trừ mùi thảo dược và hương hoa, cũng không ngửi được mùi vị kỳ quái gì. 

Nhưng cho dù như thế, Dương Chấn vẫn lạc mất tâm trí, thiếu chút nữa hoàn toàn rơi vào tay giặc. 

Cũng may thể chất Dương Chấn đặc thù, cơ thể của anh ngay lúc gặp nguy hiểm, lập tức phát ra tín hiệu, làm anh nhanh chóng tỉnh táo lại. 

Có lẽ đổi thành những người khác, sau khi nằm xuống rất khó có cơ hội đứng lên nữa. 

Làm Dương Chấn giật mình nhất lại, vẫn là nhưng gương mặt dữ tợn trước mặt lúc này. 

Những gương mặt này, rõ ràng là dã thú vực sâu, Dương Chấn lúc ở trong rừng rậm Thần Dược Cốc, cũng nhìn thấy dã thú cùng loại như vậy, nhưng mà loại dã thú giống như đúc trước mặt này, thì chỉ từng gặp qua một lần. 

Loại dã thú này, hình thể vô cùng giống với hổ, nhưng mà lớn hơn hổ nhiều, cả người lông đen, móng vuốt giống như lưỡi dao sắc bén, phát ra ánh sáng lạnh chói mắt. 

Đôi mắt xanh đen của chúng nó, vô cùng sắc bén, gần như chỉ cần liếc nhìn, sẽ làm người không khống chế được cả người lông mao dựng đứng, tỏa ra hơi thở khát máu nồng đậm. 

Ở trên đầu chúng nó, còn có một cái sừng dài như là liêm đao, sừng cũng không quá lớn, chỉ có hai ba mươi cm, nhưng mà sừng cũng rất bén, hoàn toàn chính là một thanh liêm đao. 

Dương Chấn lúc ấy ở trong rừng rậm Thần Dược Cốc, cũng chỉ gặp mãnh thú này hai lần, ở đó xem như là dã thú số lượng ít, sức chiến đấu mạnh nhất. 

Lúc ấy Dương Chấn bởi vì tu vi còn chưa khôi phục, sau khi gặp được, ý thức được dã thú này không dễ giải quyết, vì vậy không chút do dự lựa chọn chạy trốn. 

Kết quả, dã thú này đuổi theo không bỏ, mặc dù Dương Chấn cẩn thận tránh né phòng ngự, vẫn là bị thương. 

Sau khi trốn thoát, Dương Chấn thậm chí còn có loại cảm giác sống sót sau tai nạn, cảm giác mà dã thú này mang lại cho anh, thật sự là quá kinh khủng. 

Lúc ấy anh vô cùng rõ ràng, nếu như không chạy trốn trước, trực tiếp dừng lại giao thủ với loại dã thú này, vậy thì dã thú này tuyệt đối có thể giết chết anh ngay lập tức. 

Sau đó mỗi lần đi về nhà Lưu Ngữ Yên, hoặc quay lại miếu trong núi, Dương Chấn đều vô cùng cẩn thận, những dã thú khác thì còn được, anh chỉ lo lắng gặp được loại dã thú này. 

Thật không ngờ được, bây giờ ở đây, lại một lần gặp phải sáu con dã thú hung hãn này. 

Mặc dù bây giờ tu vi của Dương Chấn đã khôi phục, nhưng đối mặt với loại dã thú này, trong lòng anh vẫn có vài phần kiêng kị. 

Hơi thở của dã thú này, thật sự là quá mức mạnh mẽ. 

Dương Chấn mở mắt ra, nhìn thấy những dã thú này vừa lúc ở ngay trước mặt mình, hơn nữa không chút do dự mở to miệng như chậu máu, cắn về phía cổ của 

anh. 

Dương Chấn căn bản không có thời gian suy nghĩ, hai tay anh theo bản năng nắm lấy bùn đất trên đất, đột nhiên hắt lên mắt của những dã thú trước mặt. 

Đồng thời, cơ thể Dương Chấn cũng lập tức nhảy cao lên. 

“Gào... Gào.” 

eyJpdiI6IkFWOHY5YzBpQjRVNlhZamxuNW8yM2c9PSIsInZhbHVlIjoiUVJiVHFMN2NXSXh6azJyMlA2SWlMbWFvU0ZsWEV6cjFjdkluWnBHMWxiVThUbGpEWStrMFppVHV6SlU4Z1ZuN0NYTDU0SmM2R1RqZjY4MkFJajBSNVd6N1pHMDRUMUk1MVdBdHh0XC9iOHB1TWtINHV0VVFmcktkb1BoSmh6Y2NmZ1VxZERwOXg1OEtPR29ua1ZDUzdDVnBQcjRFZEJTVDRKblpTSVlqM3dZZHVVUzloVzVMdWQ3QTNDMllVVnJYbGd0U2hwQlN3d2xGOFBHQlhEc3RqTWVQZEE0NEd1YzRlMktDTXdiMUh3czVIaDQ4U3NcL2FoNzc4WjlpT3l5bDNxclNvczVXVGhYK0F6bURjMkZKZWdSMHNUK3IxV3lSaUNYMHhZQkRSZHJDUGdOR09nVEJncjc3d2Vod1wvUzVvbllIcHdiK1RHb1MxYWZTNjZIRXIyUzVIUHpxZnFpbmZmNldUQ0l1dndROHEzTVJmaWhsMXR6bDZLY3JUUU1yUm5HMEplSFpLeEdiYWd1TDluZDdXdk1RMUw4djBTUWpHWGxzTkVNY3VTeEJlND0iLCJtYWMiOiJjMTE4ZWYwYTJjYjM5NGY4ZWM3YTEzNjgzZTRkZjYyMDFjMjdhYTY4NTZhOTVjYjEyZGFmN2IwZDhmYjE5ZGY4In0=
eyJpdiI6Im5xeVprVnZzMENZZGQzZTdEVzcxU2c9PSIsInZhbHVlIjoiazhKd1U4OFh6bjdONnpWZ2F5b3RydzJWems5VUp0XC90XC9oVGNEeUl3SWlRUHdNQjFZVkJjaFwvdGVIOUpHZ1NOZm1TZDBobU1lQndxdW43dEVrdHpvSGdseDFvUGNWd3YzbHFzRnNQRGtENDJkTFd2TEg1dzVkajNWUUE3N1ZrcExxVTVhVkJ2U1FPMmt5OXhrYm1qaVRsbW1GODI0V1pxNXFjeERIVDY4Z3ZZUXVwSHo2SHNETTArYXc1SWpUVFFTY1pwSVFXeUJLUHo5TDZVdjRyb3NPQWp6RUp0bjdYK214SVg5UUlPYkkzUjNuSFVDcTJKY0t6MFh3aVlRVjhLOHQrZHR4M0ROME0wN09OT056K3czU3VFZ3dJWitXdXZMRFBWU1RzczhMUWZrZWJjMlZXbVdhZmM5T0wxTUpPbkhQTzY0QVd0dm5QZUlaWktyQjFjWDVock5oXC9Ia3VEYzBOSURqTXpiSDl1UT0iLCJtYWMiOiJjYWYwMTA0ZThkYWY5Y2FlMzAxNGM5NmM0MzAwYWI4NWYwNWQwNGE3M2MyMDg3MTljODZlNTgwZTMyZjBiZmM3In0=

Thấy Dương Chấn rời đi, hai mắt sắc bén của lũ dã thú càng thêm dữ tợn, lông mày cũng nhíu thành một đoàn, sau khi quay đầu nhìn thấy Dương Chấn, lập tức nhe răng trợn mắt.

Ads
';
Advertisement
x