Sau một tiếng quát của Dương Chấn, trong cơ thể của Dương Chấn lập tức bạo phát một âm thanh. 

“Ầm!” 

Khí tức thiên địa lập tức phá vỡ xiềng xích mãi không thể đột phá ở trong đan điền. 

Hai cỗ khí tức vốn cuồn cuộn cũng lập tức tiêu tán, nhưng Dương Chấn có thể cảm nhận rõ được khí tức đó đúc rút thành một luồng. 

“Phù... 

Dương Chấn thở ra một hơi, trọc khí trong miệng như khói trắng. 

Mà nhục thân suýt nữa bị nổ tung của anh trước đó cũng đã khôi phục bình thường. 

Sắc mặt vốn trắng bệch, lúc này cũng bắt đầu khôi phục vẻ hồng nhuận, cả người anh tỏa ra khí tức nồng đậm. 

Trên mặt Dương Chấn cũng lộ vẻ kích động, trong lòng thầm nói: “Cuối cùng cũng đột phá đến Nguyên Anh Kỳ, cho dù gặp phải võ giả có tu vi Thiên Cảnh thất phẩm sơ kỳ cũng có thể dễ dàng giải quyết đối phương... 

Rõ ràng, tu vi lúc này của Dương Chấn đã mạnh nhất ở trong trung giới cổ võ, bây giờ gặp đám người Cao Chính Xương, cho dù đối phương đông người, anh cũng sẽ không sợ nữa, càng không thể giống như trước đó bị đánh trọng thương nữa. 

Dương Chấn đợi ngày này thật sự quá lâu rồi, lần nào cũng cảm thấy chỉ thiếu một chút nữa, nhưng lại không thể đột phá thành công, không ngờ anh lại đột phá thành công ở nơi này. 

Dương Chấn có thể cảm nhận được tất cả chuyện này đều có liên quan tới miếu sơn thần quỷ dị này, nếu không phải vì ở trong miếu sơn thần này, sợ rằng anh 

không thể đột phá thành công. 

Miếu sơn thần này rất quỷ dị, luôn cho Dương Chấn cảm giác rất đặc biệt. 

Lúc này Dương Chấn cũng không nghĩ nhiều, anh cố gắng củng cố tu vi Nguyên Anh Kỳ vừa mới đột phá thành công. 

Mà thời tiết cực đoan bên ngoài kia cũng hoàn toàn khôi phục bầu trời trong xanh bình thường sau khi Dương Chấn đột phá thành công. 

Người của Thần Dược Cốc bỗng thở phào, bọn họ kích động quỳ xuống đất, chân thành dập đầu quỳ lạy về hướng ở sâu bên trong rừng rậm. 

Bọn họ cho rằng, nếu thời tiết hiện nay đã khôi phục bình thường, chứng tỏ nhất định là thần tiên ở sâu trong rừng rậm đã hiển linh, như thế mới giải cứu được Thần Dược Cốc. 

Dù sao những ngày này, mọi người không nhìn thấy một chút hy vọng nào, đều cho rằng Thần Dược Cốc nhất định sẽ bị hủy diệt. 

Ngay cả Trương Hoành luôn hống hách ngang ngược cũng dẫn theo cả nhà, nhịn đau, quỳ lạy ở trong sân nhà mình. 

Trong lòng Trương Hoành cũng biết rõ, những năm nay bản thân ông ta làm nhiều chuyện xấu, vậy nên khi nhìn thấy thời tiết quỷ dị cực đoan đó, ông ta sợ hơn bất cứ ai, cứ cảm thấy nhất định là do ông ta làm quá nhiều chuyện xấu nên mới phải đối diện với cái chết. 

Nhưng hiện nay, sau khi quỳ lạy một lúc, sự xấu xa trong xương tủy của ông ta vẫn không thay đổi, ông ta vẫn quyết định tiếp tục làm chuyện xấu. 

Mọi người trong Thần Dược Cốc cuối cùng cũng khôi phục cuộc sống bình thường. 

Mà Dương Chấn ở trong miếu sơn thần, tiếp tục củng cố ba ngày mới hài lòng dừng tu luyện. 

Lúc này, Dương Chấn cũng rất kích động, anh thử thi triển thần thức, sau khi tu vi tăng lên một cảnh giới, phương diện thần thức cũng mạnh lên không ít, phạm vi mà anh có thể dò xét được cũng lớn hơn. 

Thi triển thần thức, gần như hơn một nửa Thần Dược Cốc lập tức lọt vào trong tầm mắt của Dương Chấn. 

eyJpdiI6IkZsRnBwaWZubnhXQ2FxMEhWRGhYN2c9PSIsInZhbHVlIjoid3UrTDlPakJySVhsdnI0cmxya3FvNnAyRk5zOThJdmVEVEFQRGRpOVVxdnozV0YzOWprZHViQTQyY1wvSjBTZ2FYeVAza25GbDdEVjkxVmxzc3FPYW91QnNvcnZoMm9Ecm9xeHlwTWtxZk9yUks4U1VweHBOeDJIQlVJN2NcL1VuZ2tBcVI1TmNUbysrU0ZpYW5RXC93ZG50UnV2R0Z1cHR1Q3RjTmFzVzFDa3BcL0doNTVzSW9rZjhkV0c1QVExQTN1Q2JsUGZtcjRRUzBFcXRXVVNYWlZxaHlUZ1wvRDZhRXNEUUg1K1JURWdyRW1pNVdrTDJHaHNXUDRtNk9kQ0U0ZExPcWNNR0pzd3QzUVhSdmc2Nkl4Nk5QbG9NcWxXVGpHZmhDQjR0NWg0ZW9EcFdJMkVCNEtjMzhLYTNcL3ZZVTBOUHhqUEFpTnRURnVVVjhjeUpWUE52MStyZnJUKzhPSG96NXhMXC9adXREMlBGNGFmbExWR084SlwvSk1NOEY3MnNjSTQ1K1V4dEM5aDNYeG80bkJ5SUlCN3BIbmFaU2JZNmJKWjJCeXI5cjRpcitlSlwvWnhvTThUcmY1YWdPXC9aRXcrbTZuQ2ZZUTc5UkJ3R281Q0pSNnNSRktmUnJLN0tsZzBUbGxwT1dHQzQwQXFPNlp1VFVYT0hBYSs5S05SMHhXTUdpYlVxc3RDS2d1VHhOZSt6SlVMVW85SEx6UXNrMFwvODNMNEthdnBEQnFBUkg1ZnBEK0JjbldLcHlKcWVaNVNNS1EiLCJtYWMiOiI1NTJmZjc0N2ZhNGU4OTRmMTRiN2IwN2U0ODc3YzI5NzkzYjFjMmYzYTk0ZTYzMDQ4NTE4NTZiMDBkZDU4NGFhIn0=
eyJpdiI6IlE4TllJdDNpOUM0SXNiT3BMU1d2d0E9PSIsInZhbHVlIjoiN2VybVo4TzU0VVAzVFN3XC9BWFQwWFRVOEY5aXRHM09RdFRSZW0zUHhTUm4ra282S05SZ3VlMVFYcjdwSzJ0S3lLN21OK3V2SkppRnBYVzN6TTVFWmlMSTFRMTBZazdNNm80WStiaGxLTDF2aWZxM2g5dXQ3QnRXa3lsdmdISGVyZDUzZFZhR1VqK21XdmFkMDRcL0N1TjBMNkNxS1ZFNVBVQmpcL0p0Qkp2STN1UzUwdDIxVmZVSm9adHV1WWtmV3NTSzQ2dDFCdWFRNkowdEJZTFFSZ2RKRzBpNjNlZ1hVUk5FNE1nY2R5UWx6Q2NnM084azhKTkF4NFwvYStRR0xDY01GcGg5Q0xcL01wQTlqV3JuN1pCemNTQT09IiwibWFjIjoiODJhZTBkY2E3YjMxMDdjYzUzNDdmYmRhN2YwYzgxNTEzMDU0OTI5NDVhZjJmMDkzZTNhZDFkMjZhOTcxZGU5ZSJ9

Thần thức của Dương Chấn tìm kiếm xung quanh, rất nhanh đã phát hiện bóng dáng của Lưu Vũ Hàng và Lưu Ngữ Yên.

Ads
';
Advertisement
x