Ba của Nhị Trụ nhìn sang Nhị Trụ, cũng có vẻ mặt hận sắt không thể rèn thành thép, lạnh lùng nói với Nhị Trụ: “Mẹ con nói không sai, sau này con không được đi tìm Lưu Ngữ Yên nữa!” 

“Ba và mẹ con không phải cố tình không cho con đi, chỉ là vì qua lại với bọn họ, chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ bị liên lụy tới mất mạng, chuyện tối qua, con cũng nhìn thấy rồi, đừng phạm phải chuyện ngu ngốc nữa. 

“Ba mẹ già rồi, chết thì không sao nhưng ba mẹ không mong con xảy ra chuyện. 

Hai mắt Nhị Trụ đỏ hoe, dường như cũng có chút hiểu nỗi khổ tâm của ba mẹ anh ta, vì vậy anh ta đã im lặng. 

Sau khi Dương Chấn rời khỏi nhà Nhị Trụ, cũng không quay về nhà Lưu Ngữ Yên, mà trực tiếp vào núi đi tìm Lưu Ngữ Yên. 

Trên đường đi, các dược nông hải thảo dược sau khi nhìn thấy Dương Chấn đều bị dọa ngay cả thảo dược cũng không dám hái, vứt công cụ trong tay xuống, co giò chạy vào trong rừng đi ẩn. 

Hiện nay, người của Thần Dược Cốc nhìn thấy Dương Chấn giống như nhìn thấy ma quỷ. 

Dương Chấn cũng lười để tâm, anh rất nhanh đã tìm được Lưu Ngữ Yên, trực tiếp giúp Lưu Ngữ Yên hải bó thảo dược lại. 

Trước đây không dám ra ngoài nhưng bây giờ thì khác rồi, anh có thể quang minh chính đại đi giúp Lưu Ngữ Yên. 

Đến buổi chiều khi đi bán thảo dược, Dương Chấn không có đi theo nữa, tuy anh không sợ người của Thần Dược Cốc nhưng vẫn có vài phần cảnh giác đối với những người thu mua dược liệu đó. 

Một khi gặp phải người của thành Huyền Vũ, Cao Chính Xương chắc chắn sẽ lập tức dẫn người tìm tới, đến lúc đó, thật sự sẽ mang tới tai họa cho Thần Dược Cốc. 

Mấy ngày tiếp theo, Dương Chấn đều sống như vậy, ban ngày đi hái thuốc cùng với chị em Lưu Ngữ Yên, buổi tối thì tiếp tục tu luyện. 

Cuộc sống này kéo dài một tháng, hai ba con Trương Tiểu Cường và Trương Hoành cũng chưa từng tới gây sự. 

Trương Tiểu Cường vì bị Dương Chấn phế đi của quý, từ đó chịu đả kích lớn, không bước chân ra khỏi cửa. 

Trương Hoành thỉnh thoảng ra ngoài gặp phải Lưu Ngữ Yên cũng đi đường vòng, lo không cẩn thận trêu chọc cô ta thì sẽ thu hút Dương Chấn. 

Thủ đoạn tàn nhẫn của Dương Chấn ngày hôm đó để lại bóng ma rất lớn ở trong lòng ông ta. 

Thấy mọi thứ đều khôi phục bình thường, người của Thần Dược Cốc cũng không dám bắt nạt chị em Lưu Ngữ Yên nữa, thậm chí còn có một số đứa trẻ khoảng mười tuổi tới tìm Lưu Vũ Hàng, nhận đứa trẻ làm đại ca. 

Mà trong khoảng thời gian này, anh lại chỉ điểm thêm cho Lưu Vũ Hàng, khiến tên nhóc đó tu luyện Thanh Đế Quyết tới mức điêu luyện. 

Vì thế, Dương Chấn quyết định không tiếp tục ở lại Thần Dược Cốc nữa. 

Điều quan trọng nhất là anh cảm nhận được tu vi của anh sắp khôi phục rồi, thấp thoáng có dấu hiệu có thể tu luyện. 

Lần nữa từ biệt, hai chị em Lưu Ngữ Yên và Lưu Vũ Hàng cũng lần nữa buồn bã không nỡ. 

Hai chị em bọn họ đều có một loại cảm giác, khi Dương Chấn ở bên cạnh bọn họ, là quãng thời gian hạnh phúc nhất trong những năm nay của bọn họ, là Dương Chấn khiến bọn họ không cần cúi đầu làm người nữa. 

Nhưng hiện nay Dương Chấn đi rồi, bọn họ cảm thấy trong lòng trống trải. 

Nhưng bọn họ cũng hiểu rõ, ngày này sớm muộn gì cũng sẽ diễn ra, vậy nên không có níu kéo nữa, mà dặn Dương Chấn một mình thì phải cẩn thận. 

“Yên tâm đi, tôi sẽ không có chuyện gì đâu, hơn nữa tôi vẫn ở trong Thần Dược Cốc, vẫn sẽ giành thời gian quay trở lại đây!” 

Dương Chấn để lại một câu thì xoay người lần nữa đi sâu vào trong rừng. 

eyJpdiI6Iis2RktHZ0lQY2NiaWx0V0tDZWhSQXc9PSIsInZhbHVlIjoieXYwMWZLMjVnVjdtTnBOakdBc2cxMFlqcElHNFhqM3llcDdCTkJlMlExaHF5Z09JUFFhOEd0VitCZHlYWEh2c0FDNmZZNUZKQ0hzaXpsRVUzK2dUTWJwTGRJR2pMUDVvdDZ6QVYwOWV4aTlxdk9kcDRUT2J3dGU1NVRaV0N1b2tUNkxLOEVvdEpIMW1nUExvdWQ5dkdjS21hejdBcWtmdk01ZVF6Qnp1STJwOHllQVVJYzBPcEY1cHUwTTdzR0NFdjdPZGNnQk5aQUJyb1BWMzlxYVByRWNzUTFPbkliM3RnSlNVcktabHBBMWUzVlQxeHltbEREdEtkYk50N0FWeG9nMUJtdDJFWHlReE51M1o0bkYxRjlQb0dJY2M1OFBWeko0dHVrdk5XSWM9IiwibWFjIjoiN2I4NjA4YTQzNDdiOWFlNmM3ZWE5YzIyMTRiZjkzNTA5MWE2YmJmNDY2NzdjZmQ1MTcxYTFiN2M1ZGU4YmYxOCJ9
eyJpdiI6IlB1elpWMWpzRSthcWxCOXlNNFZPXC9nPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik9DRmZzMjFJaThKZFBxR2dtTEhqamJSS2dnYWc2SUhKQmpHQVE2OE9hZGNVdFFMZ2pJVlRPdjBhbDlWVkVhM1NpNkJqSVFlR1wvbUlZanhqVVwvSk1FdTRwMmVWNVp1ZjM0Vm44S3BJK1wvRHBDeEJ3UlFjMlFSWXl5NzBFVFl4Sm1GcmFZaEVqWXVVbTJqYUN1cEtkMGRcL0ZGb1piMWFBK3BJSytGbDV5a3pFNmpxT0c3RSsyTHlkM2hGU09uSkJueU1Ba3o1UXJWeDhvUmUzbU1Wc2NIeFV5dnczdVpEN0pmZE1Ma2VNbnEyTHNpZG15YXpvbU9DWHE4OENNTWtJY0VONGlheGJZYjQyN1c0UTFkdmFNbG94b0dXWmZ4VUhDOXJDWXN4YUlcL253MUdLZ2JKTFZpZTRZdktZSDdqMXRsRkp2R1NGbExmY1wvSzhFOTdtWjVIWU40SUpxTVQ5d0ZcL01uTkhCdk1ONXc5c21TZEMxWmcrcGplUStBV1h1XC8xUWVVejc0S2hJSlliTEFnbVJ0WjZOQXB2a1c1TzlDaVwva09reXBSXC9PVDJSWTB6cXg4cXBCNGIwWmI3Nm9wM2FFNnlwY3M0Z1J1RDVub1E1VzhLRVwvQjh0aWFYSFNNSjBiNEx2YitCR1A0bndieDQ9IiwibWFjIjoiMDcwZGJhYmIwNzc5MDM3NGVmNDYwM2VkYWM1MWE4OTI1NDRhODg0YjE1MjQ3YzY3NzhkYzMxMzE0YmFkZWI2ZiJ9

Đến lúc đó, cũng là lúc anh rời khỏi Thần Dược Cốc đi trả thù.

Ads
';
Advertisement
x