Dương Chấn vỗ nhẹ lưng của Lưu Ngữ Yên, khẽ an ủi: “Tất cả đều đã qua rồi, sau này sẽ không còn ai bắt nạt các người nữa, đừng sợ nữa...
Nghe thấy lời của Dương Chấn, Lưu Ngữ Yên rất nhanh đã yên tâm, cô ta ngoan ngoãn gật đầu, lúc này mới ý thức được mình hơi mất kiểm soát mà ôm chầm lấy Dương Chấn. Trong nháy mắt, cô ta đỏ mặt, lập tức buông Dương Chấn ra.
Lúc này Lưu Vũ Hàng cũng đi tới bên cạnh Dương Chấn, kích động nói: “Anh Chấn, anh biết không, em dùng võ thuật mà anh dạy em trước đó, đánh cho những tên khốn Trương Tiểu Cường rất thảm. Nếu không phải vì em sơ ý bị đánh lén, bọn họ căn bản không thể có cơ hội trói được bọn em!”
Dương Chấn xoa cái đầu nhỏ của Lưu Vũ Hàng, anh rất thích đứa trẻ hiểu chuyện này.
Hiện nay Dương Chấn cũng nhìn ra được, không những phải khiến thực lực của mình trở nên mạnh hơn, đồng thời cũng phải khiến người bên cạnh trở nên mạnh hơn, chỉ có như thế, bọn họ mới có thể có năng lực tự bảo vệ chính mình, không tới mức bị bắt nạt quá thảm.
Cho dù không phải đối thủ của đối phương nhưng ít nhất cũng phải có thực lực chạy trốn.
Vì vậy, Dương Chấn nói rất nghiêm túc: “Những chiêu mà anh dạy em trước đó, chắc em cũng đã luyện thành thạo rồi, trong khoảng thời gian này, anh vừa hay ở lại đây bảo vệ các em, thuận tiện chỉ điểm thêm cho em!”
“Sau này, nếu còn xảy ra loại chuyện ngày hôm nay, khi em đánh gục kẻ địch, lập tức dẫn chị của em chạy đi ẩn, hoặc lập tức đi tìm anh!”
“Đừng mạo hiểm liều chết với đối phương nữa, ngộ nhỡ bỏ lỡ cơ hội chạy trốn, rất có khả năng sẽ xảy ra tình huống như ngày hôm nay, sẽ bị khống chế.”
“Em phải nhớ, có lúc chạy trốn không mất mặt, dù sao giữ được mạng mới có cơ hội trở mình báo thù!”
Lưu Vũ Hàng nghiêm túc lắng nghe lời dạy của Dương Chấn, đứa trẻ biết được Dương Chấn sắp tới sẽ ở lại thì trong lòng rất kích động.
Lưu Vũ Hàng biết, chỉ cần có Dương Chấn ở đây, cho dù có người tới bắt nạt bọn họ, nhất định sẽ chết rất thảm.
Sau đó, Lưu Vũ Hàng ở trước mặt Dương Chấn thể hiện võ nghệ của mình, Dương Chấn nhìn thấy sự tiến bộ của đứa trẻ, cũng cảm thấy rất an ủi.
Dương Chấn lập tức khen ngợi: “Không tệ! Em rất có thiên phú ở phương tiện tu luyện võ đạo, là một kỳ tài cái thế, tiếp tục cố gắng, sau này chắc chắn sẽ trở thành một cường giả của giới cổ võ!”
Nghe thấy lời khen của Dương Chấn dành cho mình, Lưu Vũ Hàng rất kích động: “Anh Chấn, thật không? Em thật sự sẽ trở thành một cường giả sao?”
Dương Chấn gật đầu, rất kiên định mà cười nói: “Đương nhiên!”
Dương Chấn không phải dỗ Lưu Vũ Hàng vui, mà anh thật sự nhìn ra được một bất phàm từ trên người Lưu Vũ Hàng, tốc độ tu luyện của tên nhóc này rất
nhanh.
Chỉ có điều, điều đáng tiếc nhất là Lưu Vũ Hàng mãi bị nhốt ở trong Thần Dược Cốc, sống cuộc sống như nô lệ, căn bản không hiểu tu luyện là gì, càng không có ai chỉ điểm cho đứa trẻ.
Nếu không, đổi lại ở trong trung giới cổ võ, với tốc độ tu luyện của thằng nhóc này, hiện nay chắc chắn đã trở thành người mạnh nhất trong thế hệ người đồng trang lứa.
Có điều, may mà tuổi của tên nhóc này vẫn còn nhỏ, cho dù bây giờ mới bắt đầu học tu luyện nhưng đứa trẻ vẫn có thể dựa vào tốc độ tu luyện cực nhanh, trở thành một cường giả.
Sau đó, Lưu Vũ Hàng lại quay đầu nói với Lưu Ngữ Yên ở bên cạnh Dương Chấn: “Chị, chị nghe thấy chưa? Anh Chấn nói sau này em sẽ trở thành một cường giả thật sự.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất