Lúc này, những người ở Thần Dược Cốc đúng là tán tận lương tâm.
Bọn họ biết rõ chỉ cần người của Thần Dược Cốc rời khỏi Thần Dược Cốc, sẽ bị chết một cách kỳ lạ, nhưng bọn họ vẫn la hét, muốn đuổi hai chị em Lưu Ngữ Yên ra khỏi Thần Dược Cốc, như này khác gì dồn hai chị em vào đường chết.
Lúc này, Lưu Ngữ Yên đã suy nghĩ đến cái chết, cô ta nghĩ, cho dù lúc trước có người nhìn thấy, nhưng bây giờ bọn họ không có bằng chứng, cũng không làm gì được mình.
Lưu Ngữ Yên định tiếp tục mạnh miệng.
Nhưng bây giờ, những lời nói của Nhị Trụ đã vạch trần chuyện này, xung quanh có rất nhiều người đứng xem, cho dù nhảy xuống đại dương cũng không thể rửa sạch được.
Lưu Ngữ Yên lập tức nổi giận, quát Nhị Trụ: “Đồ ngốc, anh đang nói linh tinh gì vậy? Anh muốn hại chết hai chị em tôi đúng không?”
Sau đó, Lưu Vũ Hàng hét lên: “Ngậm cái miệng thối của mấy người lại, không được phép sỉ nhục chị gái tôi, nhà tôi chưa từng giấu ai, chỉ có hai chị em tôi, lúc trước sở dĩ chị em tôi có nhiều thảo dược là do Nhị Trụ đưa cho chúng tôi, ngoài Nhị Trụ không có ai khác đến nhà chúng tôi!”
Mọi người nghe Lưu Vũ Hàng nói vậy, có vài người lại bắt đầu hoài nghi, bọn họ không chắc rốt cuộc ai đang nói thật.
Trương Tiểu Cường cười khẩy, nói: “Nhóc con, nếu không giấu người, sao hai chị em lại kích động như vậy? Hay là, các người vẫn luôn nói dối?”
Lúc này, Lưu Vũ Hàng nhìn Trương Tiểu Cường ngạo mạn ở trước mặt mình, rất muốn giết chết Trương Tiểu Cường, tức giận nói: “Chúng tôi không nói dối, anh mau cút đi, nếu không để mấy vị trưởng lão biết được, chắc chắn sẽ dạy dỗ anh ra trò!”
Trương Tiểu Cường nào có sợ cái này, anh ta có thể nhìn ra, Lưu Ngữ Yên đã từng giấu người ở trong nhà, lúc này Trương Tiểu Cường chỉ muốn biết, người mà
Lưu Ngữ Yên thích là ai.
Trương Tiểu Cường nhìn thẳng vào Lưu Ngữ Yên: “Tôi cũng không muốn phí lời với cô, nói cho tôi biết người đàn ông kia là ai, tôi sẽ lập tức rời đi!”
Trong lòng Trương Tiểu Cường, anh ta đã quyết định, chỉ cần anh ta biết ai giành người phụ nữ của anh ta, anh ta sẽ lập tức nghĩ cách giải quyết người đàn ông
kia.
Mặc dù chỗ này chỉ là một Thần Dược Cốc nhỏ nhoi, nhưng Trương Tiểu Cường vẫn rất tự tin.
Mắt Lưu Ngữ Yên đỏ hoe, lườm Trương Tiểu Cường, hét lên: “Anh cút ngay cho tôi! Cút!”
Đôi mắt tam giác của Trương Tiểu Cường lập tức nheo lại: “Tôi đã muốn giữ mặt mũi cho cô mà cô không muốn thì đừng trách tôi không khách khí!”
Sau đó, Trương Tiểu Cường giơ tay lên, vung cây gậy trong tay, xông thẳng vào trong nhà Lưu Ngữ Yên: “Đi vào, đập nhà của cô ta cho tôi, cô ta đã không giao người ra, tôi sẽ khiến bọn họ không còn nhà để quay về!”
Trương Tiểu Cường đã lên tiếng, đám đàn em của anh ta đương nhiên không ai dám do dự, bởi vì bọn họ biết rõ, chỉ cần không nghe lời Trương Tiểu Cường, bọn họ rất khó sinh sống ở Thần Dược Cốc.
Trương Tiểu Cường chỉ cần nói một câu, không cho phép đám người thu mua dược liệu thu mua dược liệu nhà bọn họ, cả nhà bọn họ sẽ chết đói.
Còn về Lưu Ngữ Yên, mặc dù bọn họ cũng ngưỡng mộ cô, nhưng bọn họ cũng biết cô là người phụ nữ là Trương Tiểu Cường thích, ở Thần Dược Cốc, chỉ cần phụ nữ được Trương Tiểu Cường nhìn trúng, sẽ không thể thoát khỏi móng vuốt của Trương Tiểu Cường.
Trong mắt người dân ở Thần Dược Cốc, Lưu Ngữ Yên sớm muộn gì cũng trở thành người phụ nữ của Trương Tiểu Cường.
Nhị Trụ giống như một bức tường, dùng thân thể ngăn cản Trương Tiểu Cường và những người khác, chỉ trong chốc lát trên người anh ta đã toàn là máu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất