Trước đó Dương Chấn đã giải quyết rất nhiều cường giả, đã mất rất nhiều sức, bây giờ lại phải đón mấy đợt tấn công mạnh.
Lần này, khi linh lực đáng sợ của hai bên va vào nhau, Dương Chấn cũng không còn chút sức lực nào.
Cùng lúc đó, Cao Chính Xương và đám cường giả của thành Huyền Vũ cũng bị chảy máu miệng, có mấy cường giả đã mất mạng.
Bọn họ liên thủ với nhau để bày trận pháp, mặc dù có thể tạo ra linh lực vô cùng mạnh, nhưng trận pháp này không duy trì được lâu, cũng không phải lần nào cũng có thể tạo ra uy lực mạnh.
Lúc trước, khi thi đấu, bọn đã cũng đã mất rất nhiều sức, thực lực cũng yếu đi, không thể chống đỡ được uy lực đáng sợ kia, dù sao uy lực này cũng ngang với sức mạnh của vũ khí tiên tiến nhất trong giới thế tục.
Ngay cả bề mặt nham thạch dưới chân bọn họ cũng bị rung chuyển đến mức khắp nơi đều là hố to hố nhỏ, vô số khe rãnh sâu không thấy đáy, huống hồ bọn họ chỉ là mấy tên cường giả nhỏ bé bằng xương bằng thịt.
Mấy tên cường giả thực lực mạnh, có thể giữ được một chút linh khí bảo vệ thân thể, cố sức để bị thương ít hơn.
Còn những cường giả có tu vi yếu, nếu như không dốc toàn bộ linh khí trong cơ thể để khai triển trận pháp sẽ bị cắn trả lại, bị thương vô cùng nặng, nên bọn họ dồn hết sức để khai triển trận pháp.
Nếu khi linh khí trong cơ thể đã cạn kiệt, bởi vì Dương Chấn trước mặt quá đáng sợ, bọn họ cũng chỉ có một con đường chết.
Một lúc sau, Cao Chính Xương khó khăn bò dậy, nhìn Dương Chấn, xúc động nói: “Cái tên khốn kiếp này không hổ là đại ma vương, thật sự quá đáng sợ!”
Những cường giả khác của thành Huyền Vũ cũng từ từ đứng dậy, lúc này ai cũng bị thương, nhìn thấy Dương Chấn nằm bất động trên mặt đất, bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm.
Đối với những tên cường giả của thành Huyền Vũ, sống chết của đồng đội không quan trọng, điều quan trọng nhất là bọn họ có thể sống sót, đồng thời có thể giết chết được Dương Chấn, sau này không còn ai có thể uy hiếp bọn họ được nữa, cũng không có cường giả nào đến tìm bọn họ để báo thù.
Mã Thế Long nhìn Dương Chấn nằm bất động trên mặt đất, lập tức cau mày, bởi vì ông ta vẫn nhớ nhung gốc thảo dược kia.
Mã Thế Long chỉ muốn làm Dương Chấn bị thương, sau đó ép Dương Chấn nói ra tung tích của gốc thảo dược kia.
Dù sao, chỉ có tìm được gốc thảo dược kia, ông ta mới có cơ hội trở mình, nếu không mãi mãi bị Cao Chính Xương đàn áp, hơn nữa, sau khi cường giả của thượng giới cổ võ đến, rất có thể ông ta sẽ bị Cao Chính Xương giết chết.
Vậy nên, bây giờ Mã Thế Long không hề muốn Dương Chấn chết.
Cao Chính Xương lại vô cùng kích động, Dương Chấn giết chết nhị trưởng lão của phủ thành chủ thành Huyền Vũ bọn họ, là mối nguy lớn của bọn họ, đặc biệt là sau khi ông ta đắc tội với Dương Chấn, ông ta biết rất rõ, tuyệt đối không thể để cho Dương Chấn sống.
Nếu không, người đầu tiên Dương Chấn tìm để báo thù chính là ông ta-Cao Chính Xương.
Bây giờ, vẫn còn rất nhiều cường giả của thành Huyền Vũ giúp đỡ, những tên cường giả này không thể lúc nào cũng ở bên cạnh ông ta.
Một lát sau, Cao Chính Xương cười ha ha, đi về phía Dương Chấn, đắc ý nói: “Cái tên khốn kiếp nhà cậu không phải rất lợi hại sao, bây giờ cậu bò dậy thể hiện tiếp đi, tôi đã nói rồi, cho dù cậu có lợi hại đến mức nào, trong mắt Cao Chính Xương tôi, cậu cũng chỉ là một con kiến...”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất