Các cường giả của thành Huyền Vũ thấy vậy thì cũng lũ lượt lấy vũ khí mang theo trên người ra.
Bọn họ cũng phát hiện rồi, chỉ dựa vào quyền cước, căn bản không thể lại gần Dương Chấn, mỗi lần công kích đều sẽ đánh hụt, đồng thời còn có nguy cơ bị Thiên Tử kiếm của Dương Chấn chém trúng.
Ngay lập tức, cả bầu trời vang vọng âm thanh va chạm của vũ khí, lực va chạm khủng khiếp để lại khe rãnh như mạng nhện ở trên mặt đất.
Cao Chính Xương vô cùng cẩn thận, hai mắt gần như luôn nhìn chằm chằm Thiên Tử kiếm trong tay Dương Chấn, ông ta lo lắng sẽ bị đánh trúng, ông ta đã thấy rõ được uy lực của Thiên Tử kiếm.
“Lão già, ông chết cho tôi!”
Đột nhiên, Dương Chấn quát một tiếng, anh nhảy lên, còn chưa đợi Cao Chính Xương kịp phản ứng, anh đã biến mất từ trước mặt Cao Chính Xương.
Cao Chính Xương vào khoảnh khắc nghe thấy tiếng của Dương Chấn thì vô thức ngẩng đầu nhìn, ông ta bỗng phát hiện một bóng người khổng lồ ở trên trời, cách ông ta càng ngày càng gần.
Thứ tới gần Cao Chính Xương nhất lại là một đạo hàn quang chói mắt, Cao Chính Xương đương nhiên biết rõ đó là thứ gì, đó chính là Thiên Tử kiếm trong tay Dương Chấn.
Nếu bị một kiếm này chém trúng, chắc chắn ông ta sẽ bị chém thành hai nửa ngay lập tức.
Cao Chính Xương biến sắc, trái tim cũng bị dọa suýt nữa ngừng đập, nhưng ông ta phản ứng đủ nhanh, vào khoảnh khắc nghe thấy trên đỉnh đầu truyền tới giọng của Dương Chấn thì ông ta đã giơ linh kiếm trong tay lên, chặn ở trên đỉnh đầu, hơn nữa cơ thể nhanh chóng lùi lại, tránh né công kích.
“Thành chủ, cẩn thận!”
Cùng lúc đó, các võ giả khác lũ lượt vung vũ khí, đi giúp Cao Chính Xương ngăn chặn công kích.
“Ầm ầm!”
Tất cả chuyện này đều xảy ra trong nháy mắt.
Một cỗ linh lực đáng sợ ập tới, uy áp cường thế trực tiếp đè cho đám người Cao Chính Xương không thở nổi.
Sau một âm thanh cực lớn inh tai nhức óc, kiếm khí khủng khiếp do Thiên Tử kiếm bạo phát trực tiếp đánh bay đám người Cao Chính Xương ra ngoài, võ giả đằng sau bọn họ cũng bị mấy cơ thể va đập trực tiếp ngã ra đất.
Lúc này, vũ khí trong tay những võ giả ngăn chặn công kích của Dương Chấn kia đã gãy hết.
Cao Chính Xương ngã phịch mông xuống đất, nhìn còn lại chuôi kiếm, không còn thân kiếm trong tay, cả người ông ta đều ngây ra.
Sắc mặt của Cao Chính Xương trắng bệch, cả người đổ mồ hôi lạnh, cơ thể đang run rẩy, ông ta biết sự đáng sợ của Dương Chấn, nhưng ông ta căn bản không ngờ Dương Chấn mạnh tới mức này.
Cao Chính Xương rất rõ, nếu vừa rồi không phải có các cường giả khác cùng ngăn chặn giúp ông ta, một kiếm vừa rồi của Dương Chấn chắc chắn sẽ lấy cái mạng già của ông ta.
Thực lực của Dương Chấn cao hơn ông ta không chỉ một ít, mà là một cảnh giới cao hơn.
Tuy Cao Chính Xương giữ được mạng nhưng linh lực khủng khiếp đó cũng đã khiến ông ta bị thương không nhẹ.
Mấy cường giả của thành Huyền Vũ kịp thời ra tay tương cứu kia, có hai người có thực lực khá yếu đã bị đánh tới mức phun ra máu, ngã ra đất không thể bò dây.
“Cao thành chủ, tên này quá khủng bố, chúng ta hình như không phải đối thủ của cậu ta!”
“Thành chủ đại nhân, hay là chúng ta rút lui đi, cứ tiếp tục như này, người của chúng ta khả năng sẽ chết nhiều hơn!”
“Tên này căn bản không phải là một võ giả, cậu ta hoàn toàn là một tên ác ma, chúng ta rút thôi, giữa tôi và cậu ta hình như không có loại ân oán phải cậu chết tôi sống gì đó!”
Bọn họ may mắn giữ được mạng sống, nhưng bọn họ đã bị thương nặng, lúc này đã không còn can đảm tiếp tục giao thủ với Dương Chấn nữa.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất