Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Dương Chấn vừa bạo phát toàn lực để chạy, vừa ra sức che giấu khí tức trên người.
Cao Chính Xương dẫn các cường giả của thành Huyền Vũ đuổi theo đằng sau Dương Chấn.
Những cường giả đó thấy mãi không tìm được bóng dáng của Dương Chấn thì cũng bắt đầu nghi ngờ tuyến đường mà Cao Chính Xương dẫn bọn họ đuổi theo.
Bọn họ nảy sinh sự bất mãn, cho rằng Cao Chính Xương dẫn bọn họ chạy lung tung trong rừng mà không có mục đích.
Nhưng bọn họ không dám thể hiện sự bất mãn trong lòng, chỉ có thể hỏi: "Cao thành chủ, tên Dương Chấn đó còn cách chúng ta bao xa?”
Lúc này Cao Chính Xương cũng rất tức giận, trong lòng ông ta bắt đầu nghi ngờ năng lực của Cao Thương, bởi vì đã trôi qua hơn một tiếng kể từ lần đầu tiên Cao Thương nói cho ông ta vị trí của Dương Chấn.
Tuy nhiên, đã trôi qua hơn một tiếng, ông ta dẫn mọi người lục tìm khắp núi, tốc độ bạo phát tới cực hạn, cũng không thể nhìn thấy cái bóng của Dương Chấn.
Đương nhiên rồi, Cao Chính Xương cũng không dám chất vấn Cao Thương chuyện này là sao.
Cao Thương chỉ nói với Cao Chính Xương, nói Dương Chấn đã chạy khỏi nơi này, sau đó không ngừng nói cho ông ta tuyến đường chạy trốn của Dương Chấn.
Cao Chính Xương nghi ngờ, Dương Chấn có thể đã từng xuất hiện ở đây vào không lâu trước đó, nhưng lúc này chắc chắn đã chạy khỏi thành Huyền Vũ từ lâu
rôi.
Lúc này, Cao Chính Xương cũng chỉ có thể nhịn tức, tiếp tục dẫn các cường giả của thành Huyền Vũ đuổi theo về phía mà Cao Thương nói cho ông ta.
Cao Chính Xương giải thích với mọi người: “Không còn xa nữa đâu, ở ngay đằng trước, tên Dương Chấn đó đang chạy trốn, vậy nên chúng ta mãi không nhìn thấy bóng dáng của cậu ta!”
Lúc này Mã Thế Long cũng có chút không nhịn được nữa, nói: “Cao thành chủ, ông có chắc Dương Chấn thật sự ở đây không?”
“Trước đó, Trương tông chủ phát hiện trận pháp mà Dương Chấn để lại nhưng điều đó cũng chỉ có thể đại biểu Dương Chấn từng xuất hiện ở đây mà thôi.
“Giờ đã qua vài ngày kể từ lúc Dương Chấn rời khỏi thành Bạch Hổ rồi, cậu ta không thể cứ trốn mãi ở đây được?"
“Chúng ta chạy lung tung cả đoạn đường, bóng dáng của Dương Chấn thì không thấy đâu, dã thú lại nhìn thấy không ít, nếu cứ tiếp tục điên cuồng truy đuổi như này, cho dù thật sự tìm được Dương Chấn, linh khí trong cơ thể chúng ta cũng sẽ dùng hết, tới lúc đó chúng ta chỉ có nước bị tên khốn đó đánh cho!”
Các tông chủ khác không dám thể hiện sự bất mãn đối với Cao Chính Xương, điều này không đồng nghĩa Mã Thế Long không dám.
Mã Thế Long trực tiếp nói ra suy nghĩ trong lòng.
Cao Chính Xương nhíu mày, ông ta cũng có kiêng kỵ, nhưng Cao Thương cứ nói Dương Chấn ở đằng trước, mà ông ta cũng đã dẫn người đuổi theo lâu như vậy, nếu bây giờ nói Dương Chấn không ở đây, những người bên cạnh này chắc chắn cũng sẽ mất đi sự tin tưởng đối với ông ta.
Vì vậy, Cao Chính Xương kiên trì tới cùng, tiếp tục dáng vẻ kiên định, nói: “Mã tông chủ, ông yên tâm đi, tôi nói tên khốn Dương Chấn đó ở đây thì chắc chắn cậu ta ở đây, sẽ không sai đâu. Tôi đã thi triển mấy lần bí thuật theo dõi của thành Huyền Vũ chúng ta rồi.
Tuy nhiên, khi Cao Chính Xương nói ra những lời này, bản thân ông ta cũng không có quá tự tin.
Sau đó, Cao Chính Xương lại lạnh lùng nói với mọi người: “Bây giờ, mọi người vực dậy tinh thần, tiếp tục theo tôi đuổi theo là được, đừng hỏi những vấn đề khác nữa, nếu không sẽ ảnh hưởng tới việc tôi thi triển bí thuật theo dõi”
Mã Thế Long hừ lạnh một tiếng, chỉ đành tiếp tục đi theo sự dẫn dắt của Cao Chính Xương, không ngừng đi xuyên trong rừng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất