Nếu chỉ có một hai cường giả có khí tức kinh khủng như vậy xuất hiện thì thật ra cũng không sao cả, Dương Chấn tự tin thực lực của mình đủ để đối phó với bọn họ.
Nhưng bây giờ lại có một nhóm lớn người tới, số lượng nhiều đến mức không đếm xuể, Dương Chấn cũng không dám cam đoan mình có thể đối phó được với nhiều cường giả như vậy.
Lần cuối cùng gặp phải tình huống đáng sợ như vậy là ở trước phủ thành chủ thành Bạch Hổ.
Nhưng lúc đó Dương Chấn cũng may mắn có thể giết chết hai tông chủ Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong, điều này mới khiến những cường giả khác bị kinh
sợ.
Hiện tại, Dương Chấn không chắc mình có thể dọa những cường giả kia bỏ chạy hay không.
Vì sự an toàn của bản thân, Dương Chấn đành phải dừng luyện chế đan dược, nhìn những thảo dược trong Cửu Long Thần Lô mới hái được mấy ngày trước, Dương Chấn cảm thấy đau lòng.
Nhưng bây giờ Dương Chấn không thể không dừng lại, anh nhanh chóng cất Cửu Long Thần Lô vào trong nhẫn đế vương, không thể để người khác phát hiện thứ này, nếu không chắc chắn sẽ hấp dẫn rất nhiều cường giả đến cướp đi.
Sau đó, Dương Chấn nhanh chóng rời khỏi sơn động, đi theo hướng ngược lại với những cường giả kia.
Dương Chấn cũng không ngốc, xung quanh có nhiều cường giả như vậy, biết rõ mình không phải là đối thủ của bọn họ, anh cũng sẽ không ở lại đây chờ chết.
Theo Dương Chấn thấy, chạy trốn để bảo vệ tính mạng cũng không phải là chuyện xấu hổ gì, dù sao chỉ có giữ được mạng sống mới có cơ hội báo thù.
Bàn thân không có thực lực kinh khủng, chỉ dựa vào bầu nhiệt huyết chiến đấu thì chẳng khác nào tự đưa mình vào chỗ chết, Dương Chấn cũng sẽ không làm
chuyện ngu xuẩn như vậy.
“Với trận thế như vậy, thận trọng tiến đến gần mình, chắc chắn chỉ có thành Huyền Vũ, chờ sau khi mình đột phá đến tu vi Nguyên Anh kỳ thì việc đầu tiên mình làm sẽ là lập tức san phẳng toàn bộ thành Huyền Vũ!”
Dương Chấn vừa chạy trốn vừa âm thầm chửi thề.
Thành Huyền Vũ này năm lần bảy lượt gây phiền toái cho anh, làm hại anh phải dừng luyện chế đan dược giữa chừng, điều này khiến Dương Chấn vô cùng tức giận.
Về phía Cao Chính Xương, sau khi tiến vào trận pháp do Dương Chấn thiết lập, có một tông chủ tinh thông trận pháp đã lập tức phát hiện ra.
Tông chủ kia kêu lên: “Không xong rồi! Từ khi chúng ta tiến vào nơi đây thì đã tiến vào trận pháp do tên kia thiết lập, tên ranh đó nhất định đã phát hiện ra chúng ta đến, tôi nghĩ tên đó đã trốn thoát rồi”
Nghe vậy, sắc mặt Cao Chính Xương đột nhiên lạnh xuống, nghiêm túc hỏi: “Ông chắc chắn chứ?”
Tên tông chủ kia lập tức gật đầu: “Mặc dù tu vi của tôi không mạnh bằng các vị tông chủ khác nhưng tôi có thừa tự tin về phương diện trận pháp. Chúng ta cần phải tăng nhanh tốc độ đi tới, tuyệt đối không thể để tên ranh kia chạy thoát...
Không đợi tên tông chủ kia nói xong, Cao Chính Xương đã lập tức thúc giục: “Nhanh lên một chút, tất cả đều tăng tốc độ tiến về trước cho tôi, tuyệt đối không thể để cho tên súc sinh kia chạy thoát!”
Cao Chính Xương rất lo lắng Dương Chấn sẽ chạy mất, ông ta có thể dẫn mọi người tìm tới nơi này cũng nhờ Cao Thương đã nói cho ông ta biết vị trí cụ thể.
Giờ phút này, Cao Thương không bên cạnh, nếu Dương Chấn thật sự chạy trốn, ông ta cũng không có cách nào tiếp tục đuổi theo.
Một khi để cho Dương Chấn chạy thoát thì không chỉ sát ý của Dương Chấn đối với ông ta sẽ tăng lên, mà ngay cả những tông chủ khác trong thành Huyền Vũ cũng sẽ nghi ngờ thực lực của Cao Chính Xương.
Những tông chủ khác tất nhiên cũng không hy vọng Dương Chấn chạy thoát, nhất là Mã Thế Long. Ông ta lập tức tăng tốc, tiến về phía trước nhanh như gió.
Về phần Cao Chính Xương, đúng lúc ông ta đang lo lắng không tìm được vị trí chính xác của Dương Chấn thì giọng nói của Cao Thương đột nhiên truyền vào tai, một lần nữa nói cho ông ta biết phương hướng chính xác mà Dương Chấn chạy trốn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất