Cho dù không được ban thưởng thì các tông chủ và cường giả thành Huyền Vũ có mặt ở đây đều muốn diệt trừ Dương Chấn. 

Họ biết rất rõ nếu có thể chém đầu Dương Chấn trong trận chiến này, họ chắc chắn sẽ nổi danh trong giới cổ võ. 

Bây giờ, biết được Cao Chính Xương sẽ thưởng năm triệu viên linh thạch thượng phẩm, ánh mắt của các cường giả đều đỏ rực lên. 

"Cao thành chủ uy vũ!" 

"Cao thành chủ đúng là không hổ danh là thành chủ thành Huyền Vũ chúng ta, ra tay hào phóng quá, hơn nữa còn tìm được tung tích của Dương Chấn, đúng là như thần tiên vậy" 

"Cao Chính Xương là người đàn ông có khí thế vương giả nhất trong Trung giới cổ võ chúng ta" 

Đột nhiên bên tai Cao Chính Xương tràn ngập những lời nịnh hót từ các tông chủ và cường giả, khóe miệng Cao Chính Xương cong lên, trong mắt tràn đầy vẻ kiêu ngạo không hề che giấu. 

Mã Thế Long đứng bên cạnh ngoài miệng cũng khen ngợi năng lực của Cao Chính Xương, nói rằng ông ta có thể thông qua hơi thở của mấy người đã chết để tìm ra tung tích của Dương Chấn, đúng là còn thần kỳ hơn cả thần tiên. 

Nhưng trong lòng Mã Thế Long lại mắng Cao Chính Xương vô số lần, nhất là khi nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Cao Chính Xương, điều này càng khiến Mã Thế Long tức giận. 

"Đồ chó má nhà ông, không phải ông có bản lĩnh tìm ra tung tích của thằng ranh kia sao, sao không tự mình đi mà giải quyết, còn phải triệu tập toàn bộ cường giả thành Huyền Vũ đến đây, có gì mà đáng tự hào, sau này vẫn sẽ bị Mã Thế Long tôi giẫm dưới chân mà thôi... 

Mặc dù Mã Thế Long không dám biểu lộ thái độ bất mãn với Cao Chính Xương ra ngoài nhưng điều này cũng không ngăn cản được ông ta chửi bới Cao Chính Xương trong lòng. 

Ngoài mặt, Mã Thế Long vẫn nở nụ cười thân thiện, đi đến bên cạnh Cao Chính Xương, nói: "Cao thành chủ đúng là thần tượng của tôi, cảm ơn Cao thành chủ đã tìm ra tung tích của Dương Chấn, tên kia dám đập phá tiệm thuốc của tôi, hôm nay chính là cơ hội để báo thù!" 

Cao Chính Xương cười nói: "Mã tông chủ khách sáo quá, giữa chúng ta không cần nói cảm ơn, lát nữa còn phải nhờ Mã tông chủ chỉ đạo xem nên tấn công thằng ranh con Dương Chấn như thế nào... 

Cao Chính Xương và Mã Thế Long vỗ vai nhau cười không ngừng, thoạt nhìn như hai anh em thân thiết, nhưng thực ra ai cũng có suy nghĩ riêng, ai cũng muốn trừ khử đối phương. 

Nhưng cả hai đều biết rõ đây không phải lúc để đánh nhau, điều quan trọng nhất lúc này là phải hợp lực để tiêu diệt Dương Chấn trước. 

Khoảng nửa giờ sau, đội quân hùng dũng tiến đến biên giới thành Huyền Vũ, nếu đi tiếp sẽ nhanh chóng tiến vào thành Chu Tước. 

"Cao thành chủ, thằng ranh Dương Chấn kia thật sự trốn ở thành Chu Tước sao? Vây giờ chúng ta sẽ vào thành Chu Tước hả?" 

Nhìn tình hình trước mắt, có người lập tức hỏi Cao Chính Xương. 

Cùng lúc đó, có người nghiêm mặt nói: "Nếu tên kia thực sự ẩn núp trong thành Chu Tước, chúng ta cứ vậy xông vào, bị thành Chu Tước phát hiện, thành Chu Tước nhất định sẽ lập tức khai chiến với chúng ta." 

Mặc dù những người này ngoài miệng ăn nói lớn lối nhưng cũng hiểu rõ về sức mạnh kinh khủng của thành Chu Tước, nếu vì chuyện này mà phải khai chiến với thành Chu Tước thì lại không phải điều họ muốn. 

Nếu chỉ là giết một cường giả, bên phía họ có rất nhiều cường giả, không việc gì phải sợ. 

Nhưng phía thành Chu Tước, cường giả nhiều như mây, rất nhiều cường giả có thực lực mạnh hơn họ rất nhiều, một khi khai chiến, họ cũng không dám chắc sẽ 

sống sót đến cùng. 

Thấy có người sợ thành Chu Tước, Cao Chính Xương giận lắm. 

eyJpdiI6Ik1hdnNJTWJqWkt4QnNrd0huM2NNXC9nPT0iLCJ2YWx1ZSI6InJCMGhOZGo4SXJBT0ZYU25Bc1wvdEJkYmdrdSt5M04zSGlKd3padzlGYnAxa3VROEx0d3ZCSDlnbVlNMDcxdFBEUGl5M1dHSHFYU1o0WVNkRjhZMU5BcVwvSzk3ZDgwNmJcL1RPQXJpNWZqekJEelNvWmtQY1c5ZDVnbGFJVnVhSDU3RFwvdzlWdmhOcnNTMmJBWDRJekxNVW5TamF3aHpJR1JEazY0THE3djFNUHozUDNqKzlBTXhiN1ExNEhGdzV0K1RvMGUxRlJFb1UrZVwvWFVSUDJyNDJCbXRsME5DYjdvbGIzQmxId2NqN211TkkwS2JjUmhlNmg3aEttUEdVRHppSGpDQXVKSk9uSWxiR0lvMFJFWWcrcEVlZ3lUUVhVbmdpN0RiRGkyNmQyQzQ4RE9ObG9KNkNySEFsN3E5S0hINFBnYXdQb2R5bVF6Y0ZsUEhURXk3UStzSmZxQkxvQTI3YjVYTkdvQkdVbWhtYkZjVnpDV0Q5dnlseFJ0bUN1aTFCRHVldDNQSlNhQ1Q1dG9Sc0wwSlIwbUFkTmFzd2s2OGV6RFwvQ2lYZUxpUG42UVZKeGE2TmdSZ0RVNkk3MmNlTzI3Wm5QWG5tYkpDWmtlRlBlOHB3ZXJaaDhEb0hUZDRLQ2ZKenpySmREUzlxdngwUU5lQzFmN0Z2WXErYzhhRjh5SDVJemdiYlwvMlpmeVgzazZuOXlPXC81UlArVDdOYVpsVm9jNVVPZitxbUJjN0QzWXhDNGFBRFE4WXJ3QThBckVOVXBGTFBlRGU2Q2p6c0Z3dU5BQVRiXC9FbDhyc1k4V2xcL1ZHSHJta3F4NzYyMDFHZVUxUUpzTlVia1JsZDNicVRXM0ZKWnhsZ3hKWmZkYVdPMkNwTkhsZz09IiwibWFjIjoiYzU0NDcxNzAzZmY0NGUyNDk1NDU0OGIyYjdhMjliNjMzNmUzZDJiMzIzOTcwMDg3MjZjMGRiMTQ0OGE0YmVlMCJ9
eyJpdiI6IlVRNGJoMzA5Q2YrWWR3ZVQ4NDhxNGc9PSIsInZhbHVlIjoiNmF6Y3dteGN5STFiamVUak4zcVZMc3B4NGZTbmVEMmJGdEI3VHdzZkt6M1E1aUhFeXFRYTZYd0hPWTVKYVJXakluR29Oa3IxN0hIYk1YbHF2TlJzY1hUWDh6emFtNGY5bHVwclpKd3Boc0swT05OY2JxQ25jMm9Vd253Sml1Q1graERcL2JDditObXFSNTA3YzNZTHE4eEdwamVaUGhvZ0FTZ25RZGZNazRIVjJOaUtqQU1tb0ZtK2tYM0diaUxZK2Y4cVBVOURRaHAxRlJXMlBuVjNJdWVsdHhCcVVxQXNoQ0JTOHNDeVhsbzVyVmN1UEZDZlNNR2tQMWtXaDNlelwvUHFhNHZkcVRzYVZvYmlsYU5xUUlONUZPNFFpbERHNlJFTzFKM3VESWRsVXVtSTFmT1ljXC9OME5ZbDJ2Uk9KekViRGxCZ2RjS25Zcno2NGI1a0lmYXd6UzFZeVlXZVJpdVowZG00V3loY2FMWHlxbGxjMmlFR0M5MjNMbEpzakkyc0pCVUhocFRWcEFYNFlHaUFJY1BTbDJ6N3lEcnhaOUdNbTdsOHRTK2hzZGRTYlpsSG1Vd0Zsd0s3NG9CREFCZFVBd2pXRGdOYWdRVDhqWDR5alwvRzlnPT0iLCJtYWMiOiI4ODkwNmM5Zjk5MDk4MGEzMDA2YjVkYmQxMWM0NDBiMzRmOGE3ODhlMzRkZjZjYTQ1MDAzNjM0ZWEyM2QwYzVlIn0=

"Ai sợ thì lập tức đi về!"

Ads
';
Advertisement
x