Bạch Ngữ Tô có hứng thú với kẻ mạnh, giống như là Dương Chấn là cái tên nóng được cổ võ trung giới bàn luận.
Nhưng mà gần nhất, lại có tin đồn, nói Dương Chấn giống như là rùa đen rút đầu trốn khỏi thành Bạch Hổ, muốn đến thành Chu Tước bọn họ tìm kiếm che chở.
Trước đây, đã từng có một người phụ nữ có thực lực vô cùng kinh khủng, đã từng đến thành Chu Tước, lệnh cho thành Chu Tước phải bảo vệ Dương Chấn.
Bạch Ngữ Tô căn bản khinh thường việc đi bảo vệ một người xa lạ đến gặp cũng chưa từng gặp.
Về phần những tin đồn về Dương Chấn bên ngoài, có người nói anh ta tốt, có người tán dương anh ta là kỳ tài kinh thế khó gặp, cũng có người nói anh ta là một đại ma đầu.
Cho nên dưới tình huống không hề biết gì về Dương Chấn, Bạch Ngữ Tô căn bản sẽ không bảo vệ anh ta.
Bây giờ lại biết được Dương Chấn vừa giết chết nhị trưởng lão của thành Huyền Vũ, cùng với đập phá tiệm dược liệu của Mã Thế Long, này lại lần nữa gợi lên lòng tò mò của Bạch Ngữ Tô.
Đương nhiên, nếu Dương Chấn vẫn cường thế như trước, Bạch Ngữ Tô sẽ chủ động giúp đỡ anh ta, nhưng nếu Dương Chấn thật sự đi tìm cô ta hỗ trợ, vậy thì cô ta sẽ vô cùng thất vọng.
Bởi vì thành Chu Tước các cô, đã từng dự đoán, vào thời điểm thành Chu Tước nguy nan nhất, sẽ có một thanh niên kỳ tài có một không hai ra tay cứu giúp.
Cho nên, Bạch Ngữ Tô vẫn luôn chờ đợi vị quý nhân trong dự đoán kia đến.
Mà trước mắt, cũng chỉ là một khả năng là Dương Chấn đó.
Bởi dưới cái nhìn của Bạch Ngữ Tô, tuổi tác và thực lực của Dương Chấn, đại khái tương tự với dự đoán, chỉ là không biết, Dương Chấn có thể thật sự trở thành
quý nhân của thành Chu Tước bọn họ hay không.
Mà Dương Chấn lúc này, cũng không biết bản thân đã bị toàn bộ cường giả cổ võ trung giới nhớ thương.
Dương Chấn sau khi lấy đi cây dược liệu của Mã Thế Long kia, đi đến nơi giao nhau giữa thành Huyền Vũ và thành Chu Tước, đây là một đỉnh núi, trên núi có rất nhiều thảo dược mọc hoang.
Dương Chấn lần này rời khỏi thành Bạch Hổ, chính là vì tìm kiếm một vài thảo dược quý, có thể dùng để luyện chế thành đan được, lúc thành Huyền Vũ bày hồng môn yến cho anh, có thể có được thực lực giải quyết hết những cường giả của thành Huyền Vũ.
Cho nên anh cũng không ở lại thành Huyền Vũ lâu, đồng thời cũng biết thành Chu Tước không qua lại với những thành trì đó, nên không đi vào địa bàn thành Chu Tước, chỉ là ở bên này tìm kiếm thảo dược.
Ở đây thảo dược nhiều, linh khí cũng vô cùng dư dả, nhưng mà có một lượng lớn dã thú hung mãnh, anh đi trên đoạn đường này, cũng giải quyết vài con mãnh
thú.
Những mãnh thú kia bởi vì linh khí ở đây dư dả, cùng với có thể ăn được thảo dược, cho nên vô cùng cường tráng, tự thân cũng có chút tu vi.
Có lẽ cũng vì nguyên nhân này, có rất ít võ giả đến đây tu luyện, như thế lại hợp ý Dương Chấn, đúng lúc có thể tìm kiếm dược liệu tu luyện ở đây, cũng không có người quấy rầy.
Qua ba ngày, lúc này Dương Chấn mới tìm được vài cây thảo dược miễn cưỡng có thể đạt đến tiêu chuẩn.
“Còn có bốn ngày nữa phải quay lại, đến thành Huyền Vũ tham gia yến hội rồi, chỉ có thể dùng những thảo dược và mãnh thú này luyện chế đan dược!”
Sắc mặt Dương Chấn nặng nề, nhìn thảo dược và mấy con mãnh thú trước mặt, tự lẩm bẩm.
Dương Chấn còn chưa biết, những võ giả của thành Huyền Vũ, cũng đã sớm đợi không được hôm yến tiệc, đang tìm kiếm tung tích của anh khắp nơi rồi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất