Sau khi nói vài câu uy hiếp, Cao Chính Xương lạnh lùng nói: “Chúng ta đi!” 

Những tông chủ khác của thành Huyền Vũ thấy bọn họ đã bị cường giả của thành Chu Tước bao vây, đương nhiên cũng không dám khai chiến. 

Nếu như chỉ đối phó với một hai cường giả, bọn họ còn có chút tự tin, nhưng bây giờ đối diện với nhiều cường giả như thế này, còn có rất nhiều cường giả có thực lực tương đương với bọn họ, mà bọn họ không dẫn cường giả trong tông môn theo, đương nhiên không có dũng khí lập tức khai chiến. 

Theo mấy tên tông chủ này, so với việc bị giết chết ở đây, vị trí tông chủ của mình bị cường giả trong tông môn ngồi lên, thì gạt bỏ lòng tự trọng, rời đi cùng với Cao Chính Xương vẫn tốt hơn. 

Bạch Ngữ Tô thấy vậy, lạnh lùng hừ một tiếng, cũng không ngăn cản, chỉ hất tay, ra hiệu cho cường giả ra thành Chu Tước nhường đường cho đám người Cao Chính Xương. 

Chưa đến mức vạn bất đắc dĩ, Bạch Ngữ Tô cũng không muốn khai chiến với thành Huyền Vũ, bây giờ tình hình của cổ võ rất căng thẳng, còn phải nghĩ cách chống lại những cường giả của cổ võ thượng giới sắp đến đây. 

Bạch Ngữ Tô không muốn vì chút chuyện nhỏ này mà mất đi những cường giả ở bên cạnh mình. 

Cho dù trước mắt không phải tất cả cường giả của thành Huyền Vũ đều đến thành Chu Tước, nhưng nếu như thật sự ra tay, thành Chu Tước của bọn họ cũng phải chịu tổn thất vô cùng lớn. 

Nhưng, Mã Thế Long nhìn thấy cảnh này, lập tức quýnh lên, ông ta vội vàng đi đến thành Chu Tước là để làm cho mâu thuẫn giữa Cao Chính Xương và Bạch Ngữ Tô trở nên gay gắt hơn. 

Mã Thế Long lập tức ngăn Cao Chính Xương lại, kích động nói: “Cao thành chủ, tên tiểu tử Dương Chấn kia đang ẩn náu ở thành Chu Tước, chúng ta không thể 

rời đi như vậy được. 

“Dương Chấn chính là người đã giết chết nhị trưởng lão của thành Huyền Vũ chúng ta, bây giờ nếu như chúng ta rời đi, chuyện này truyền ra ngoài, ông bảo sau này thành Huyền Vũ của chúng ta sao ngẩng đầu lên được?" 

“Bây giờ nếu chúng ta rời đi, tên Dương Chấn kia có thể sẽ chạy đến nơi khác, sau này càng khó tìm được hắn ta!” 

Nghe vậy, sắc mặt Cao Chính Xương trở nên vô cùng u ám, bây giờ ông ta không muốn khai chiến với thành Chu Tước, nhưng tên Mã Thế Long này năm lần bảy lượt ép ông ta. 

“Ta đương nhiên sẽ báo thù cho nhị trưởng lão, nhưng không phải là bây giờ!” 

Cao Chính Xương lạnh lùng hừ một tiếng, không để ý đến Mã Thế Long nữa. 

Mã Thế Long sững sờ, trong lòng thầm chửi cả tổ tiên mười tám đời của Cao Chính Xương, thấy tất cả tông chủ của thành Huyền Vũ cũng rời đi, ông ta chỉ có thể chán nản rời đi cùng mọi người. 

Trước khi rời đi, Mã Thế Long không quên quay đầu lại uy hiếp Bạch Ngữ Tô: “Đợi tôi tìm được chứng cứ cô che giấu hung thủ, tôi sẽ cho cô biết mặt!” 

Bạch Ngữ Tố cũng không phải dạng vừa, lạnh lùng nói với Mã Thế Long: “Lần sau thành Huyền Vũ của các ông còn dám đến thành Chu Tước cố tình gây sự, tôi đảm bảo sẽ cho các ông một đi không trở lại!” 

Bạch Ngữ Tô là một cô gái, nhưng có thể trở thành tông chủ của thành Bạch Tước, đương nhiên không phải là một người bình thường, sao có thể bị Mã Thế Long dọa sợ. 

“Thành Huyền Vũ đúng là quá đáng, rõ ràng biết chúng ta không qua lại với những thành khác, nhưng vẫn tùy tiện xông vào!” 

“Bạch thành chủ, lần này đám người của thành Huyền Vũ đến đây cũng không có chuẩn bị gì nhiều, chi bằng chúng ta đi ra ngoài, giết chết bọn họ!” 

eyJpdiI6IkZ6dHJOS0J2N2xNSXl1bmhqR1JsYlE9PSIsInZhbHVlIjoibFEyYlVRaENjandZdlJtQXN1TXZXNldoOGJlSU9FZjhCR3k5OXhtQ2loblpGeHU1OTlKWVJ0MnByVHBLenBoUDJvR0hsSmMwaFJpTHlUQm4zRTc2TXg0bklDSk92dElXcCsxbTlcL243d05BUXhSbE1zUmVSdXllYUx3eW1uVTVtRGMrajdpckVOUHhtNmpGbkNwMUxvM3RWYVNTWURUVDBnNVZyUkhWWDVLNGlnV2ZKNU5yUVdGcnpcLzQraEYyU1VzdmJOZ3BUa0NVcnd4ZFoybUcyMEt0bnFjTEpWc2tORkJtWXFIMkp1WTFoaXBtdzBUXC9rR2dwWDd3cTFFbnhPMUIzbGZ1VUVScDQ1WHlBazl4VUt4MlwveFg3NjJta0FlRFd2eWF2Wld6cXFZTzgyTWRXQWRiV2c4VU1ydXNZU21cL1loSlZXdW9uRHlVUldlUGFoTlUzSjdTWXV4MWhra0NZS1wvcUlQcmJnUWVmRG9VWUZlR0VFYmpzZm1mZ2p3UnM1cFhXN2ZcL0pCSzVuczV3Ryt3SWM0aTZDZDZQbms5NDNtWDk4dUFkWHNPVXRCNUJINmx1Q1FNemZxdHAySVEzR1ZvZ2I4cGxkSHZiTEY5ampcLzYrNFwvdlo3cGhtcWdLcG82WnV3ZndKTmxHQkUxbktzNnZMM0ZHSmlRK1BoaDZzdGIiLCJtYWMiOiIxYTVlYTA5MWRhMDM3ODVjNjRjOGYwZWM1ZjgxOGY5MzcwMGJkOGFlZTJiMzQ0YmY1MWQxMGVkMjg4MGE0ZTlkIn0=
eyJpdiI6InpzSmZ6ck5lc2UyZ0VuZEJGOHdlWUE9PSIsInZhbHVlIjoiSVNmY215K2RXSEozNUNuRDY4b0xFS2VpVU1wVE5wbm5XT2VLZXVXNnFsRE5leGt6M3R2SHVLUUhBNFVDSE1OcU5XMENMeFErQUVtcXJRN0dKUTU5dGs3UmFaNVVEb3BoZklxeVRGckdDQTBnREgxRUdxOWZlSW5ZVHdlcFwvOXZ4b28yXC9FTUpFWE9LdlNqRmVsdFZpTzJFQmJmQVlKYTJlc0hKbWVydnVjcmo4RmdyMEdRR25oVFc3NE8wTHB1RzdDczJ0Wm0wZjY4dFNqb2NiUklsSllkY1diaVVuZDhMZUJLckgrXC9aUDAxOFQ0Q0hKUnB6VFZDTmZoMUwzMGRjZSIsIm1hYyI6IjBkYTNmODc3ZjUzZDU2ZjI3Mjg2MjBkMTI5N2Y3MjkwYzY5Y2IwNDNmNWZiNjMzMTdiZmEzNmUwMWZhMWVhYjgifQ==

Đám người Cao Chính Xương tùy tiện xông vào thành Chu Tước, khiến cho những cường giả của thành Chu Tước cảm thấy vô cùng bất mãn, nếu không vì Bạch Ngữ Tô, bọn họ đã giết chết đám người Cao Chính Xương từ lúc bọn họ xông vào thành Chu Tước rồi.

Ads
';
Advertisement
x