Ngay cả Cao Chính Xương nhìn biểu cảm của Mã Thế Long cũng có chút kiêng kỵ trong lòng.
Bọn họ đã rất nhiều năm chưa từng thấy Mã Thế Long tức giận như vậy.
Cao Chính Xương hỏi: “Mã tông chủ, xảy ra chuyện gì sao?"
Lúc này Mã Thế Long nghiến răng nghiến lợi, ông ta tức giận tới mức không nói nổi câu nào, sát ý trong mắt có thể bắn ra lửa.
Mã Thế Long chưa từng giận dữ như này, ông ta vừa đứng dậy, đi một được một bước, kết quả cả người mềm oặt, trực tiếp ngồi phịch xuống chiếc ghế ở đằng
sau.
Mã Thế Long trước kia nói chuyện với ông chủ của tiệm dược liệu, ông ta từng nghĩ đủ các trường hợp, chỉ chưa từng nghĩ tới trường hợp cây thảo dược được chăm sóc cẩn thận đó bị người ta cướp mất.
Không ai biết tầm quan trọng của cây thảo dược đó đối với Mã Thế Long.
Mọi người thấy bộ dạng này của Mã Thế Long đã cẩn thận hỏi Mã Thế Long mấy lần, lúc này Mã Thế Long mới hít thở sâu một hơi, lần nữa đứng dậy.
Mã Thế Long vừa vội vàng đi về phía bên ngoài phủ thành chủ của thành Huyền Vũ, vừa nói với các tông chủ ở đó: “Các người tới thành Chu Tước trước đi, tiệm dược liệu của tôi không những bị người ta cướp mất dược liệu, kẻ đó còn giết chết mấy người của tôi, tôi qua đó xem cái đã!”
Nghe vậy, mọi người đều sững người.
Trước đó khi ông chủ của tiệm dược liệu tìm Mã Thế Long, Mã Thế Long cũng chỉ biết có người tới tiệm dược liệu cướp dược liệu, nhưng ông ta căn bản không để tâm, cũng nói cho các tông chủ khác.
Mà các tông chủ khác thấy Mã Thế Long bình tĩnh như vậy thì cũng không để tâm.
Tuy loại chuyện này đã rất nhiều năm chưa từng xảy ra nhưng bọn họ cũng biết rõ, trong tiệm dược liệu đó của Mã Thế Long có một thảo dược được coi là bảo vật trấn tiệm, rất nhiều võ giả đều muốn có được nó.
Vừa nãy các tông chủ ở đây đều đang suy nghĩ chuyện nhị trưởng lão bị giết nên cũng không quá để ý, bọn họ cho rằng lại có võ giả không có mắt muốn tới cướp thảo dược được coi là bảo vật trấn tiệm đó thôi.
Nhưng theo những tông chủ này thấy, bất cứ ai muốn tới tiệm dược liệu của Mã Thế Long cướp dược liệu, thật sự là đi tìm cái chết, căn bản không thể thành công.
Vậy nên trước đó những tông chủ này cũng không có hỏi.
Lúc này, những tông chủ này nhìn thấy sự thay đổi cảm xúc của Mã Thế Long, lúc này mới ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc.
Nhìn bóng lưng rời đi của Mã Thế Long, các tông chủ ở đây bàn tán: “Là ai ăn gan hùm mật gấu, lại dám cướp tiệm dược liệu của Mã tông chủ?” “Nhìn dáng vẻ đằng đằng sát cơ vừa rồi của Mã tông chủ, đoán chắc là thảo dược được coi là bảo vật trấn tiệm đó bị cướp mất rồi, thật là đáng tiếc”
“Xem ra, hiện nay thành Huyền Vũ của chúng ta cũng có ngọa hổ tàng long, có thể cướp được dược liệu quý giá ở trong tiệm dược liệu của Mã tông chủ, người này cũng có chút bản lĩnh đấy”
Không ít người vì vậy mà cảm thấy đáng tiếc, bởi vì lúc đầu trong số bọn họ cũng có rất nhiều người từng bỏ ra rất nhiều linh thạch cực phẩm, muốn đổi dược liệu trong tay Mã Thế Long, cuối cùng không thể thành công.
Lúc đó, cũng có một số tông chủ phái cường giả tới trộm cướp mà vẫn không có được, cuối cùng chỉ đành từ bỏ.
Nhưng bọn họ không ngờ, hiện nay dược liệu lại bị người khác cướp mất, bọn họ cảm thấy rất tò mò về thân phận của người cướp dược liệu này.
Cao Chính Xương nghiến răng nghiến lợi, nói: “Hiện nay, vậy mà có nhiều võ giả dám tùy tiện khiêu khích chúng ta!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất