“Sản phẩm của thí nghiệm?”  

             Ngoài Lý Dục Thần, những người khác đều cảm thấy mù mờ khó hiểu, nghĩ thầm không biết đầu óc ông ta có vấn đề không, mà nói con gái mình là sản phẩm của thí nghiệm.  

             “Ông xem cuộc hôn nhân giữa ông với mẹ tôi là thí nghiệm sao?” Lilith phẫn nộ hỏi.  

             “Không, tôi với cô ấy chưa từng kết hôn, thậm chí còn chưa từng ở bên nhau, cô ấy là thân thể thuần khiết, còn tôi là thân thể đồng trinh. Chúng tôi yêu nhau, tình yêu ấy thuần khiết như ngọc, cao quý như mây.” Hawkworth nói.  

             Câu nói này càng khiến mọi người không hiểu gì.  

             “Vậy... Tôi từ đâu mà ra?” Lilith khó hiểu hỏi.  

             “Tôi nói rồi, cô là sản phẩm của thí nghiệm.” Hawkworth ngập ngừng, “Cô là mẫu thí nghiệm được sinh ra trong phòng thí nghiệm, nguyên liệu là máu của Lilith đời trước. Thí nghiệm do chính tôi thực hiện, tôi làm nhiều năm, thất bại vô số lần, mỗi lần đều có mã số. Số của cô là... 567.”  

             “567...” Lilith vô thức lặp đi lặp lại con số ấy, toàn thân bất giác nổi da gà.  

             Cô ta ngẩng đầu nhìn Hawkworth, dù bị ngăn cách bởi bộ giáp, nhưng cô ta biết ông ta không phải đang nói bừa.  

             “Tại sao? Tại sao lại làm như vậy?”  

             “Tôi không biết tại sao cô thành ra như bây giờ, theo lý mà nói, cô có Huyết Dịch Nguyên Sơ, thì lẽ ra sẽ không già, cũng không chết. Tôi không nói cho cô sự thật, là vì muốn cô được sống cuộc đời bình yên.”  

             “Không, tôi muốn biết sự thật! Xin hãy nói cho tôi biết, coi như tôi đã tuổi già sức yếu, sự thật là gì?” Lilith cầu khẩn.  

             Lúc này, Lý Dục Thần truyền đạo thần niệm cho Hawkworth.  

             Hawkworth gật đầu: “Thì ra là vậy! Là lỗi của tôi, tôi đã xem nhẹ Dracula, lẽ ra tôi nên nghĩ đến sớm hơn, ông ta đó đâu có dễ cam lòng chấp nhận thất bại, tôi đáng lẽ phải giết ông ta từ sớm rồi.”  

             Ông ta thở dài nói tiếp: “Có những chuyện phải quay lại từ thời cổ đại. Tôi sinh ra ở Romat, từ nhỏ đã say mê hội họa, tầm mười tuổi, tôi đến Firenze, bái Filippo Brunelleschi làm thầy. Ông ấy là họa sĩ và kiến trúc sư vĩ đại nhất của thời đại ấy, người đã thiết kế nhà thờ Bách Hoa Maria, cung điện Pitti, cung điện Tusciny, và cả nhà thờ Loronzo, trong những năm tháng theo học ông ấy, tôi đã học được rất nhiều điều, những bức tượng điêu khắc tinh xảo, những mái vòm tráng lệ khiến tôi vô cùng hứng khởi.”  

             “Sau đó, tôi quay về Romat, giáo hội địa phương định xây nhà thờ lớn nhất vùng tại Romat, họ tìm đến tôi, nhờ tôi thiết kế bản vẽ, tôi vô cùng phấn khích, cuối cùng cũng có thể phát huy tài năng tại quê hương mình. Tôi mơ ước được lưu danh muôn đời, giống như thầy của tôi vậy.”  

             “Nhưng yêu cầu của họ rất kỳ lạ, ngoài bố cục thông thường, nhà thờ còn phải có rất nhiều mật thất và hệ thống ống dẫn đặc biệt. Kỳ quặc nhất là tường, họ yêu cầu bên trong phải có lớp rỗng, và giữa các bức tường phải có lối liên thông bí mật. Khi đó, tôi không biết họ cần những thứ này để làm gì, mãi đến mười năm sau, tôi mới hoàn thành toàn bộ bản thiết kế.”  

             “Trong thời gian ấy, tôi đã gặp Lilith, cô ấy được Dracula phái đến để hỗ trợ tôi. Dracula là thương nhân giàu có và thần bí nhất ở Romat, ông ta là người tài trợ toàn bộ kinh phí xây dựng nhà thờ, vì vậy ông ta có quyền đưa ra các yêu cầu đặc biệt, đồng thời cử người của mình tới giúp đỡ.”  

             “Ngay từ cái nhìn đầu tiên khi gặp Lilith, tôi đã say mê cô ấy. Tôi không thể dùng lời để miêu tả vẻ đẹp của cô ấy, ngay cả những công trình và hoa văn tuyệt mỹ do chính tay thầy tôi thiết kế cũng trở nên lu mờ trước cô ấy. Tôi điên cuồng theo đuổi cô ấy, ban đầu cô ấy từ chối tôi, nhưng tôi chẳng nản lòng, bởi tình yêu đích thực sao có thể dễ dàng mà có được? Cho đến bảy năm sau, chúng tôi ôm nhau giữa rặng hoa nhài. Tôi vẫn nhớ như in ánh trăng đêm đó, hương thơm ngọt ngào bay khắp sân vườn.”  

             “Sau khi ôm tôi, cô ấy rơi nước mắt và nói, từ lâu đã bị tình yêu của tôi làm lay động, nhưng vì cái kết đã được định sẵn mà không thể yêu tôi. Dưới sự truy hỏi của tôi, cuối cùng cô ấy cũng nói ra thân phận thật của mình và mục đích xây dựng nhà thờ kia. Vì người trong tộc của cô ấy, cô ấy phải dùng chính máu mình để chuộc tội, phải hiến dâng bản thân cho thần linh. Giống như những gì đang làm mấy ngày nay…”  

             Hawkworth cúi đầu nhìn Lilith, ánh mắt chiếu ra từ trong chiếc mũ giáp đầy dịu dàng, vừa như một người tình, vừa như một người cha.  

             “Sau đó thì sao?” Lilith có chút mê đắm trong câu chuyện này, cô ta rất muốn biết kết cục, dù cô ta hiểu rõ, kết cục nhất định sẽ không tốt đẹp.  

             “Tôi nhanh chóng nhận ra đó là quyết định ngu ngốc, thần linh chân chính sẽ không bao giờ chấp nhận sự hiến tế, kiểu cứu rỗi này căn bản không thể nhận được sự tha thứ của thần linh. Đằng sau chuyện này nhất định là âm mưu đáng sợ. Vì muốn cứu Lilith, tôi đã biến mình thành ma cà rồng, gia nhập gia tộc của bọn họ, và giành được sự tin tưởng của bá tước Dracula.”  

             “Tôi đã thấy những giao dịch hắc ám và dơ bẩn dưới lòng đất, tôi cũng biết được mục đích không thể nói ra của Dracula. Căn bản ông ta không hề muốn Lilith chuộc tội, cũng không phải để cứu lấy Huyết tộc, mà là vì Huyết Dịch Nguyên Sơ. Chỉ cần có được Huyết Dịch Nguyên Sơ, ông ta sẽ không còn sợ ánh sáng mặt trời nữa, sẽ có được sinh mệnh vĩnh hằng cùng sức mạnh to lớn, điều quan trọng nhất là, ông ta đã đạt được thỏa thuận với giáo hội thần bí đang trỗi dậy từ đảo Delin...”  

             “Thỏa thuận gì?” Lý Dục Thần đột nhiên ngắt lời nói.  

             “Tôi cũng không biết thỏa thuận gì.” Hawkworth lắc đầu, “Tôi chỉ biết là có liên quan đến Huyết Dịch Nguyên Sơ và Thần Mặt Trời, vị Giáo hoàng thần bí đó muốn mượn cơ hội này để trỗi dậy, chống lại các giáo phái khác, đồng thời giúp giáo đình thoát khỏi sự kiểm soát của đoàn thiên sứ.”  

             “Thì ra là vậy…” Lúc này Lilith mới hiểu được dụng ý của Dracula, nghĩ đến những lời ngon ngọt mà ông ta từng nói với cô ta, lập tức cảm thấy vừa ghê tởm vừa tức giận, đồng thời có chút hối hận vì đã rời đi không lời từ biệt.  

             “Sau đó thì sao?”  

             “Sau khi tôi biết âm mưu của Dracula, tôi cố tình trì hoãn tiến độ, lúc đó nhà thờ đã có thể sử dụng, nhưng vẫn còn vài căn mật thất then chốt chưa hoàn thành. Tôi là người thiết kế, nếu không có sự đồng ý của tôi, họ cũng không dám thúc ép thi công, sợ sai sót sẽ ảnh hưởng đến buổi hiến tế cuối cùng.”  

             “Trong khoảng thời gian đó, tôi đã cố gắng thuyết phục Lilith, khuyên cô ấy cùng tôi cao chạy xa bay. Điều khiến tôi bất ngờ là Lilith thực ra đã sớm biết kế hoạch của Dracula, nhưng cô ấy vẫn chọn hiến tế bản thân, cô ấy nói tội lỗi là ở cô ấy, không phải do người trong tộc của cô ấy. Tôi không thể thuyết phục được cô ấy, chỉ đành thử cách khác.”  

             “Khi đó, triều đại Habs đã mục nát vô năng, khiến dân chúng, đặc biệt là giới thợ thủ công, vô cùng bất mãn. Tôi đã tham gia vào đó, xúi giục và thổi bùng lửa giận, rồi lên kế hoạch bạo loạn vào năm 1689, nhân lúc hỗn loạn, phóng hỏa thiêu rụi nhà thờ.”  

             “Thì ra vụ cháy ở Hắc giáo đường là do ông phóng hỏa!” Mọi người chợt hiểu ra.  

             “Tiếc là không đốt sạch được, tường nhà thờ do tôi thiết kế quá kiên cố.” Hawkworth nói, “May mà phần lớn công trình bên trong bị phá hủy, muốn khôi phục cũng không dễ. Tôi cứ tưởng mình hành động thần không biết, quỷ không hay, nhưng không ngờ vẫn bị lộ. Dracula nổi trận lôi đình, toàn bộ ma cà rồng trong thành đều săn lùng tôi, cả quân đội của triều Habs mà ông ta bắt tay cũng truy sát tôi gắt gao.”  

eyJpdiI6ImxGbkJLREg3bFdHSTdBSE5hWlwvd2FRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjdPMHR3eUUraFArMjR2UWw0dDFoMTBQRzJ2UWRMeGhVQnRiWnJaS1ZobHB4OFZ0eXlUcG1iU0oxTEhZbGlQSzIwQ1VOd1pNcWdTRWVQbnczNk93ZUhwN0xLYzVRbFlYSU8yWHZqUEdOaXVYRlBiSWxIMEhBb094Rkl5MnpwVFRoOXdjNHBkTFwvS0d1UkxselFvbzZxTWRxbUNBYTFYeFpoMUx4UFhDT0MzUXdlVXdNbEpIaUEydlpUWHQ3YjR4amxoSG9nRFFHS2xmZCtFZ2FGbnd6R3JCZjUrNGdRMFgxTWdQS3FKNnVTaWtSUE9neGRic2J3UFRkYjJnSzhCQlFcL0IyYm0wYXIyUW02bzFLR2llbGdVOFZuTnVnZjVZN1FXN3ozRmRURVdKT1wvcWRXenVxaEF2YUxLQWxLRHpRbXUrSmI5WTNPQTEyaFcyVFlONTI0aloxZz09IiwibWFjIjoiZWM0OTEyNTU5MDIwOTM5NWRmODIxNjMzZGZmYWZlYmI4MzA4OTA0M2MyZDE1ZTkxMzBjYTlmYzBiNWI5YjE3MCJ9
eyJpdiI6ImdFOFdkN1BGMmNGYkFlSHBCZ05qVlE9PSIsInZhbHVlIjoiK0dIUGhVXC9MSVFuWXhYNktoWmtpZmxMTWo1MFphUkN0bkFXaFB6d1I2VzArRXZCdWtWYXhkUUI4XC95UHlYWmR3VHpwSnN5QXJreWpibmF0MExkaGdrQVRtZVJqdUVXR1ZLV092aTFITVdYOHJMeWRGU1wvZ0J1bHEwU1pUM2libXpcL0lld2VsVnZ6MVJuRncwR3paN0JDK2JXM2ZNeEFub2E3OW9uakZZdFNGUUc3clBpbXBxZXZ4MFMzZThTbXZONGdhM0dQZmdCNGpoSlRsNnBMN0tyT3grM0JvM09Qak14WkJKbXdyUGY5aWViTmVLNWp0bm96UndaQlVMXC9wM08zZWkwSG1JRkw3aTBMMnRhQ3dPSEo2Z2Qzb0owbU16TWVXM3QwXC9IMFRRa1lRVlwvdGpLNld0eVhmVTQ0UHYwSXljXC9cL1l5T3lMaThUZzlJc1NUVGxvRzJ6cUxRcUxZaVZUSmZuSWE3VHp0ekNGcEcrV2s0ZlZDbVliMjhZMnNxcE1tIiwibWFjIjoiZGIwMjhiNDFmZTIzNDA2YzJhY2RmNjlkZmFkMWUyNGZmZWM0ZjhkZTc5MTU4MDM1NmVhMDRmZTllODUyYjdlMyJ9

             “Ông ấy xuất hiện như thần linh giáng thế, giáng xuống thánh quang, tiêu diệt hết kẻ truy sát tôi và tất cả bóng tối, sự mục nát quanh tôi. Ông ấy chính là hoàng đế của đảo Delin —— giáo chủ của Thái Dương Thánh Giáo —— đại đế Pierre.”

Ads
';
Advertisement
x