Cẩm Đường Xuân - Tác giả: Cầu Chi Bất Đắc

Ads
Vương Uy tiếp tục nói, “Người biết rõ tình hình An thành thực tế đã không còn mấy người, khi ngầm tra xét, thuộc hạ không dám phô trương, chỉ có thể từ từ lần theo dấu vết để lại mà tìm, cho nên manh mối có thể tìm được cũng không nhiều lắm. Nhưng có thể khẳng định, những người ở An thành lúc trước, hẳn không phải là người của phế đế……”

Vương Uy hít sâu một hơi, tiếp tục nói, “Là có người giả dạng thành người của phế đế hành động, muốn lấy tính mạng hầu gia tại An thành. Nhưng sau đó bị bệ hạ phát hiện, bệ hạ cứu hầu gia.”

Mày Trần Thúc nhíu lại càng chặt.

Đó là chuyện xảy ra sau Hoàn thành, lại là chuyện trong sáu năm……

Hắn bị nhốt ở An thành, là đại ca liều chết cứu hắn, tánh mạng của hắn là do đại ca cứu, không có đại ca, lúc ấy hắn đã sớm chết ở An thành, mà không phải giống như bây giờ, êm đẹp đứng ở chỗ này.

Khi đó đại ca dẫn theo hắn, trên người đều là vết thương, bắt đầu từ An thành, hắn liền tín nhiệm đại ca vô điều kiện

Cho nên đại ca mưu nghịch tạo phản, hắn khởi binh đi theo……

Nhị ca nói, hắn đều biết rõ.

Nhưng nếu không có đại ca, trên đời này đã sớm không còn Trần Thúc, cho nên mặc dù đi liều mạng, hắn cũng muốn đi cùng đại ca……

Sắc mặt Trần Thúc càng lúc càng khó coi

Nếu người ở An thành không phải của phế đế, vậy trước kia sao lại trùng hợp như vậy, đại ca và hắn đều cùng lúc xuất hiện ở An thành, vừa lúc An thành bị bao vây, mà đại ca lại vừa lúc liều chết cứu hắn?

Nếu phế đế vẫn còn muốn giết hắn, mặc dù mấy năm trước ở trước mặt thái nãi nãi bằng mặt không bằng lòng, vậy hẳn là sau lưng vẫn muốn lấy tánh mạng của hắn, chứ không phải chờ hắn báo thù nhà ở sáu năm sau

Cảnh tượng khi nhìn thấy ở An thành thật quá ghê người, lúc đại ca che chở hắn suýt nữa bị kiếm đâm qua, hắn căn bản không còn tâm tư để nghĩ chuyện khác

Chuyện thứ nhất sau khi đại ca tỉnh lại, chính là kêu hắn giữ kín như bưng, nếu thái nãi nãi biết được, thái nãi nãi sẽ lo lắng; nếu truyền tới tai phế đế, cũng chính là thiên gia lúc ấy, sợ sẽ lại sinh ra gợn sóng, việc này đã cho người coi như giặc cỏ xử lý, bảo hắn ngày sau ra ngoài cẩn thận, không kẻo lại bị người khác có cơ hội thừa dịp.

Lời đại ca nói lúc ấy cùng việc đại ca làm, hắn đều nhớ rõ……

Nhưng nếu An thành bị bao vây, từ lúc bắt đầu chính là do đại ca thiết kế, vậy có nghĩa cũng từ lúc ấy, hắn đã nằm trong kế hoạch của hắn ta, cũng biết có nhiều người cũng như vậy, có mối thù diệt môn cùng phế đế, nhưng người có thể đi theo khởi sự cùng hắn ta, chỉ có hắn……

Mắt Trần Thúc có thêm mấy phần ảm đạm

Không phải không tin, mà là không dám tin

Khi bức vua thoái vị, gian dâm trộm cướp trong kinh, khi nhập kinh, đóng quân đốt giết cướp đoạt, nếu không phải hắn ta ngầm đồng ý, làm sao Ngụy Chiêu Đình dám dung túng thuộc hạ?

Mặc dù Ngụy Chiêu Đình thật sự chỉ vì cái lợi trước mắt, nhưng hắn ta vẫn đẩy Ngụy Chiêu Đình ra làm bia đỡ đạn, có phải do Ngụy Chiêu Đình cùng hắn ta đều cần hỗ trợ lẫn nhau, cho nên mới phù hợp ở chung một phe không?

Trước đây hắn thật sự đã nghĩ hắn ta bị Ngụy Chiêu Đình che mắt, nhưng trên đường đi Mạo thành, ở nhờ nhà vợ chồng nông hộ, nghe vợ chồng nông hộ nhắc tới vừa mới chạy trốn khỏi An Bắc, phàm là bị bắt lại lập tức bị chôn sống hoặc diệt khẩu, lúc ấy hắn rất khó liên hệ những việc này với đại ca……

Con người chẳng ai hoàn mỹ, đều có khuyết điểm.

Có người biết rất rõ, cho nên tốt cũng được, xấu cũng được, đều là cố ý làm ra ngoài cho người khác xem.



Vậy người này nhất định rất tinh thông tính kế.

Bao gồm tính kế đến thái nãi nãi, nhị ca còn có Phong Châu đều sẽ không tham dự vào việc An Bắc, cho nên giữa đại ca cùng nhị ca không thể coi là hoàn toàn tín nhiệm; hắn là do thái nãi nãi nuôi lớn, nếu không phải bởi vì việc An thành, hắn sẽ không khiến thái nãi nãi vào chung một phe với đại ca.

Truyện đề cử: Lâm Tổng, Chúng Ta Là Gì Của Nhau?

Lục gia ở kinh thành đã xuống dốc, Kiến Minh sùng bái đại ca, nhưng trước khi khởi sự, đại ca một chữ cũng không nhắc tới Kiến Minh, là bởi vì cảm thấy Kiến Minh không ổn thỏa, nhưng tân đế đăng cơ, đại ca biết rõ Kiến Minh tuổi nhỏ, gánh vác không được trọng trách, thà rằng để Ngụy Chiêu Đình đi theo Kiến Minh, cũng gấp không chờ nổi bắt đầu dùng Kiến Minh, là bởi vì ảnh hưởng của Lục gia trong kinh cũng tốt, trong nước cũng tốt, có rất nhiều người mang lòng oán hận phế đế, trọng dụng Lục gia, chính là mượn sức những thế gia này, cũng là làm cho những thế gia này xem.

Đây mới là nguyên nhân vì sao Kiến Minh và Ngụy Chiêu Đình cùng xuất hiện ở Mạo thành……

Trần Thúc thu hồi ánh mắt, “Chuyện An thành không cần tiếp tục tra xét nữa, những lời hôm nay cũng không được nói với người thứ ba.”

Trần Thúc nói xong, Vương Uy chắp tay, “Hầu gia yên tâm, thuộc hạ hiểu rõ”

Trần Thúc dặn dò Vương Uy, “Tự ngươi cũng cần cẩn thận nhiều hơn.”

Vương Uy đáp, “Hầu gia yên tâm, Vương Uy tự có chỗ dừng chân, chỉ là tân đế tinh thông tính kế, dựa vào việc này xem ra, nhiều năm trước cũng đã lên kế hoạch lôi kéo hầu gia, không tiếc dùng khổ nhục kế. Hầu gia, tân đế càng khó đối phó hơn phế đế, bây giờ hầu gia và tân đế không có xung đột, lại xin Bình Nam làm đất phong, rời xa kinh thành, nhưng cũng cần lưu ý.”

Trần Thúc gật đầu, “Ta biết.”

Vương Uy tựa như mới nhẹ nhàng thở ra.

……

Hai người từ trong phòng ra ngoài, Hà Mậu Chi đã ở trong sân viện chờ thật lâu

Thấy hai người bọn họ ra tới, Hà Mậu Chi tiến lên phía trước, “Tỷ phu!”

Kỳ thật vừa nãy Vương Uy đã muốn hỏi, nhưng vừa rồi có việc cần nói trước với Trần Thúc, bây giờ mới tiện hỏi thăm hỏi, “Đây là?”

Trần Thúc cười nói, “Em vợ.”

Em vợ? Vương uy kinh ngạc, “Đây là đệ đệ phu nhân?”

Trần Thúc gật đầu, lại nói, “Mậu Chi, tới đây.”

Hà Mậu Chi bước lên

Trần Thúc nói, “Mậu Chi, đây là Tấn Bác Hầu.”

Hà Mậu Chi hiểu chuyện, theo Trần Thúc dạy hắn, cung kính hướng về Vương Uy chắp tay hành lễ, “Mậu Chi gặp qua Tấn Bác Hầu.”

Trần Thúc vừa lúc nhìn Vương Uy nói, “Mậu Chi, đệ đệ của phu nhân ta.”

Vương Uy duỗi tay đỡ hắn, “Đã là đệ đệ của phu nhân, trong mắt Vương Uy, đều là người Kính Bình Hầu phủ, Mậu Chi công tử ngày sau đừng gọi Tấn Bác Hầu nữa, quá khách khí, Mậu Chi công tử nếu không chê, cứ giống hầu gia, gọi ta một tiếng Uy thúc là được.”

Vương Uy vốn lớn hơn Trần Thúc một đống tuổi, Hà Mậu Chi gọi một tiếng Vương Uy thúc thúc là hợp tình hợp lý.



Mậu Chi nhìn nhìn Trần Thúc, thấy Trần Thúc gật đầu, Mậu Chi mới nói, “Uy thúc.”

Vương Uy cười vang lên.

Khó có khi gặp mặt, Vương Uy và Trần Thúc uống trà cùng nhau

Vương Uy và Trần Thúc ở cùng nhau thời gian không ngắn, biết Trần Thúc từ nhỏ bệnh tật ốm yếu, có thể uống trà, không thể uống rượu, cho nên ở chỗ Vương Uy, mỗi lần gặp nhau Trần Thúc đều uống trà, cũng không khách khí.

Hà Mậu Chi cũng ngồi cùng Trần Thúc và Vương Uy

Vương Uy và Trần Thúc sẽ nói tới việc và người trong triều, ngoại trừ các vấn đề mẫn cảm, còn nói thêm các vấn đề cơ bản không cần kiêng dè bên ngoài, nếu Trần Thúc cho Mậu Chi ở chỗ đó, tức là không có ý muốn kiêng dè, Vương Uy hiểu rõ cách hành xử của Trần Thúc

Hai người vừa uống trà, vừa trò chuyện thêm một ít thời gian

Chờ thêm chút thời gian, khi gần vào đêm, Trần Hoặc tới tìm Trần Thúc, Trần Thúc tạm rời đi

Chỉ còn Hà Mậu Chi cùng Vương Uy ngồi cùng nhau

Hà Mậu Chi tò mò, “Uy thúc, vậy thúc quen biết với tỷ phu như thế nào a?”

Mậu Chi thấy hai người bọn họ ở chung hòa hợp, Uy thúc đối với tỷ phu cung kính, nhưng vừa rồi từ cuộc đối thoại của hai người có thể nhìn ra, Uy thúc hẳn không phải người Vạn Châu, hơn nữa hiện giờ Uy thúc cũng là Tấn Bác Hầu, nhưng vẫn trung tâm với tỷ phu, giữa tỷ phu và Uy thúc có cảm giác như đã quen biết từ rất lâu về trước, là lão bằng hữu, còn đó là chủ tớ hay là quân thần thì hắn không nói rõ được……

Vừa lúc Trần Thúc không ở đây, Vương Uy cười cười, “Mậu Chi công tử, muốn nghe sao?”

Mậu Chi ngồi đoan chính, gật gật đầu, “Dạ.”

Vương Uy châm trà cho hắn, “Đó là chuyện 3-4 năm trước, nói đến mới thấy, thời gian trôi qua thật nhanh quá. Cũng bắt đầu từ khi đó, triều đình hủ bại tới cực điểm, chư hầu các nơi cùng đại tướng nơi biên quan đều làm theo ý mình, không chịu quản lý của triều đình, cũng thâu tóm lẫn nhau, ngẫu nhiên cũng sẽ xảy ra chiến tranh, trước đây ta cứ như vậy mà mất đi Minh Châu, lúc ấy ta mang theo một đám huynh đệ thuộc hạ, lưu lạc tới Vạn Châu, những vị khách không mời mà đến như chúng ta, hoặc là bị hợp nhất, hoặc là bị đuổi đi, trước đây ta cũng nghĩ như vậy, nhưng mà gặp được hầu gia.”

Mậu Chi tò mò, “Tỷ phu làm sao vậy?”

Vương Uy vừa uống một miệng trà, vừa cười nhớ lại nói, “Lúc ấy kỳ thật tuổi hầu gia cũng không lớn, cũng chỉ khoảng trên dưới 18 tuổi, trước đây ta cũng từng nghe nói Vạn Châu xảy ra chuyện, còn hắn là con rối, cũng không biết khi đó trên dưới Vạn Châu đều nghe hắn. Lúc ấy hắn không hợp nhất chúng ta, cũng không đuổi đi chúng ta, mà nói phía Tây Giang thành hơn 80 dặm có sơn tặc, binh lính Vạn Châu gần đây bận việc thu hoạch, không có thời gian diệt phỉ, kêu chúng ta đi một chuyến, hắn trả tiền thù lao, làm ta mở rộng tầm mắt, lúc ấy ta sợ ngây người.”

“Sau đó thì sao?” Mậu Chi cũng sợ ngây người.

Vương Uy thở dài, “Chúng ta khi đó lòng đầy nhiệt huyết, lại như chó nhà có tang, cũng không muốn bị Vạn Châu thu nhận, bỗng nhiên hầu gia nói ra điều kiện này, chúng ta liền thật sự đi diệt phỉ. Đi không quá ba tháng, xác thật lại trở về Vạn Châu, lúc ấy hầu gia dựa theo giá cả đã thương lượng mà trả thù lao gấp đôi, sau đó nói phía Tây xảy ra nạn trộm cướp, các ngươi muốn đi hay không? Lúc ấy chúng ta lại sợ ngây người lần nữa.”

Mậu Chi cũng sợ ngây người, “Vậy có đi không?”

Vương Uy gật đầu, “Đi chứ! Một hai năm đó, chúng ta cũng không làm chuyện gì khác, đều ở trong địa phận Vạn Châu thay hầu gia diệt phỉ khắp nơi, dần dà, chúng ta cũng từ từ có thanh danh. Lúc ấy khó nhất là, hầu gia giúp chúng ta, hơn nữa còn cho chúng ta tôn nghiêm, không để chúng ta khó xử, chúng ta có việc cũng sẽ tìm hầu gia thương nghị, hầu gia sẽ thay chúng ta quyết định, cho nên quan hệ giữa chúng ta cùng hầu gia càng ngày càng tốt…… Cho đến sau này, hầu gia mới nói với ta, hắn cũng đã từng hưởng qua tư vị chó nhà có tang, không có gì không thể Đông Sơn tái khởi.”

Đề cập tới việc này, trên mặt Vương Uy vẫn còn ý cười, “Khi đó hầu gia biết chúng ta không muốn ở lại Vạn Châu, trước đây Minh Châu kỳ thật có một phận đất bởi vì chia không đều được nhập vào Thái Châu, Thái Châu cùng Phong Châu và Vạn châu đều tiếp giáp, nhưng kỳ thật chỉ là cái vỏ rỗng, bá tánh địa phương nhiều lần gặp phải sơn tặc cùng lưu phỉ thay phiên nhau cướp sạch, lúc ấy Văn Bác Hầu cũng không có cách nào, nạn trộm cướp hoành hành, thuế má hết cách để thu, cho nên Văn Bác Hầu xin hầu gia giúp đỡ, lúc ấy hầu gia liền nói với ta, thời cơ tới rồi, có thể đi Thái Châu, Thái Châu không có tư quân, các ngươi có thể yên ổn. Lúc ấy chúng ta liền đi Thái Châu, ở Thái Châu thành lập nên quân địa phương, hơn nữa dần dần lớn mạnh. Cho nên binh lính trong quân vẫn luôn tin cậy hầu gia, cũng cảm kích hầu gia, cho đến sau đó theo hầu gia khởi sự cùng bệ hạ, đạo nghĩa không thể chối từ.”

Vương Uy nhìn về phía Mậu Chi, ôn hòa nói, “Quân đội Thái Châu chúng ta đều nguyện ý đi theo hầu gia, không phải bởi vì trước đây Kính Bình Hầu như thế nào, mà là bởi vì Kính Bình Hầu phủ của hầu gia không giống các hầu phủ khác, cho nên Vương Uy bất luận là thủ lĩnh trú quân, hay là Tấn Bác Hầu, đều tôn kính Kính Bình Hầu, Mậu Chi công tử, toàn bộ quân Thái Châu đều như thế, hầu gia trong lòng chúng ta, chính là quân hầu……”

Vương Uy nói xong, lại nhìn Hà Mậu Chi cười cười, Hà Mậu Chi cũng mỉm cười.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement