Bố cháu là chiến thần - Sở Phàm - Tác giả: Mạt Bắc (full)

Ads

Chương 330: Quỳ xuống

“Trần Phong Hoàng, trong thư ông gửi cho tôi không hề nói như vậy”.

Sở Phàm nhìn người đàn ông đứng thẳng trước mặt, khàn giọng nói.

Ông ta nói cuộc sống sau khi xuất ngũ rất tốt, ông ta gặp được quý nhân, người đó cho ông ta một số tiền lớn để mở công ty, lương một năm lên đến một triệu tệ, có một trai một gái, cuộc sống vô tư vô lo.

“Long thủ…”

Trần Phong Hoàng rơm rớm nước mắt, nghẹn ngào nói: “Xin lỗi, tôi khiến quân Long Hồn mất mặt rồi”.

Trong quân ngũ, ông ta là một con ngựa tiên phong xông pha về phía trước, rất có năng lực.

Nhưng thế giới bên ngoài đầy mưu mô, xảo trá này nào có chỗ cho một người đàn ông chân chính, ngay thẳng như ông ta.

Anh hùng như thế chưa hẳn là anh hùng.

Đám nhân viên của câu lạc bộ cũng ngơ ngác, họ chưa từng nghe cái gì mà “Long Hồn” rồi “Thiếu tá tiên phong” nên cứ ồn ào thảo luận không ngớt, tự hỏi liệu Sở Phàm có phải là kẻ lừa đảo hay không.

“Trần Vĩnh, anh tưởng kéo một tên đến giúp mình là có thể thoát tội à?”, thấy tình thế không ổn, Trương Kiện cười khẩy nói: “Anh tham ô tiền lương thực cho ngựa ăn của cậu Tưởng, hại ngựa của cậu ấy bị bệnh, làm tổn hại đến danh tiếng câu lạc bộ chúng ta. Chuyện này chưa xong đâu”.

“Long thủ, tôi không làm chuyện này, thật sự không phải…”, Trần Phong Hoàng lo lắng nói, sợ Sở Phàm thất vọng về ông ta.

“Tôi biết”, Sở Phàm vỗ vai ông ta, trầm giọng nói: “Ông yên tâm, tôi sẽ đòi lại công bằng cho ông”.

Trần Phong Hoàng rơm rớm nước mắt gật đầu.

Sở Phàm nhìn Trương Kiện: “Chuyện này có liên quan đến anh không?”

Trương Kiện vô thức sợ hãi, dường như bị Sở Phàm dọa giật mình, sau đó hắn khinh thường nói: “Tên nhóc, đừng lo chuyện bao đồng. Cậu có biết cậu vừa đánh ai không? Đó là cậu Tưởng đấy, cậu xong đời rồi”.

“Hôm nay hai người không thể rời khỏi…”

Bụp.

Sở Phàm không nói nhiều đấm thẳng vào mặt Trương Kiện.

Lại thêm một đấm nữa, gãy sống mũi, lệch cằm.

“Nói thật đi”, Sở Phàm chuẩn bị tung ra cú đấm thứ ba.

“Đừng, đừng đánh nữa. Tôi nói, tôi nói…”, Trương Kiện sợ chết khiếp, tên này thật sự muốn lấy mạng hắn mà.

“Là tôi, là tôi nhất thời bị lợi ích làm mờ mắt nên đổi thức ăn cho ngựa của cậu Tưởng thành loại thức ăn kém chất lượng nhất, rẻ nhất, tham ô hơn một trăm nghìn tệ, sau đó đổ tội cho Trần Vĩnh, đều là lỗi của tôi”.

“Tôi không phải người, tôi lòng lang dạ sói. Anh Vĩnh, anh tha thứ cho tôi đi”.

Trương Kiện tát mạnh vào mặt mình hai cái.

Mọi người trong câu lạc bộ cũng kinh ngạc, sắc mặt trở nên rất khó coi.

Trần Phong Hoàng hít sâu một hơi, ông ta đi đến trước mặt Tưởng Hoàng nói: “Cậu Tưởng, cậu nghe thấy rồi chứ? Tôi không phải là người đổi thức ăn cho ngựa, chuyện này không liên quan đến tôi, bọn họ vu oan cho tôi”.

“Cậu nợ tôi một lời xin lỗi”.

Ông ta cố gắng muốn lấy lại chút tôn nghiêm của mình.

“Bốp!”

Tưởng Hoàng trở tay tát lên mặt ông ta mắng: “Mẹ kiếp, vậy thì thế nào? Chết tiệt, còn muốn tao xin lỗi mày à?”

“Tên què chết tiệt, cái mạng chó của mày không đáng một đồng tiền ngựa của tao đâu”, Tưởng Hoàng nghiến răng chỉ vào Sở Phàm bên cạnh mắng: “Còn mày nữa, khốn kiếp, dám đánh ông, mày xong đời rồi”.

“Cậu để cho tôi tôn trọng một chút đi”, Trần Phong Hoàng bỗng quát lên, khí thế bỗng chốc thay đổi như một con hổ khát máu khiến mọi người đều nổi da gà.

Vì cuộc sống, ông ta có thể ngậm đắng nuốt cay nhưng tuyệt nhiên không cho phép bất cứ người nào sỉ nhục Sở Phàm.

Đó là tín ngưỡng của đàn ông Tây Dã, là linh hồn quân đội của họ!

Sở Phàm xua tay tỏ ý không sao, anh bình tĩnh nhìn hắn ta: “Cậu kiêu căng như vậy là không xem luật pháp ra gì à?”

“Ha ha ha…”

Tưởng Hoàng sửng sốt hai giây, sau đó láo xược bật cười.

Đám vệ sĩ phía sau hắn ta cũng cười nhạo, nhìn anh như đang nhìn một tên ngốc.

“Luật pháp? Ở cái đất Yên Kinh này, tao chính là luật pháp”.

Tưởng Hoàng hung dữ nói: “Một nửa đấu trường quyền anh và sòng bạc ngầm ở Yên Kinh đều của nhà họ Tưởng tao, nhà tao có hơn ba nghìn lính tinh nhuệ, quan hệ của bố tao trải rộng khắp Yên Kinh này”.

“Ai dám động vào tao, mẹ kiếp, ai dám động vào tao”.

Tưởng Hoàng vô cùng ngông cuồng, hết sức tự cao tự đại.

“Vậy à? Không có ai ở Yên Kinh dám động vào cậu à? Hay là tôi thử nhé”.

Ngay lúc này, bỗng vang lên một giọng nữ lạnh lùng, kiêu ngạo và tức giận.

Lý Tiêu Kiều được các vệ sĩ bao quanh bảo vệ, cô ta đi đôi giày cao gót, mặc chiếc áo khoác đen bó sát người tôn lên đường cong hoàn hảo đồng thời làm nổi bật khí chất kinh diễm.

“Mẹ kiếp, ai dám nói vậy với ông đây? Tao… Chị, chị Tiêu Kiều?”

Tưởng Hoàng tức giận quay đầu lại, lập tức khiếp sợ, vẻ mặt cao ngạo vừa rồi của hắn ta lập tức tan biến.

Thay vào đó là vẻ xu nịnh.

Các lãnh đạo cấp cao của câu lạc bộ cũng cúi đầu nói: “Chào sếp Lý”.

“Chị Tiêu Kiều, cơn gió nào đưa chị đến đây vậy? Sao chị không thông báo trước với em để em đón chị”.

Tưởng Hoàng nịnh nọt, từ khi nhà họ Lữ và hội Thiên Lang sụp đổ, bây giờ thế giới ngầm ở Yên Kinh đều do Lý Hải Đăng quyết định.

Nhà họ Tưởng cùng lắm chỉ là cấp dưới, thế lực còn kém xa nhà họ Lý. Muốn được tiếp tục chia miếng bánh ở Yên Kinh thì còn phải nhìn sắc mặt người ta thế nên hắn ta rất kính nể cô công chúa ở thế giới ngầm Lý Tiêu Kiều này.

“Anh Sở”.

Lý Tiêu Kiều không hề để ý đến Tưởng Hoàng đang xu nịnh mình, mà chỉ đi đến cạnh Sở Phàm cung kính cúi đầu chào.

Sở Phàm chỉ khẽ gật đầu.

Hành động này khiến Tưởng Hoàng khiếp sợ, sắc mặt thay đổi!

Tên này rốt cuộc là ai mà có thể khiến công chúa thế giới ngầm tôn kính như vậy?

“Chị, chị Tiêu Kiều?”

Lý Tiêu Kiều lạnh lùng nói: “Tôi thân với cậu lắm sao?”

“Nghe nói nhà họ Tưởng các cậu là luật pháp ở Yên Kinh này, không ai dám động đến cậu à?”

Mặt Tưởng Hoàng đỏ bừng như nuốt phải ruồi, hắn ta cúi đầu nói: “Chị Tiêu Kiều, em…”

“Bốp!”

Lý Tiêu Kiều vung bàn tay trắng nõn tát lên mặt Tưởng Hoàng, quát: “Đồ khốn kiếp, ai cho cậu lá gan này, dám bất kính với khách quý của nhà họ Lý? Còn không mau xin lỗi anh Sở”.

Để không tiết lộ danh tính thật của Sở Phàm, cô ta xưng bằng “khách quý” thay vì “chủ nhân”.

Tưởng Hoàng bị tát một cái, ánh mắt hắn ta lóe lên tia kinh ngạc, không ngờ Sở Phàm lại có quan hệ với nhà họ Lý.

“Xin lỗi, xin lỗi anh Sở, là tôi mạo phạm đến anh, xin anh hãy tha thứ”.

Tưởng Hoàng ngay lập tức chủ động giơ tay ra xin lỗi.

Ở trong thế giới ngầm suốt nên hắn ta đã rất quen thuộc với trò ‘hai mặt’ này lắm rồi.



Nhưng vẻ mặt hắn ta tỏ ra không phục, trong mắt hắn ta, Sở Phàm chẳng qua chỉ đang mượn uy phong của nhà họ Lý để ra oai với mình mà thôi.

Sở Phàm không để ý đến hắn ta, phớt lờ bàn tay đang giơ ra của Tưởng Hoàng!

“Ha ha, vốn là người một nhà nhưng vì không biết nhau nên xảy ra chút hiểu lầm nhỏ. Anh Sở, hôm khác tôi đặt vài bàn ở Lầu Bát Tiên để xin lỗi anh nhé”.

Tưởng Hoàng miễn cưỡng nói, ánh mắt lóe lên sự nham hiểm. Hắn ta thề đợi sau khi điều tra ra được lai lịch của Sở Phàm, nhất định sẽ băm vằm tên khốn kiếp này thành trăm mảnh cho hả giận.

“Tôi còn có việc, thế nhé, tôi đi trước đây”.

Tưởng Hoàng xoay người rời đi, sắc mặt u ám đến cực độ.

Ngay lúc hắn ta bước quay bước đi…

“Tôi cho cậu đi sao?”, Sở Phàm lạnh lùng nói, ánh mắt nghiêm nghị liếc nhìn Tưởng Hoàng, anh chỉ vào Trần Phong Hoàng bên cạnh:

“Quỳ xuống, xin lỗi người anh em của tôi”.

Mọi người lập tức biến sắc.

 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement