Bố cháu là chiến thần - Sở Phàm - Tác giả: Mạt Bắc (full)

Ads

Chương 323: Vô lý đùng đùng

Vừa dứt lời, ánh mắt của tất cả mọi người có mặt ở đó sáng rực lên, nhìn chằm chằm vào Sở Phàm.

Giống như nhìn chằm chằm vào một miếng mồi béo bở!

Đúng vậy, thằng nhãi này rất giàu, cậu ta có thể mua được biệt thự hàng chục triệu, vậy thì cho chúng ta mấy trăm nghìn cũng chỉ là chuyện đơn giản thôi đúng không?

Sắc mặt Chu Đạt thay đổi, đám người này đúng là lũ quỷ hút máu người, bản thân đã bị đào hố, làm sao có thể để Sở Phàm cũng rơi vào hố giống như mình được.

“Đúng là trò cười, chúng tôi không thân không thích gì với mấy người, vì sao phải đưa tiền cho mấy người?”

Vân Mộc Thanh không thể chịu đựng được bộ mặt xấu xí của đám người hung ác này, không nhịn được nữa, lạnh lùng nói: “Hơn nữa, chú Đạt không hề nợ nần gì mấy người cả, cho tiền giúp đỡ mấy người đó là do chú ấy có lòng tốt, còn không đưa thì cũng chẳng sao cả”.

“Mấy người thì hay rồi, coi lòng tốt của người khác là lẽ đương nhiên, còn không biết xấu hổ đến lấy đồ đạc của nhà người ta, rốt cuộc là loại người mặt dày đến thế nào, tham lam đến mức nào mới có thể làm ra loại chuyện như thế này được?”

“Chú tư, số tiền đấy của chú chi bằng mua thức ăn chó còn có ích hơn, ít ra thì nó còn biết vẫy đuôi chào chú”.

Vân Mộc Thanh lạnh lùng chế giễu, lời nói thẳng thắn của cô như một nhát dao đâm thẳng vào trái tim đẫm máu của lũ quỷ hút máu này, vẻ mặt người nào cũng vô cùng khó coi.

“Hỗn xược, chỗ cho cô nói chuyện đấy à, không biết lớn bé!”, ông ba hất râu trừng mắt.

“Đúng vậy, chỗ đàn ông nói chuyện, cô chen mồm vào làm cái gì, không biết phép tắc gì cả”, Ngô Trì đập bàn, cau mày, “tam cương ngũ thường, lễ nghi phép tắc mà không hiểu sao? Phụ nữ thì phải làm tốt bổn phận của mình”.

Vân Mộc Thanh tức giận giậm chân, quay đầu không thèm để ý đến bọn họ.

Ngô Trì xoay người, nét mặt đắc ý nhìn Sở Phàm: “Sở Phàm, người phụ nữ này của cậu không ổn đâu, thiếu giáo dục, ở nhà không biết bố mẹ dạy thế nào, để tôi giúp cậu dạy dỗ nhé”.

Sở Phàm quét ánh mắt qua người hắn, lạnh lùng nói: “Cậu dạy dỗ ai? Cậu là cái thá gì mà dám lên mặt dạy đời người phụ nữ của tôi?”

Không kiêng nể ai.

Khóe miệng Ngô Trì khẽ giật giật, cả khuôn mặt hắn đỏ bừng bừng lên, hắn cảm thấy nhục nhã vô cùng.

“Đứa trẻ này thật không biết cách nói chuyện, người ta còn nhớ chúng ta là họ hàng thân thích là đã tốt lắm rồi, làm người phải biết có ân báo ân, còn cần cậu nhắc nhở sao? Giục cái gì mà giục!”

Thím Lưu khó chịu chỉ trích Ngô Trì, sau đó di chuyển thân hình mập mạp của mình, vẻ mặt nịnh hót: “Tiểu Phàm à, bây giờ cháu giàu có như vậy, chú cháu nợ tiền hàng tháng của bọn ta, cháu cũng nên cân nhắc, giúp chú trả nợ chứ nhỉ?”

“Đúng vây, Chu Đạt là chú ruột của cậu, người xưa đã có câu ‘chú cũng là cha’.

“Khụ khụ, Tiểu Phàm à, ông ba nhắc nhở cháu một câu, con người ấy mà, dù có giàu có đến đâu, điều kiện sống tốt đến đâu cũng không được quên cội nguồn, không được quên công ơn dưỡng dục của họ hàng thân thích, hiểu chưa?”

Vân Mộc Thanh đứng bên cạnh nghe xong tức muốn xì khói đầu.

Chưa nói đến việc Chu Đạt căn bản không hề nợ tiền lũ quỷ hút máu này, cái đạo đức dởm của bọn chúng đưa ra để đòi tiền khiến người khác cảm thấy vô lý đùng đùng.

Nhưng lúc này vẻ mặt Sở Phàm lại rất bình tĩnh, vui vẻ hỏi: “Được, mấy người muốn bao nhiêu tiền”.

Nói trúng tim đen.

Ngay lập tức, đám người thím Lưu ngây người ra, dường như bọn họ đều không thể ngờ rằng Sở Phàm lại đồng ý nhanh như vậy.

Bọn họ vui mừng khôn xiết, nhưng không ai chủ động mở miệng, không phải vì bọn họ cảm thấy ngại mà là sợ số tiền bản thân nói ra ít quá.

Sở Phàm hứa hẹn dễ dàng như vậy, nhất định là giàu nứt đố đổ vách, nếu như mà nói ít quá thì sẽ tiếc lắm.

“Như vậy đi, cậu cho chúng tôi thời gian suy nghĩ, sáng sớm mai chúng tôi sẽ đến trả lời cậu”.

Ngô Trì trợn mắt, ngửa đầu nói.

Sở Phàm gật đầu: “Được”.

Chu Đạt và Vân Mộc Thanh trợn mắt kinh ngạc, ngây người.

Đây là, muốn bao nhiêu tiền tùy bọn họ sao?

Đám người thím Lưu vui vừng khôn xiết, bọn họ cũng không cần ở lại nữa, nhanh chóng tản ra đi về.

Trước lúc đi, bọn họ vẫn nói chuyện, thảo luận rất sôi nổi, tiếng nói cười vang lên không ngớt.

Nghĩ đến sáng mai bọn họ sẽ trở nên giàu sang phú quý chỉ sau một đêm, kẻ nào kẻ nấy trong lòng đều rất phấn khích.

“Tiểu Phàm, lần này thật sự rất cám ơn cháu, cháu đã giúp chúng ta qua một kiếp nạn”.

Nét mặt Vu Tình tràn đầy cảm kích, Chu Tuyết cũng lễ phép bưng hai chén trà nóng đến.

“Thím tư khách khí rồi”, Sở Phàm nói: “Chú tư, cháu sẽ mở lời với tập đoàn Hải Đăng và tập đoàn Phàm Vân, qua vài ngày nữa, chú hãy tổ chức một bữa tiệc, cháu bảo bọn họ cử người đến tham gia, tạo thêm các mối quan hệ cho chú”.

“Với sự hỗ trợ của hai tập đoàn hàng chục tỷ này, cháu tin rằng, công ty của chú có thể khôi phục lại và đi vào quỹ đạo nhanh thôi”.

Anh cầm tay Vân Mộc Thanh bên cạnh, cười nói: “À đúng rồi, giới thiệu với chú, đây là chủ tịch tập đoàn Phàm Vân, Chủ tịch Vân”.

Vân Mộc Thanh hơi đỏ mặt, hơi xấu hổ.

“À, cám ơn cô nhiều nhé, thì ra là Chủ tịch Vân, sơ suất rồi”, Vu Tình vội vàng đứng dậy, vẻ mặt vô cùng kích động.

“Chú tư, sáng mai cháu sẽ đến sớm, giúp chú giải quyết lũ quỷ hút máu người này”, Sở Phàm nhìn Chu Đạt, trầm giọng nói: “Chú tư, cháu muốn tặng chú một câu: ‘Làm người không cần phải tốt bụng với những người không đáng”.

“Đừng để lòng tốt của mình trở thành lẽ đương nhiên trong lòng người khác”.

Chu Đạt khẽ chấn động, cảm thấy như tỉnh lại, cảm xúc phức tạp.

“Tiểu Phàm, chú tư nhớ rồi”.

Sau khi tiễn Sở Phàm đi, ông ấy xúc động thở dài: “Tôi đã sống vô ích hơn bốn mươi năm nay rồi, suy cho cùng cũng không nhìn thấu hồng trần bằng đứa cháu trai này”.



“Được rồi đấy, với cái tài đức của ông mà còn dám so sánh với Tiểu Phàm”, Vu Tình tỏ vẻ chê bai: “Người ta là Tiểu Phàm, là đại tướng bốn sao, là quan cấp cao, ông so được không?”

Khuôn mặt Chu Đạt hiện lên vẻ buồn phiền bất lực.

Về đến nhà, Sở Phàm kể lại ngắn gọn mọi chuyện cho Chu Long nghe.

“Ngày mai anh định đưa tiền cho bọn họ thật sao? Như vậy căn bản không thể giải quyết được vấn đề, chỉ giúp tăng thêm lòng tham vô đáy của bọn họ mà thôi”.

Sau khi tắm xong, Vân Mộc Thanh bất lực nói.

Thân hình cô yểu điệu thướt tha, chỉ mặc một chiếc váy áo choàng tắm màu trắng, lộ ra nửa bắp đùi trắng nõn, làn da mỏng manh như pha lê, gương mặt ửng hồng, như một mỹ nhân bước ra từ phòng tắm.

Khiến cho Sở Phàm nhìn không chớp mắt.

“Này, em đang nói chuyện với anh mà?”, Vân Mộc Thanh hờn dỗi, nhéo vào tai Sở Phàm, nói: “Đám người đó thật là tham lam, nếu cứ tiếp tục như vậy, cho dù một núi vàng cũng không đủ với yêu cầu của bọn họ”.



Sở Phàm ôm người đẹp vào lòng, cười nói: “Ai nói với em là anh sẽ đưa tiền cho bọn họ?”

Đôi mắt đẹp của Vân Mộc Thanh sáng rực lên: “Anh có cách rồi à, mau nói cho em biết đi”.

“Vậy thì anh phải xem biểu hiện của em rồi”.

Sở Phàm dùng bàn tay to lớn ôm lấy vòng eo mảnh mai thon thả của ngời phụ nữ, nhẹ nhàng kéo đai áo choàng xuống.

Rào cản duy nhất rơi xuống, chiếc áo choàng tắm tuột ra, cơ thể phụ nữ tuyệt mỹ hiện ra trước mắt.

Người đẹp khẽ run, đôi mắt như làn nước mùa thu, hai má ửng hồng như cánh hoa đào.

Sở Phàm ôm chặt người đẹp vào lòng, đỉnh núi, khu vườn bí mật, phi ngựa nước đại lướt qua cảnh đẹp khắp mọi nơi.

Ngay sau đó, trong phòng vang lên tiếng da thịt va đập vào nhau, kèm theo tiếng thở dốc dồn dập, âm thanh quyến rũ, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp.

Trời về đêm, ánh trăng chiếu rọi.

Trong phòng, gió xuân khẽ lay động.

 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement