Bố cháu là chiến thần - Sở Phàm - Tác giả: Mạt Bắc (full)

Ads

Chương 314: Một chưởng đánh bay

"Không ngờ, mày còn là một võ giả cơ đấy, chẳng trách mày lại tự tin tới ngang ngược ở nhà họ Lữ của tao như vậy".

Lữ Bát gia nheo mắt nhìn Sở Phàm, khác với vẻ sợ hãi nhốn nháo của khách khứa, tuy giọng điệu của ông ta có pha chút bất ngờ nhưng không hề hoảng loạn.

Nhà họ Lữ xưng bá trong thế giới ngầm Yên Kinh ngót nghét trăm năm, ông ta cũng làm trùm hơn sáu mươi năm, đương nhiên cũng sẽ có tiếp xúc và được nghe nhiều chuyện về võ giả rồi.

Hơn nữa, ông ta còn có quan hệ thân thiết với Cửu Thiên Tế của hiệp hội võ thuật, bỏ ra một món tiền lớn để mời một vị Tông sư võ đạo từ hiệp hội võ thuật về!

"Tiếc là mày không thể tưởng tượng được nhà họ Lữ của tao mạnh mẽ đến nhường nào đâu".

Lữ Bát gia thản nhiên cầm ấm Tử Sa, khẽ vung tay: "Đại sư Trần, phiền ông ra tay".

Một giây sau, một bóng người bất chợt xuất hiện, nhảy từ trên lầu hai của sảnh tiệc xuống!

"Ầm..."

Giây phút ông ta đáp đất, mặt đất rung chuyển dữ dội, trong vòng bán kính năm mươi mét, vết nứt như tơ nhện giăng khắp mặt đá lót nền.

Há...

Tiếng người ta hít sâu vào vang dậy. Phải biết rằng, từ tầng hai nhảy xuống cũng phải bảy, tám mét, người bình thường nhảy xuống chỉ có nước tàn phế chứ làm gì có khí thế mạnh mẽ thế này.

Một ông già mặc đồ đen, đứng chắp tay sau lưng, áo quần bay phần phật trong gió, tiên phong đạo cốt, khí khái siêu phàm, trông đã biết là cao thủ lánh đời.

"Đại sư Trần là trưởng lão cấp Huyền của hiệp hội võ thuật, tu vi võ đạo đã lên đỉnh cao thất phẩm rồi, là Tông sư võ đạo đấy!"

"Nghe đồn mỗi tháng nhà họ Lữ phải tốn đến trăm triệu để mời vị đại sư Trần này bảo vệ cho nhà họ Lữ, không ngờ chuyện này có thật".

"Hôm nay có thể được nhìn thấy Tông sư ra tay, đúng là phúc ba đời".

Chẳng mấy chốc đã có người nhận ra ông già áo đen này là ai, họ tỏ ra cực kỳ tôn kính, xầm xì bàn luận.

Cũng có một số người lương thiện, thầm lo lắng cho Sở Phàm, kìm lòng không đậu mà thấy tiếc nuối, thở dài thườn thượt...

Dù cậu có là võ giả thì đã làm sao?

Có thể mạnh hơn cả vị trưởng lão Tông sư của hiệp hội võ thuật này không, có thể sánh nổi nền tảng được đúc kết bao nhiêu năm qua của hiệp hội võ thuật không?

Rốt cuộc thì người trẻ vẫn háu thắng, làm chuyện gì cũng không suy trước tính sau, con kiến hôi như cậu nào có thể chọc được đến uy nghiêm của nhà họ Lữ chứ?

Bốc đồng sốc nổi, không biết tự lượng sức mình.

Ánh mắt của Sở Phàm vẫn bình tĩnh, không hề nao núng.

"Được, khá đấy. Khí khái bình tĩnh thế này khá giống lão lúc trẻ".

Đại sư Trần nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Sở Phàm, ông ta nhướng mày, giọng đầy vẻ kiêu ngạo: "Là một hạt giống luyện võ tốt, cho cậu thêm hai mươi năm nữa, e là có thể đạt đến cảnh giới của lão bây giờ rồi".

"Tiếc là tính tình cậu kiêu căng, không biết tốt xấu, tuy lão rất tán thưởng cậu nhưng cũng đành phải lấy mạng của cậu thôi".

Lữ Bát gia nhíu mày, giọng điệu uy nghiêm: "Đại sư Trần, cần gì phải tốn nước bọt với một người chết chứ".

Sở Phàm giết đứa con trai Lữ Hòa mà ông ta coi trọng nhất, lại còn ngang ngược tát bà hai của ông ta trước mặt tất cả mọi người, quấy rối tiệc lớn của nhà họ Lữ...

Dù là tội nào cũng đủ để giết Sở Phàm tám trăm lần.

Sở Phàm cũng liếc ông ta: "Ông nói nhảm nhiều thật đấy".

Đại sư Trần chợt sầm mặt xuống: "Không biết sống chết, tìm đường chết!"

Ông ta quát lên rồi giẫm mạnh một chân xuống mặt đất.

Vù vù...

Một luồng kình khí cuộn lên như gió lốc, bàn ghế đồ đạc trong vòng mười mấy mét đều nứt toác, biến thành vụn gỗ. Khách khứa cũng cảm thấy trời đất chao đảo hệt như động đất vậy, thậm chí còn có người ngất luôn tại chỗ.

Khách khứa có mặt đều thấy vô cùng chấn động.

Đây là thực lực của Tông sư sao?

Dữ dội quá!

Đại sư Trần cực kỳ hài lòng với phản ứng của khách khứa ở đây, ông ta đứng chắp hai tay sau lưng, ngạo nghễ nói với Sở Phàm: "Cú đạp vừa nãy tôi chỉ dùng đến sáu phần công lực, nếu cậu có thể đỡ được cú đạp sau của tôi thì tôi sẽ mở lòng từ bi, giữ cho cậu toàn thây".

Một con chuột nhắt không biết trời cao đất dày, nào có thể từng được chiêm ngưỡng thần thông của cao thủ trong hiệp hội võ thuật bọn họ được chứ?

"Thôi khỏi đi, ông không cần dùng nốt bốn phần còn lại đâu, tôi không có hứng".

Sở Phàm vừa dứt câu thì khép năm đầu ngón tay lại, tát cho đại sư Trần một cái!

"Hứ, thứ không biết lượng sức mình!"

Lữ Bát gia cười khinh, ở trình độ của ông ta mà cũng nhìn ra được chưởng này của Sở Phàm đầy rẫy sơ hở, không hề có trình tự gì, đúng là tự tìm đường chết.

Ông ta thảnh thơi uống trà, suy nghĩ thử chút nữa nên chặt chân hay nên cắt đầu của tên tạp chủng này trước.

Thế nhưng, ngay một giây sau đó...

Đại sư Trần vừa đứng chắp tay sau lưng, cực kỳ kiêu ngạo kia chợt bị một chưởng đánh bay, ông ta bay vút ra ngoài như một viên đạn.

Ầm!

Lực đạo cực lớn khiến đại sư Trần bay xa đến mười mấy mét, sau đó đập mạnh vào tường của vườn hoa. Lực mạnh đến nỗi khảm luôn người ông ta vào trong tường, cả dãy tường đều bị chấn động nứt toác rồi sụp đổ!

Chỉ trong tích tắc, gân cốt toàn thân đại sư Trần đứt hết, máu thịt bầy nhầy.

Ông ta chỉ còn thoi thóp, lầm bầm nói: "Võ... Võ giả cấp Thần..."

Giây phút đó, toàn hiện trường yên lặng như tờ!

Tất cả khách khứa đều trợn mắt há mồm, không thể tin được.

Một cái tát mà lại có thể khiến đại sư Trần bay mười mấy mét.

Đến cả cơ thể còn bị khảm vào trong vách tường.

Lực này lớn nhường nào, thực lực mạnh mẽ đến nhường nào cơ chứ!

"Không, không thể nào!"

Lữ Bát gia đứng bật dậy, trong lúc hoảng loạn ông ta đã đập bể ấm Tử Sa đã trân quý mười mấy năm nhưng ông ta vẫn không để ý đến chuyện đó, mặt đầy vẻ chấn động và kinh hãi.

Mỗi năm nhà họ Lữ tốn hết hơn tỷ bạc để cung phụng cho vị khách quý này. Đại sư Trần đường đường là trưởng lão cấp Huyền của hiệp hội võ thuật, có thể xếp vào top 20 võ giả cấp bậc Tông sư ở Yên Kinh.

Thế mà Sở Phàm chỉ tát một cái đã tàn phế rồi sao?

Sao có thể?

"Chậc chậc chậc..."

Tất cả mọi người đều sợ hãi, trợn mắt há mồm. Còn Sở Phàm thì thong dong rảo bước đi tới trước mặt Lữ Bát gia rồi chọn một chỗ ngồi xuống.

"Bây giờ có thể nói chuyện đàng hoàng chưa?"

Sở Phàm bưng ly trà lên, cảm thấy trà hơi lạnh, người nhà họ Lữ đứng bên cạnh lập tức đi đổi một tách trà nóng, sợ hãi đến nỗi không dám thở mạnh.

Là người trong giới thượng lưu ở Yên Kinh, đương nhiên bọn họ biết được uy lực mạnh mẽ của một vị võ giả cấp bậc Tông sư. Nên đương nhiên họ sẽ run sợ bất an khi đối mặt với nhân vật đáng sợ, trở tay đã tát bay đại sư Trần như Sở Phàm rồi.

"Rốt cuộc cậu là ai, cậu muốn nói gì?"



Nói đến cùng thì Lữ Bát gia cũng là ông lớn lăn lộn giang hồ bao nhiêu năm, lòng gan dạ không phải là thứ người thường có thể so sánh được. Chẳng mấy chốc sau ông ta đã trở về vẻ mặt bình thường, nghiêm túc và sắc sảo.

Tuy bản lĩnh của Sở Phàm thật sự khiến ông ta kinh hãi, nhưng xã hội bây giờ từ lâu đã không còn là xã hội của võ giả nữa rồi.

Nhà họ Lữ của ông ta nắm quyền lên tiếng ở thế giới ngầm Yên Kinh, có mối quan hệ mật thiết với rất nhiều nhà quyền quý. Ông ta không thiếu tiền, quyền và nhân lực, đối diện với Sở Phàm chỉ là một chàng trai trẻ có "bản lĩnh hơn người", ông ta vẫn tự tin mình có thể giải quyết ổn thỏa.

Điều ông ta kiêng kỵ là sau lưng anh có ông lớn nào không hay anh có lai lịch ghê gớm gì hay không...

"Tôi và cậu đây không oán không thù, cậu giết con trai tôi, sỉ nhục vợ tôi, lại còn gây rối tiệc cưới vợ lẽ của tôi, rốt cuộc ai sai khiến cậu đến đây, có mục đích gì?", ánh mắt Lữ Bát gia dao động.

"Không oán không thù?"

Sở Phàm nhấp ngụm trà, thản nhiên nói: "Ông lập mưu giết hại Lý Hải Đăng, cưỡng đoạt con gái anh ta, ép làm bà chín của ông, ngông cuồng tàn độc, thế này mà gọi là không oán không thù à?"

"Ông còn vô lối dỡ bỏ nghĩa trang ở ngoại ô phía Tây, cưỡng ép người nhà của những người chết kia phải dời mộ, để chỗ đó cho ông xây dựng "Hoàng Lăng" gì đó, thế này gọi là không oán không thù?"

"Hơn hai trăm nhân khẩu nhà họ Lữ các ông độc chiếm hội Thiên Lang, làm hại dân lành, không từ tội ác nào, một tay che trời..."

"Thế này gọi là không oán không thù?"

 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement