Bố cháu là chiến thần - Sở Phàm - Tác giả: Mạt Bắc (full)

Ads

Chương 31: Ghen tị

Mưa gió tung bay, trong biệt thự Vân Đỉnh, một người phụ nữ mặc đồ giúp việc đội mưa to chạy ra ngoài.

“Cô chủ, sao cô còn đứng ở đây vậy, mưa to thế này sẽ bị bệnh đó, mau khoác thêm áo đi ạ”.

Người phụ nữ cực kỳ đau lòng khuyên nhủ, vội vàng khoác một cái áo khoác lên bờ vai mảnh mai của Vân Mộc Thanh.

Bà ấy là bảo mẫu của Vân Mộc Thanh trước đây - dì Triệu, cũng là một trong số ít người trong ngôi biệt thự này thương hai mẹ con cô.

Vân Mộc Thanh vô thức nắm chặt lấy cái áo khoác kia, bàn tay đã bị nước mưa thấm lạnh từ lâu, run lên một cái.

“Dì Triệu, cảm ơn dì, ông nội có đồng ý gặp cháu không?”, khớp hàm Vân Mộc Thanh run cầm cập, nhưng không hề có ý định rời đi.

Dì Triệu vô cùng đau lòng, bà ấy do dự thở dài: “Cô chủ, cô cần gì phải thế chứ. Cô cũng hiểu ông chủ mà, chuyện ông ấy quyết định, có tám con ngựa cũng không kéo về được, chuyện liên hôn với nhà họ Lý không thể thay đổi được đâu”.

“Cô chủ, cô vẫn nên về nhanh đi, ông chủ sẽ không gặp cô đâu. Mưa to như vậy, nếu cô xảy ra chuyện gì thì Đan Đan phải làm sao đây, từ nhỏ con bé đã không có bố, cô nhẫn tâm nhìn con bé mất luôn cả mẹ ư?”

Lời nói của dì Triệu khiến Vân Mộc Thanh cực kỳ chua xót.

Nhưng trong đầu lại xuất hiện khuôn mặt cương nghị điềm tĩnh của Sở Phàm, cô cắn chặt răng, bướng bỉnh nói: “Nếu cứ rời đi như thế, cả đời này con đều sẽ khó chịu trong lòng”.

“Ông nội không chịu gặp con thì con sẽ đứng mãi ở đây đợi ông ấy, đợi đến khi nào ông ấy chịu gặp con mới thôi”.

Ân oán của riêng cô, sao có thể để người vô tội là Sở Phàm phải gánh chịu được.

“Nhưng mà…”

Dì Triệu cũng nghẹn lời không biết nói thế nào.

Bà ấy hiểu tính cách của cô chủ, dưới vẻ ngoài yếu đuối là trái tim cứng cỏi mạnh mẽ, không đạt được mục đích chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Dì Triệu hơi chần chừ, sau đó bà ấy cắn răng nói: “Được, vậy tôi sẽ cố đi qua xin ông chủ, xin ông ấy gặp cô một lần”.

“Dù sao tôi cũng đã hầu hạ ông chủ hai mươi mấy năm, ông chủ vẫn rất săn sóc mấy người già chúng tôi”.

Vân Mộc Thanh nắm chặt tay dì Triệu, liên tục nói cảm ơn: “Dì Triệu, cảm ơn dì…”

“Cô chủ đừng nói thế, lúc trước đứa con trai tệ hại kia của tôi trộm tiền của nhà họ Vân đi đánh bạc, nếu không nhờ cô tốt bụng bù số tiền đó vào giúp chúng tôi, thì mẹ con chúng tôi đã sớm bị đánh chết rồi…”

Dì Triệu cực kỳ cảm động, nghẹn ngào nói, bà ấy lau nước mắt, vội vàng muốn chạy vào trong biệt thự nhà họ Vân.

Ken két…

Đúng lúc này, cửa lớn nhà họ Vân vẫn luôn đóng chặt cuối cùng cũng mở ra.

Một người phụ nữ kiêu ngạo mặc áo khoác Chanel thời thượng tao nhã, chân đi giày cao gót bước ra, chị ta khoảng chừng ba mươi mấy tuổi, dù là dáng người hay khuôn mặt đều chăm sóc rất kỹ, trông như cô gái mười tám mười chín tuổi vậy.

Nhưng trong đôi mắt dài nhỏ lại mang theo sự sắc bén điêu ngoa, khiến người ta phải lùi bước.

Phía sau chị ta còn có bảy tám vệ sĩ áo đen đi theo giơ ô che mưa cho chị ta, dù mưa bên ngoài có lớn đến mức nào thì trên người chị ta vẫn không dính một giọt mưa.

Vào lúc nhìn thấy người phụ nữ này, sắc mặt Vân Mộc Thanh và dì Triệu đều thay đổi.

Con gái lớn của nhà họ Vân, cô cả nhà họ Vân, cũng là người không ưa Vân Mộc Thanh nhất.

“Hay cho một tiết mục chủ tớ tình thâm, thật khiến người ta thấy cảm động đấy”.

Vân Hinh Nhi cong môi cười lạnh, đôi mắt sắc bén của chị ta quét qua dì Triệu, giọng nói còn lạnh hơn cả gió lạnh nơi đây: “Dì Triệu, dì dám cãi lệnh của nhà họ Vân, lén gặp mặt con nhỏ đê tiện này, dì là muốn khiêu khích nề nếp của nhà họ Vân sao?”

“Dì muốn chết à?”

Mấy vệ sĩ phía sau chị ta cũng đều đứng ra, tỏ thái độ nếu một lời không hợp sẽ lập tức ra tay.

Dì Triệu biến sắc, sợ hãi nhỏ giọng liên tục cầu xin: “Cô cả, tôi… Tôi chỉ thấy cô chủ vẫn luôn dầm mưa ở bên ngoài, cho nên không đành lòng…”

“Dù ông chủ không muốn gặp cô ấy, nhưng dù sao cũng là máu mủ ruột rà, cũng không thể trơ mắt nhìn cô ấy dầm mưa bị bệnh được đúng không?”

Vân Hinh Nhi nhướng mày, chị ta bất mãn quát chói tai: “Nhiều chuyện, chủ cả làm việc thế nào cần một đầy tớ như bà đến dạy sao? Vả miệng”.

Một vệ sĩ áo đen lập tức tiếng lên, tát hai bạt tai vang dội lên mặt dì Triệu.

Chát, chát!

Dì Triệu lớn tuổi, sao có thể chịu đựng được việc này, lập tức rên lên một tiếng ngã nhào xuống đất bùn, người dính đầy bùn lầy, cực kỳ nhếch nhác.

Vân Mộc Thanh hoảng sợ, vội vàng chạy tới đỡ bà ấy dậy: “Dì Triệu, dì không sao chứ”.

Thấy cảnh trước mắt, trong lòng Vân Hinh Nhi cực kỳ sảng khoái, chị ta lười biếng ngắm nghía móng tay mới làm, kiêu ngạo mà khinh thường nói:

“Tôi tớ phải biết mình là tôi tớ, ai cho bà cái quyền tự ý phỏng đoán suy nghĩ của chủ cả hả? Thứ không biết sống chết”.

Vân Mộc Thanh lập tức nổi giận, cô trừng Vân Hinh Di: “Chị cả, dù gì dì Triệu cũng trông coi chúng ta từ nhỏ đến lớn, cũng xem như trưởng bối của chúng ta, sao chị có thể làm thế với dì ấy? Chị còn có lương tâm không vậy”.

Vân Hinh Nhi nhướng mày: “Sao nào, tôi dạy dỗ tôi tớ của nhà tôi liên quan gì đến cô? Một con nhỏ đê tiện bị đuổi khỏi gia tộc có tư cách gì nhúng tay vào chuyện của nhà họ Vân hả?”

Vân Mộc Thanh cắn chặt đôi môi đỏ, cảm thấy cực kỳ lạnh lẽo và uất ức, cô đỡ dì Triệu dậy, lạnh lùng nói.

“Chị ức hiếp tôi thì được, nhưng ức hiếp dì Triệu như vậy, tôi không đồng ý”.

“Dì Triệu cũng hầu hạ ông nội hai mươi năm rồi, đợi gặp được ông nội, tôi nhất định sẽ nói lại với ông, xem chị giải thích thế nào”.

Nghe thấy lời uy hiếp của Vân Mộc Thanh, Vân Hinh Nhi không hề sợ hãi chút nào, còn không kiêng dè cười to: “Vân Mộc Thanh, cô thật sự cho rằng mình có thể gặp ông nội à? Nói thật cho cô biết, ông nội hoàn toàn không biết cô đến đây, dù cô có đứng ở đây tới khi trời sáng, đứng đến chết, ông nội cũng sẽ không biết đâu…”

“Đúng vậy, là tôi giấu đấy”.

Trong sự ngạc nhiên và vẻ mặt như bị sét đánh của Vân Mộc Thanh, Vân Hinh Nhi cười châm chọc, nói tiếp: “Kể cả việc năm năm trước cô bị đuổi khỏi nhà rồi quỳ gối trước cửa nhà kia, ông nội cũng không biết, cũng là tôi giấu đấy”.

“Bây giờ cô đã biết vì sao hơn một trăm người ở nhà họ Vân đều không để ý đến cô chưa? Là vì bọn họ hoàn toàn không biết đấy, ha ha ha…”

Ban đêm mưa to gió lớn, Vân Hinh Nhi cười như điên, khuôn mặt trở nên dữ tợn chẳng khác nào ma quỷ trong đêm đen.

Vân Mộc Thanh run lên, cô cắn môi khó tin nhìn người phụ nữ trước mặt: “Vân Hinh Nhi, tôi chưa từng đắc tội chị, chưa từng làm sai chuyện gì đúng không, nhưng vì sao từ nhỏ đến lớn, chị cứ làm khó tôi hết lần này đến lần khác vậy, vì sao, vì sao hả”.

Khuôn mặt của Vân Hinh Nhi dần trở nên dữ tợn, chị ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô còn dám nói cô không đắc tội tôi, cô còn dám nói cô không làm sai gì ư?!”



Chị ta hít sâu một hơi, muốn trút hết tất cả không vui của biết bao nhiêu năm qua ra ngoài:

“Vân Mộc Thanh, từ nhỏ đến lớn, cô chính là công chúa nhỏ được mọi người cưng chiều trong lòng bàn tay, cô xuất sắc hơn tôi, tốt bụng hơn tôi, giỏi giang hơn tôi, được ông nội và trưởng bối yêu thích hơn tôi!”

“Nói về gia thế, rõ ràng tôi mới là con gái lớn của nhà họ Vân, nói về tướng mạo và tố chất, tôi thua cô chỗ nào? Nhưng vì sao, vì sao trong mắt mọi người chỉ có Vân Mộc Thanh cô, không có Vân Hinh Nhi tôi, vì sao chứ!”

“Ngay cả Lý Tử Duy tôi thầm mến bảy năm cũng theo đuổi cô, dù cô bị bê bối mang thai khi chưa kết hôn, dù cô bị đuổi khỏi nhà họ Vân, trở thành một người phụ nữ đê tiện bị người người phỉ nhổ. Anh ấy cũng không chịu liếc nhìn tôi một cái, anh ấy thà lựa chọn tàn hoa bại liễu như cô cũng không muốn liếc nhìn tôi một cái, Vân Hinh Nhi tôi giữ mình vì anh ấy bảy năm, ngu ngốc đợi anh ấy bảy năm…”

“Những ánh sáng, vinh quang đó đều nên là của tôi, Tử Duy cũng nên là của tôi, đều tại cô, đều tại cái đồ đê tiện là cô, là sự xuất hiện của cô phá hoại mọi thứ của tôi, đều là lỗi của cô!”

Vân Hinh Nhi không chút che giấu sự ghen tị trong lòng mình, trong buổi đêm mưa gió, trên mặt cô ta mang theo nụ cười dữ tợn như ma quỷ:

“Vân Mộc Thanh, sự ra đời của cô chính là một sai lầm lớn đấy cô biết không!”

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement