Bố cháu là chiến thần - Sở Phàm - Tác giả: Mạt Bắc (full)

Ads

Chương 235: Ếch ngồi đáy giếng

“Anh rể, không công bằng…”

Vân Mộc Văn tức giận phồng mang trợn má, muốn tranh luận với Sở Phàm.

Sở Phàm vươn tay cắt ngang lời cô, lên tiếng đáp: “Thế giới này vốn không công bằng, mạnh thì thắng yếu thì thua, kẻ thức thời sẽ tồn tại, ai bảo em là đáy của chuỗi thức ăn?”

“Hừ, lát nữa em nhớ quét nhà, rửa bát, làm vệ sinh và giặt mấy bộ đồ bẩn của anh nữa nhé”, Sở Phàm huơ tay: “Nếu không sau này sẽ không cho em ăn bữa sáng”.

Mặc dù Vân Mộc Văn kháng nghị bằng mọi cách, tức giận phản đối nhưng dưới sự uy hiếp của Sở Phàm, cô ấy cũng đành phải cúi đầu ngoan ngoãn làm việc.

Cô ấy không muốn sau này chịu đói đâu.

Hotgirl Vân Mộc Văn cảm nhận được mùi vị ăn nhờ ở đậu không hề dễ chịu, cô ấy thầm thề sau này nhất định phải tìm một anh bạn trai cao to đẹp trai, cẩn thận biết săn sóc, dịu dàng, giàu có, đánh bại anh rể xấu xa Sở Phàm này, hừ!

Đan Đan nép vào lòng Sở Phàm chớp đôi mắt đầy ao ước: “Bố ơi, tối nay mẹ không ở nhà, hay là chúng ta chơi thâu đêm luôn đi”.

“Con mới phát hiện một trò chơi rất vui, rất thú vị”.

Sở Phàm hết cách nhéo gương mặt mũm mĩm của cô nhóc ham chơi: “Còn muốn chơi thâu đêm, con không sợ bị bệnh sao? Thức khuya rất có hại cho sức khỏe”.

“Bị bệnh ạ? Vậy càng tốt”, Đan Đan vui vẻ nhảy cẫng lên: “Bị bệnh, vậy ngày mai không cần phải đến lớp học nhảy, Đan Đan có thể nghỉ ngơi”.

Sở Phàm vừa buồn cười vừa đau lòng.

Không thể không nói Vân Mộc Thanh cái gì cũng tốt, chỉ là trên phương diện dạy dỗ con cái cô hơi đặt nặng vấn đề ‘mong con hóa phượng’, ra tay rất hung ác giống hệt mẹ kế của công chúa Bạch Tuyết.

“Thấy dạo này con nghe lời như vậy, bố sẽ cho con nghỉ một ngày, ngày mai không cần đi học nhảy. Bố xin nghỉ với giáo viên giúp con”, Sở Phàm cưng chiều nói: “Nhưng bây giờ con phải tắm rửa rồi đi ngủ ngay”.

“Vâng, bố là tốt nhất, Đan Đan yêu bố”.

Cô nhóc mừng rỡ nhảy cẫng lên, bàn tay nhỏ ôm gương mặt Sở Phàm hôn lên mấy cái, sau đó chạy như bay lên lầu đi tắm nghỉ ngơi.

Sở Phàm bật cười vươn vai để đầu óc mình thư thái một chút.

Anh cân nhắc một hồi rồi hỏi: “Tiểu Văn, tối nay chị em đi đâu vậy?”

Theo thông tin của Hoàng thánh thủ, gần đây có thể bố con Vân Hinh Nhi sẽ ra tay với Vân Mộc Thanh, phải đá cô ra khỏi công ty. Anh lo người phụ nữ ngốc này lại bị người khác lừa gạt.

Vân Mộc Văn đeo tạp dề vừa rửa bát vừa không vui nói: “Chị ấy đến bệnh viện rồi, nghe nói dì của chị ấy Lý Phương Cát gì đó bị người ta đánh nên chị ấy đến bệnh viện chăm sóc, nghe nói phải kiểm tra nhiều chỗ, rất hỗn loạn...

Sở Phàm gật đầu, lúc này mới nhớ ở bữa tiệc của nhà họ Phương trước đó, Lý Phương Cát bị Phương Mẫn tát một bạt tai, chỉ có chút thương tích vậy mà cũng phải đến bệnh viện à?

Nhưng với tính cách thích tự tung tự tác của người phụ nữ này thì bà ta làm vậy cũng không có gì kỳ lạ.

Xem ra tạm thời bên Vân Hinh Nhi vẫn chưa thể ra tay, dù có trở giò gì thì mình cũng phải có chuẩn bị trước, sau đó cứ làm theo là được.

Bận rộn hơn cả tiếng đồng hồ, cuối cùng Vân Mộc Văn cũng làm xong việc nhà. Cô ấy lau mồ hôi trên trán, ôm bụng nói: “Anh rể, em đói rồi, em muốn ăn đồ nướng”.

Sở Phàm vươn eo: “Ngủ đi, trong mơ cái gì cũng có”.

Anh đã mệt cả ngày rồi, không còn sức làm đồ nướng cho cô nhóc này.

“Anh rể xấu xa!”, Vân Mộc Văn tức giận, dùng sức giậm chân hét lên: “Vậy anh làm mì cho em ăn cũng được mà, thêm hai quả trứng…”

Sở Phàm trượt chân suýt nữa ngã nhào.

Anh nghi ngờ cô em vợ đang dụ dỗ mình, hơn nữa đã nắm chắc đầy đủ bằng chứng.

Sáng sớm hôm sau, trong phòng bệnh VIP bệnh viện số một Giang Lăng.

Mặt Lý Phương Cát sưng tấy, tức giận than vãn với ông trời.

“Lương tâm của cái tên khốn Phương Mẫn này bị chó tha đi mất rồi, mình có ý tốt giới thiệu Mộc Thanh cho cậu ta. Cậu ta không cảm ơn mình thì đã đành, ngược lại còn đánh mình, cậu ta dám đánh mình?”

Lý Phương Cát càng nghĩ càng tức, gầm gừ: “Tốt xấu gì mình cũng là một cán bộ cấp cao của Yên Kinh, chồng mình cũng là ông chủ có tổng tài sản mấy chục triệu, từ trước đến giờ ở Yên Kinh mình toàn đánh người khác chứ ai nào dám đánh mình?”

Vừa lẩm bẩm trút giận, bà ta lại bắt đầu lau nước mắt khóc kêu cha gọi mẹ như thể chịu nỗi oan ức gì lớn bằng trời vậy.

Khuôn mặt Vân Mộc Thanh hiện lên vẻ mệt mỏi, cô đã nghe Lý Phương Cát oán giận cả đêm, dù tính tình có tốt đến mấy cũng không thể chịu được nữa, trong lòng đè nén nỗi tức giận.

Theo cô thấy, Lý Phương Cát tự chuốc lấy, tự làm tự chịu, thế nào lại đi trách ngược lại người khác.

Hơn nữa bà ta bị Phương Mẫn đánh, có bản lĩnh thì đi tìm Phương Mẫn mà đánh trả. Tối qua ở bữa tiệc bà ta khiếp sợ đến nỗi không dám thở mạnh, cuối cùng lại yêu cầu cô sắp xếp phòng bệnh VIP đắt nhất, còn phải hầu hạ chăm sóc bà ta, nghe bà ta oán hận cả ngày, tại sao chứ?

Cô chỉ là cháu gái chứ có phải là nô lệ của bà ta đâu.

“Em gái à, đừng khó chịu nữa, tức giận làm hại sức khỏe lắm”.

Lý Thu Linh lên tiếng an ủi, bà ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Đều trách Sở Phàm, nếu không phải tên nghèo kiết xác này nhúng tay vào thì mọi người đều rất vui vẻ, đâu xảy ra chuyện như bây giờ”.

Dù giấc mộng bước vào nhà giàu của bà ta bị phá hỏng hoàn toàn nhưng bà ta lại không dám trách tội đám con cháu nhà giàu như Phương Mẫn, Phương Trung mà chỉ có thể trút hết mọi bực tức lên người Sở Phàm.

Vân Mộc Thanh biến sắc, cắn môi, vẻ mặt không được tự nhiên.

Nhắc đến cái tiên ‘tài xế’ khốn nạn đó, Lý Phương Cát cũng hận nghiến răng nghiến lợi: “Phải đấy, nếu không phải tên khốn đó làm bộ làm tịch quấy phá bữa tiệc thì sao Phương Mẫn lại đánh em”.

“Không biết cái tên này may rủi thế nào mà lại trở thành khách quý của nhà họ Phương nữa? Ngay cả cậu Phương Trung cũng tôn kính cậu ta như vậy, quả là không hợp lý mà”.

Lý Thu Linh tức giận hừ một tiếng nói: “Nghe nói cái tên nghèo hèn đó là một bác sĩ có chút y thuật, chắc chắn là sức khỏe cụ nhà họ Phương bị sao đó nên mới tìm đến cậu ta để cậu ta ỷ vào thế đó mà khoe khoang trước mặt chúng ta”.



Lý Thu Linh tức giận không thôi, tối qua bà ta suy nghĩ cả đêm cũng không hiểu được tại sao đường đường là cậu chủ nhà họ Phương lại cung kính với Sở Phàm như vậy. Cái tên nghèo hèn không có gì trong tay này sao lại trở thành ‘khách quý nhà họ Phương’ rồi?

Bà ta nghe ngóng được chút tin tức, suy đi nghĩ lại cuối cùng cũng tìm ra được một lý do có thể thuyết phục chính mình.

“Hóa ra là vậy, cái tên khốn đó đúng là con chó ỷ thế”, Lý Phương Cát ngẩng đầu lên khinh thường nói.

Lý Huân cũng lấy lại được cảm giác cực kỳ ưu việt: “Mẹ, mẹ yên tâm đi, anh ta cũng chỉ ngang ngược được một lúc mà thôi. Đợi đến lúc nhà họ Phương lợi dụng anh ta xong, ắt sẽ đá anh ta sang một bên, đến lúc đó, anh ta vẫn là cái tên nghèo kiết xác thôi”.

Lúc này Lý Phương Cát mới nở nụ cười, đắc ý thách thức.

Với loại người như bọn họ, chân tướng sự việc không còn quan trọng nữa, họ chỉ tin vào những chuyện họ tự cho là đúng.

Loại người ‘hèn hạ’ như Sở Phàm chẳng qua chỉ là kẻ mưu mô ỷ vào nhà họ Phương mà khoe khoang mà thôi, kẻ mưu mô đắc ý sớm muộn gì cũng có ngày bị đánh về lại hình dáng ban đầu, họ cũng rất mong đợi đến ngày đó.

Họ sẽ không tin cũng không dám tưởng tượng nhà họ Phương giàu có nhất nhì Giang Bắc trong mắt họ lại chỉ là hạt cát phủi một cái là bay với Sở Phàm mà thôi.

Đúng là ếch ngồi đáy giếng.

 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement