Bố cháu là chiến thần - Sở Phàm - Tác giả: Mạt Bắc (full)

Ads

Chương 233: Ở lại đây với tôi

Hoàng thánh thủ đột nhiên như già đi cả chục tuổi, bất lực, kinh hoàng quỳ gối cầu xin, hối hận đến xanh cả ruột.

Ông ta vốn tưởng rằng dựa vào khả năng bá đạo của Hoàng Phí Hạo, dựa vào thực sự dũng mãnh của Võ Minh, có thể dễ dàng đè chết Sở Phàm và Đường Miên Miên như giẫm hai con kiến.

Nhưng ông ta chợt phát hiện mình sai rồi, hơn nữa lại là sai lầm cực lớn.

Sở Phàm trước mặt không phải là một con kiến nhỏ mà là một con rồng khổng lồ có thể nuốt cả bầu trời.

“Ông Hoàng, sớm biết thế này, ban đầu cần gì phải làm vậy”, Sở Phàm liếc nhìn vị Đông y từng nổi tiếng khắp bốn phương rồi nói: “Tuy rằng tính cách ông cao ngạo, hơi bảo thủ, nhưng là một người một đời hành nghề y, tạo phúc cho muôn dân, đức cao vọng trọng”.

“Vậy càng nên hiểu rõ đánh cược có thắng cũng có thua, cổ phần của Bảo Chi Lâm là ông vì thua nên mới phải giao cho tôi, trắng đen rõ ràng”.

“Vậy mà ông lại nảy sinh ý nghĩ xấu xa, ra tay với một cô gái yếu đuối như Đường Miên Miên? Cho dù ông thành công giữ gìn được cơ nghiệp tổ tiên nhà họ Hoàng mấy trăm năm, nhưng ông có từng nghĩ rằng nếu liệt tổ liệt tông nhà họ Hoàng dưới suối vàng biết được sẽ thấy thế nào không?”

Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Miên Miên lạnh lùng, hờ hững nhìn ông ta khiến Hoàng thánh thủ càng thêm xấu hổ, gương mặt già nua lúng túng hổ thẹn.

“Già rồi nên hồ đồ, hồ đồ mất rồi, là tôi sai, tất cả là lỗi của tôi, xin thương tình tôi tuổi già sức yếu, mắt mờ mà tha cho một một mạng, để tôi sống thêm vài năm nữa”.

“Được thôi”.

Sở Phàm khẽ gật đầu, không tính toán so đo với ông ta: “Nhưng tôi muốn tất cả cổ phần Bảo Chi Lâm của ông, ngoài ra còn cả toàn bộ tài sản dưới danh nghĩa nhà họ Hoàng”.

“Làm vậy xem như ông bồi thường cho Đường Miên Miên”.

Khóe miệng Hoàng thánh thủ co rút, nghiến răng nghiến lợi gật đầu, khuôn mặt tràn ngập vẻ hối hận và đau lòng.

Vốn dĩ ông ta chỉ cần thành thật bỏ ra một nửa cổ phần của Bảo Chi Lâm, tuy bớt đi một chút tiền nhưng sản nghiệp tổ tiên còn đó, nền móng của nhà họ Hoàng vẫn còn, chỉ cần thế hệ sau của nhà họ Hoàng giỏi giang thì vẫn có cơ hội thu mua lại số cổ phần đó!

Nhưng bây giờ, ông ta không chỉ tặng đi cơ nghiệp trăm năm Bảo Chi Lâm mà còn mất cả công lao tâm huyết cả đời, phút chốc sụp đổ, thân bại danh liệt!

Bây giờ ông ta hoàn toàn trắng tay, chắc chắn sẽ bị người khác khinh bỉ phỉ nhổ, chỉ còn sót lại chút hơi tàn.

Hoàng thánh thủ đi sắp xếp người chuẩn bị hợp đồng chuyển giao tài sản, Sở Phàm chỉ vào tất cả khách khứa và người của Võ Minh và nói với Đường Miên Miên: “Muốn xử lý bọn họ thế nào, đều do cô quyết định”.

Đám người sợ hãi vội vàng quỳ xuống dập đầu cầu xin Đường Miên Miên, khóc lóc thảm thiết. Khi thấy được thủ đoạn quyết liệt của Sở Phàm bọn họ không dám lấy tính mạng mình ra làm trò đùa.

Mặc dù nhìn Đường Miên Miên có vẻ lạnh lùng độc đoán, nhưng nội tâm vẫn là một cô gái lương thiện, nếu không cũng sẽ không chọn làm bác sĩ.

Sau khi bắt đám người này phải trả giá, cô cũng không làm khó họ nữa mà bảo bọn họ cuốn xéo.

Đám người rối rít cảm ơn, như chó nhà có tang rời đi, vô cùng hoảng loạn.

“Cậu Sở, cô Đường, đây là toàn bộ tài sản của Bảo Chi Lâm và nhà họ Hoàng”, Hoàng thánh thủ lấy ra một số tài liệu và hợp đồng, đồng thời người giúp việc đang phân loại đồ cổ, châu báu, tranh thư pháp, đồ trang sức trong phòng.

Ước tính sơ bộ, đống đồ này phải tầm hơn hai mươi tỷ!

Đường Miên Miên hít sâu một hơi, đặt bút ký tên.

Hoàng thánh thủ đau xót nhìn một hồi, ánh mắt chợt lóe lên, đột nhiên ngập ngừng nói: “Cậu, cậu Sở, tôi có thể cung cấp một chút tin tức, có liên quan đến vợ cậu, Vân Mộc Thanh”.

“Nếu có ích, cậu có thể để lại cho tôi chút tài sản để dưỡng già được không?”

Hoàng thánh thủ hèn mọn đến cùng cực, ông ta từng là danh y nổi tiếng, chủ tịch của công ty Bảo Chi Lâm có giá trị thị trường mười tỷ lại sa sút đến mức này, thật khiến người khác thổn thức không thôi.

“Hả?”, ánh mắt Sở Phàm lóe sáng, nghe đến chuyện về Vân Mộc Thanh anh lập tức cảm thấy hứng thú: “Được, ông nói đi”.

Hoàng thánh thủ kích động cảm ơn, sau đó khuôn mặt già nua hơi lúng túng: “Lúc trước bố con Vân Hinh Nhi của tập đoàn Vân Thị có đến tìm chúng tôi, nói rằng sắp tới họ sẽ động đến vợ của anh, đuổi cô ấy ra khỏi công ty, mong chúng tôi có giúp đỡ họ một phần tiền”.

“Lúc ấy tôi tuổi già mắt mờ, vì tức giận chuyện cậu cướp mất một nửa cổ phần Bảo Chi Lâm nên đã đồng ý với họ, chắc bây giờ bọn họ sắp có hành động rồi”.

Đương Miên Miên tức giận, lạnh lùng nói: “Lão già họ Hoàng, ông được lắm, dám ném đá sau lung chúng tôi, ông không biết Sở Phàm ghét nhất là kẻ động đến người thân bên cạnh anh ấy sao?”

“Tôi, tôi sai rồi, cậu Sở, chẳng phải tôi hối hận nên đã nói với cậu rồi sao…”, Hoàng thánh thủ sợ hãi, vội vàng cầu xin.

Ánh mắt Sở Phàm lóe lên tia sáng, bình thản xua tay: “Vân Thị, người nhà họ Vân quả nhiên không thành thật”.

Lúc trước nghĩ đến quan hệ huyết thống giữa Vân Mộc Thanh và bọn họ nên Sở Phàm mới nhẫn nhịn bỏ qua, nhưng nếu đám người này không biết điều, vậy anh cũng không ngại tự tay loại bỏ đám tạp nham này.

“Không vội, muốn động đến người phụ nữ của tôi thì đâu có dễ dàng đến vậy”, Sở Phàm khinh thường, chơi trò tranh đoạt tài sản? Anh còn chưa từng sợ ai.

Phương Trung lập tức đứng ra, thề thốt bảo đảm: “Anh Sở, nếu có chuyện gì cần đến tôi cứ việc giao phó, toàn bộ nhà họ Phương ở Giang Bắc quyết không chối từ!”

Phương Trung vô cùng kích động, vẻ mặt thành khẩn, trải qua chuyện tối nay, anh ta lại có thêm nhận thức mới về sức mạnh đáng sợ cùng năng lực quả quyết của Sở Phàm.

Bây giờ có cơ hội sửa chữa kéo gần mối quan hệ với Sở Phàm, nếu có thể trèo lên con thuyền lớn này thì anh ta sẽ là công thần của nhà họ Phương.

Sở Phàm gật đầu nhưng vẫn giữ im lặng.

Sau khi giải quyết xong mọi việc, Sở Phàm đưa Đường Miên Miên rời khỏi biệt thự nhà họ Hoàng, bởi vì đã quá muộn, hơn nữa Đường Miên Miên còn bị thương nên đương nhiên không muốn quay về nhà họ Đường, khiến Đường Việt Quân và người nhà họ Đường lo lắng.



Phương Trung nhanh nhẹn liên hệ với khách sạn năm sao dưới quyền nhà họ Phương, còn cố tình chọn cho hai người phòng VIP sang trọng nhất, vẻ mặt ôn hòa, cười nói với vẻ sâu xa: “Anh Sở, tôi không làm phiền nữa”, dứt lời anh ta vội vàng rời đi.

Khuôn mặt Đường Miên Miên đỏ bừng, khẽ cắn môi, trong đầu toàn là ý nghĩ lung tung, hai bọn họ như vậy tính là đi thuê phòng sao?

Cậu chủ nhà họ Phương đích thân dặn dò là khách quý nên khách sạn vô cùng xem trọng, hai hàng nhân viên phục vụ nữ mặc sườn xám ra cửa chào đón, ngay cả giám đốc khách sạn đang lăn lộn trên giường cùng tình nhân nhỏ cũng vội vàng chạy đến, ân cần niềm nở, nịnh nọt tiếp đón hai người họ.

Sở Phàm chỉ cảm thấy phiền phức, anh đưa Đường Miên Miên về phòng, xử lý sơ qua vết thương ở má và trên người cô, thở phào nhẹ nhõm: “May là vết thương không quá nghiêm trọng, sẽ không để lại sẹo. Dùng theo đơn thuốc của tôi, tầm hai đến ba ngày là lại xinh đẹp như xưa”.

“Cũng muộn rồi, cô nghỉ ngơi đi”, Sở Phàm quay người chào tạm biệt.

“Này”.

Đường Miên Miên bỗng nhiên gọi anh lại, cô cúi đầu, ánh mắt né tránh, gương mặt ửng hồng như áng mây ráng đỏ.

“Tôi, tôi hơi sợ, anh có thể, ở lại đây với tôi không?”

Có vẻ như cô đã lấy hết can đảm nói ra những lời này, vàng tai đã đỏ ửng, xấu hổ ngại ngùng.

 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement