Bố cháu là chiến thần - Sở Phàm - Tác giả: Mạt Bắc (full)

Ads

Chương 227: Hoàng Phí Hạo

Biệt thự số hai ở núi Thu Vũ, Giang Bắc.

Một căn biệt thự đứng tên Hoàng Phí Hạo, cũng là doanh trại lớn của các đệ tử trong Chấp Pháp Đường Võ Minh.

Đây là căn biệt thự có phong cách hiện đại, diện tích hơn ba nghìn mét vuông, trong đó chỉ cái sân sau đã chiếm hơn nửa diện tích, không giống với sở thích xa xỉ của nhiều nhân vật quyền quý khác, căn biệt thự này hầu như không có tác phẩm nghệ thuật nào mà chỉ bày đầy các vũ khí như dao súng kiếm các kiểu.

Từng hàng các gã đàn ông vạm vỡ đang tập luyện dưới ánh trăng đêm, toát ra khí thế lạnh lẽo, khiến người khác tim đập chân run.

Lúc này, trong vườn hoa phía sau, Hoàng Phí Hạo đang tổ chức tiệc rượu, chiêu đãi khách của Hoàng thánh thủ, rượu thơm món ngon gái đẹp, không gì sánh bằng.

Bảo Chi Lâm của Hoàng thánh thủ mỗi năm đủ để kiếm thêm mấy trăm triệu tài sản, trong đó hơn một nửa là để cho Hoàng Phí Hạo ăn chơi trác táng, cộng thêm các anh em dưới trướng cũng tiêu xài hoang phí, lợi ích giống nhau nên quan hệ chú cháu của hai người họ cực kì tốt.

Do đó, Hoàng Phí Hạo lập tức điên tiết khi biết tin có người dám nảy sinh ý đồ đạp đổ cái cây biết mọc ra tiền Bảo Chi Lâm, Đường Miên Miên khí thế hùng hồn muốn Hoàng thánh thủ ký hợp đồng chuyển nhượng một nửa cổ phần Bảo Chi Lâm chẳng phải là muốn cắt đứt đường tiền tài của hắn sao, sau này sao hắn có thể ăn chơi chè chén, hưởng thụ cuộc sống được nữa?

Vì thế, hắn đã bắt cóc Đường Miên Miên, cảnh cáo uy hiếp Sở Phàm, để anh nhân cơ hội này mà từ bỏ ý định với Bảo Chi Lâm, khối gia sản này anh không gánh vác nổi!

“Phí Hạo, lần này phải cảm ơn cháu nhiều, nếu không có cháu ra mặt giúp chú thì gia nghiệp trăm năm của nhà họ Lâm chúng ta phải mất trắng trong tay chú rồi”.

Hoàng thánh thủ đứng dậy, cầm ly lên kính rượu, thốt ra những lời cảm thán: “Cũng là do chú già rồi hoa mắt, đấu y thuật thua một thằng nhóc Sở Phàm, suýt thì thua mất Bảo Chi Lâm vào tay nó, hừ, đúng là không tính toán kĩ mà”.

Đến nước này rồi, trong lòng ông ta cũng không vui vẻ gì, Hoàng thánh thủ ông ta là một trong ‘bốn người giỏi nhất’ của giới Hạnh Lâm, thái sơn bắc đẩu của Đông y, là một người sĩ diện tôn nghiêm.

Nay lại phải cấu kết với Hoàng Phí Hạo, làm ra những chuyện nhục nhã bắt cóc đe doạ, thật sự khiến ông ta bại hoại thanh danh, nửa đời còn lại e là sẽ bị nói xấu không ít sau lưng.

“Chú hai, chú nói gì vậy, chúng ta là người thân mà, không cần khách sáo đâu”.

Trên ghế chủ tiệc, một người đàn ông cao lớn cỡ bốn mươi tuổi đứng dậy, hắn mặc chiếc áo khoác đen rộng lớn, vẻ ngoài dữ tợn, mắt hùm mũi hổ, mang theo vẻ hung tàn sắc bén.

Trên ngực hắn ta còn có một huy chương đặc biệt, hoàn toàn bằng bạch kim, khắc một mãnh hổ đang xuống núi, khí thế mạnh mẽ không quân nào địch lại.

Đây chính là hiện thân của địa vị và thực lực trong giới võ lâm!

Hắn là Hoàng Phí Hạo!

Hắn đỡ Hoàng thánh thủ ngồi xuống, hừ nhạt một tiếng: “Hơn nữa, chú hai cũng không cần phải tự trách mình, y thuật của chú thì ai cũng biết rõ, trên thế giới cũng thuộc hàng nhất nhì, sao lại thua một thằng nhóc được chứ? Nhất định là hắn giở trò gì đó, cố ý bẫy chú, chỉ vì hắn tham lam Bảo Chi Lâm gia truyền của nhà họ Hoàng chúng ta”.

Quan khách xung quanh cũng reo hò đồng tình: “Đúng rồi, y thuật của ông chủ Hoàng cao siêu như thần thánh, đức cao vọng trọng, là ông bị thằng ranh đó lừa thôi, trúng kế thôi!”

“Hừ, thằng tạp chủng đó tâm địa độc ác, e rằng đã để ý Bảo Chi Lâm không phải ngày một ngày hai”.

“Đúng vậy, Đường chủ Hoàng ra tay dạy dỗ chúng nó là thay trời hành đạo, ông không cần tự trách mình đâu”.

Hoàng thánh thủ uống hết mấy ly rượu trắng cộng thêm những lời tâng bốc của những người này tự nhiên cũng trở nên đắc ý, ông ta tin những lời này, cảm thấy mình bị mưu hại! Nếu không thì với y thuật của ông ta, sao có thể thua được chứ?

“Chú hai, chú không cần phải lo, thằng Sở Phàm đó không biết lượng sức, còn đòi đàm phán trực diện với cháu, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân?”, Hoàng Phí Hạo khinh bỉ, ném ly rượu thật mạnh: “Đợi hắn đến đây, cháu sẽ vặn đầu hắn xuống làm bóng đá, để cháu xem còn ai có ý đồ cướp Bảo Chi Lâm của chúng ta hay không?”

“Chú hai, chú cứ ngồi đó xem kịch hay, ai dám nói gì chú thì cháu sẽ giết cả nhà hắn!”

Hoàng thánh thủ nói liên tục mấy tiếng hay lắm hay lắm, thở phào một hơi theo đà say rượu, vô cùng thoải mái.

Từ khi thua cược với Sở Phàm, ông ta bị chuyện này đè nặng trên vai, không dám thở mạnh, bây giờ cũng đã có cơ hội giải thoát cho ông ta.

Chết vài mạng người thì chết đi vậy, cả đời Hoàng thánh thủ đã cứu không ít người, quá đủ với thế giới này rồi.

Lúc này, mọi người bắt đầu đổi chủ đề, đầy hứng thú nói: “Đường chủ Hoàng, thằng nhóc Sở Phàm đó dám đến đây làm anh hùng cứu mỹ nhân à?”

“Ha ha, đúng là nực cười, thằng nhóc này tự tìm đường chết, dám đào đất trước mặt thổ địa?”

“Đừng khinh địch, nhỡ cậu ta dẫn đàn em tới thì sao? Vẫn phải phòng bị…”

Hoàng Phí Hạo cười nhe răng, trên mặt tràn đầy vẻ kiêu ngạo: “Đừng nói là trợ thủ gì, cho dù có dẫn theo một đội quân thì ông đây cũng giết sạch!”

“Những quy tắc của thế tục chỉ phù hợp với người bình thường, từ khi nào đã bó buộc được những Tông sư võ đạo như chúng ta chứ!”

“Cho dù trời có sập xuống thì cũng có Cửu Thiên Tế chống lưng cho đệ tử Võ Minh chúng ta, quân đội bọn chúng là cái thá gì!”

Hoàng Phí Hạo cười điên cuồng, không sợ trời đất, Võ Minh và quân đội đấu nhau đã mấy chục năm, từ lâu đã không phải bí mật gì, vì vậy mà bọn họ mới không biết sợ là gì, không sợ Đường Việt Quân, dám ra tay với Đường Miên Miên.

Nếu như để Cửu Thiên Tuế biết được Hoàng Phí Hạo đã bắt cóc con gái cưng của lãnh đạo giới quân đội - Đường Việt Quân, dập tắt uy phong của giới quân đội thì nói không chừng lại còn vui mừng niềm nở, thưởng cho hắn một kiếp sau sung túc nữa!

Nói xong, hắn ưỡn ngực, làm rõ nét hơn chiếc huân chương mãnh hổ bằng bạch kim trên ngực.

Dưới ánh trăng, mãnh hổ trong rừng cực kì oai vệ, khí thế vô địch.

Khách mời ở đó đều dồn ánh mắt về phía huân chương, tỏ vẻ vô cùng ngưỡng mộ.



Không phải ai cũng có tư cách có được huân chương đó, đó là đặc chế của Võ Minh, do tổng hội trưởng của Võ Minh - Cửu Thiên Tế tự mình ban thưởng, chỉ có Tông sư võ đạo mới có tư cách có được nó.

Đây là thể hiện cho thân phận và địa vị, cả khu Giang Bắc này, có được huân chương chỉ vỏn vẹn ba người?

Chứng tỏ nó trân quý cỡ nào!

Hoàng thánh thủ vuốt râu, gương mặt kiêu ngạo tán thưởng, nhà họ Hoàng có đứa cháu ưu tú như vậy đúng là phúc đức!

“Phí Hạo, đợi xong việc chú sẽ giao ghế chủ tịch Bảo Chi Lâm cho cháu, chú già rồi, cũng nên nhường chỗ cho người trẻ”.

Hoàng Phí Hạo vẫy tay: “Chú hai, những chuyện đấu đá trên thương trường cháu không hiểu, chức chủ tịch vẫn để chú làm thì hơn, chỉ cần mỗi tháng chia thêm tí hoa hồng là được”.

“Ngoài ra cháu cũng có một khẩn cầu”.

“Ha ha, nói, nói đi!”, Hoàng thánh thủ mừng rỡ khôn xiết.

Hoàng Phí Hạo cười gian xảo, liếm môi: “Sau khi giành lại Bảo Chi Lâm, Đường Miên Miên sẽ để cháu xử trí, mẹ kiếp, ông đây cũng muốn nếm thử mùi vị của phụ nữ cực phẩm”.

“Cháu muốn gác hai chân cô ta trên vai mình, vui vẻ với cô ta ba ngày ba đêm, để cô ta biết được mùi vị của đàn ông thực thụ, ha ha!”

 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement