Bố cháu là chiến thần - Sở Phàm - Tác giả: Mạt Bắc (full)

Ads

Chương 221: Mày có ý kiến gì không?

“Cậu Phương, cậu…”

Thấy Phương Mẫn hổ thẹn bỏ đi, Lý Phương Cát vội gọi hắn lại nhưng không kịp, bà ta tức giận mắng Sở Phàm: “Khốn nạn, cậu đúng là sao chổi, cậu có biết tôi đã tốn biết bao công sức mới có thể móc nối quan hệ với cậu Phương không? Bây giờ đều bị cậu phá hỏng hết rồi!”

“Nếu làm hỏng chuyện tốt của tôi thì tôi và cậu chưa xong đâu”, Lý Thu Linh cũng quát.

Sở Phàm chỉ mỉm cười, anh lười để ý đến bọn họ.

Vân Mộc Thanh không khỏi tức giận lên tiếng: “Mẹ, dì, do cuộc sống không đứng đắn của Phương Mẫn nên anh ta mới bị bệnh đấy chứ. Sở Phàm chỉ vạch trần anh ta thôi, sao hai người lại trách anh ấy?”

“Nếu phải nói thì hai người nên cảm ơn anh ấy mới phải. Nếu không có anh ấy thì rất có thể hai người đã bị Phương Mẫn lây bệnh rồi”.

Nghĩ đến căn bệnh quái ác đó, mấy người Lý Thu Linh nổi hết cả da gà nhưng vẫn tức giận không thôi: “Vớ vẩn, cậu Phương là cậu chủ nhà giàu, thân phận cao quý, sao lại mắc căn bệnh đó được chứ? Chắc chắn là do Sở Phàm cố ý vu khống cho người ta!”

“Tôi cảnh cáo cậu, nếu vì thế mà chọc giận cậu Phương làm liên lụy đến bọn tôi thì tôi sẽ liều mạng với cậu”.

Lý Thu Minh hàm hồ nói, sau đó chạy theo hướng Phương Mẫn bỏ đi.

Mẹ con Lý Phương Cát cũng chán ghét lẩm bẩm “xui xẻo” rồi rời đi.

Ngược lại Sở Phàm cảm thấy không sao cả, anh lười biếng vươn tay cầm ly rượu lên: “Đi hết rồi à? Cuối cùng tai mình cũng được yên tĩnh”.

Vân Mộc Thanh dời tầm mắt nhìn Sở Phàm, khẽ nói: “Có phải bệnh của Phương Mẫn là do anh động tay động chân không?”

Dù Phương Mẫn thật sự mặc bệnh hoa liễu gì đó nhưng không thể nói phát tác là phát tác, chuyện này cũng đột ngột quá. Sau khi nghĩ kỹ lại cô cảm thấy hơi kỳ lạ.

Sở Phàm đáp: “Bệnh của anh ta là do anh ta tự chuốc lấy, tôi chẳng qua chỉ bỏ vào rượu của anh ta chút đồ để bệnh của anh ta phát tác nhanh hơn thôi”.

Phương Mẫn này dám có ý với người phụ nữ của mình, Sở Phàm sao có thể bỏ qua cho hắn dễ dàng như vậy được.

Vân Mộc Thanh mím môi cười: “Anh thật xấu xa”.

Sau đó cô ngẩng đầu lên nói tiếp: “Nhưng tôi thích”.

Phương Mẫn bẽ mặt giữa đám đông, hoảng hốt bỏ chạy, điều này khiến Vân Mộc Thanh cảm thấy nhẹ nhõm và vui vẻ.

Cô là người, không phải là đồ vật để người khác mua bán thực hiện giao dịch, tùy tiện kết thông gia.

Sở Phàm uống cạn ly rượu vang, sau đó làm một động tác mời nói: “Thấy em vui như vậy, có thể mời em nhảy cùng tôi không?”

Vân Mộc Thanh sửng sốt, nhìn mấy cặp đôi thân mật ôm nhau khiêu vũ theo nhạc trong bữa tiệc, cô hơi ngượng ngùng.

“Tôi, tôi không biết nhảy”.

Quan trọng là hành động giữa hai người đang nhảy quá thân mật, quá ấm áp khiến cô cảm thấy mơ hồ.

“Không sao, tôi dạy em”.

Sở Phàm nói rồi bá đạo ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, mềm mại của cô, nắm chặt lấy bàn tay trắng ngần bắt đầu nhảy.

Cảm nhận được hơi thở riêng biệt và lồng ngực nóng hổi của người đàn ông, bàn tay to đặt ở eo, thi thoảng đồi núi cao trước ngực khẽ chạm vào khiến mặt Vân Mộc Thanh đỏ bừng, ánh mắt hơi mờ mịt nhưng lại si mê vào đó, cảm nhận được sự quyến rũ khác biệt.

Lúc đầu, động tác của Vân Mộc Thanh hơi gượng gạo thường giẫm vào chân Sở Phàm, thậm chí không cẩn thận trượt chân ngã vào lòng anh.

Nhưng cô cũng là người phụ nữ thông minh, dưới sự chỉ dẫn của Sở Phàm, chưa đến mười phút sau, cô đã nắm vững được quy luật bước nhảy. Sau đó càng lúc càng thành thạo, động tác càng phóng khoáng tuyệt đẹp.

Tiếng vĩ cầm du dương và da diết, ánh đèn ấm áp lãng mạn, dáng vẻ trai tài gái sắc của Sở Phàm và Vân Mộc Thanh cứ như nghệ sĩ múa có nhiều năm kinh nghiệm thu hút không ít ánh mắt của những người ở đó, có người vỗ tay khích lệ, ánh mắt hiện lên vẻ ngưỡng mộ và tán dương.

Điều này khiến gương mặt xinh đẹp của Vân Mộc Thanh càng đỏ bừng, ngoài ngượng ngùng, cô cảm thấy rất vui và kiêu ngạo.

Không có người phụ nữ nào không mong mình trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn, dĩ nhiên cô cũng vậy.

Lúc này, trong một góc ở sảnh tiệc, Phương Mẫn vừa ra khỏi nhà vệ sinh trừng mắt nhìn tất cả mọi chuyện, sắc mặt hắn càng trở nên u ám đến đáng sợ, ánh mắt như thể muốn ăn tươi nuốt sống người khác khiến các khách mời cảm thấy sợ hãi, vội vàng đứng cách xa hắn.

“Khốn kiếp!”

Phương Mẫn nhìn chằm chằm Sở Phàm, nghiến răng nghiến lợi mắng. Tên khốn này không chỉ làm hắn bẽ mặt trước mọi người mà còn phá hỏng chuyện tốt của hắn.

Bây giờ lại còn ôm ấp thân mật khiêu vũ với người phụ nữ hắn chọn?

Phương Mẫn cảm thấy như bị vả vài cái, mặt cũng sưng vù lên, từ lúc sinh ra đến giờ, hắn chưa từng tức giận đến vậy.

Vốn dĩ hắn đang chờ thời cơ để trả thù, dù sao bữa tiệc này cũng do Phương Trung tổ chức. Hắn phải suy xét đến thể diện của cậu cả nhà họ Phương nhưng bây giờ hắn không thể chịu được nữa.

Mối thù này nhất định phải trả, phải trả thù ngay bây giờ, hơn nữa còn phải trả gấp đôi, hắn muốn khiến tên khốn đó phải trả giá!

“Tóc đỏ, cậu lại đây, có một tên tạp chủng đắc tội với tôi, cậu giúp tôi giải quyết anh ta… Nhớ kỹ, phải giải quyết gọn lẹ trước khi cậu Phương Trung đến, cho cậu nửa tiếng”.

Ánh mắt Phương Mẫn hiện rõ sự tàn ác, hắn gọi một cú điện thoại dặn dò.

Hắn cũng được xem là ‘một nửa’ cậu chủ nhà họ Đường, mặc dù không có cao thủ võ lâm làm vệ sĩ hay có thể điều động quân đội như con cháu đích tôn Phương Trung, nhưng hắn cũng nuôi được một đàn em giúp hắn xử lý một vài chuyện độc ác không thể để người khác biết.

Chưa đến mười phút sau, một gã đàn ông mặc đồ vest, tóc nhuộm đỏ, mang khuyên tai và cánh tay xăm trổ, mặt mày sát khí bừng bừng bước vào.

Đi theo hắn còn có mấy tên côn đồ hung dữ, mặt mày ai cũng dữ tợn, vừa nhìn đã biết không phải là người dễ chọc vào khiến khách mời vô thức tránh ra xa.

Tên tóc đỏ nhìn tấm ảnh trên điện thoại, chẳng mấy chốc đã tìm được Sở Phàm đang nói chuyện và khiêu vũ với Vân Mộc Thanh trong đám người.

“Là hắn, dám chọc vào anh Phương, đúng là tìm chết. Các anh em, phải cho dạy cho hắn một bài học”.

Tên tóc đỏ cười rất nham hiểm, lấy một ly rượu vang nháy mắt ra hiệu cho đám người phía sau, bảy tám tên côn đồ đồng loạt tiến lên.

Ngay lúc tên tóc đỏ đi đến cạnh Sở Phàm, hắn cố ý nghiêng vai đụng mạnh vào anh.



Cú va chạm khiến ly rượu rơi xuống đất vỡ tan tành, rượu bắn tung tóe lên người hắn.

“Chết tiệt, mẹ kiếp mắt mù à, không nhìn đường sao?”, tên tóc đỏ hét lên mắng.

Sở Phàm liếc hắn một cái không có ý so đo với hắn, chỉ hờ hững nói: “Xin lỗi, tôi không nhìn thấy”.

“Mẹ kiếp, xin lỗi là xong à? Mày có biết bộ đồ này của ông đây đắt lắm không hả? Đủ cho tên nghèo kiết xác mày làm việc cả đời đấy, tên khốn!”, tên tóc đỏ không chịu buông tha, kiêu ngạo mắng Sở Phàm, mấy tên côn đồ phía sau cũng lên tiếng chửi tục, muốn làm lớn chuyện này.

Mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía họ, La Cường một bên cũng nhíu mày cầm chai rượu bước đến.

Sở Phàm cũng nhìn ra đám người này đến đây để gây chuyện, anh kéo Vân Mộc Thanh đang lo lắng ra sau: “Vậy anh muốn thế nào?”

“Thế nào à? Tha cho mày thì mày cũng không đền nổi, tao thấy người bên cạnh mày không tệ, người phụ nữ của mày à?”, tên tóc đỏ gian ác liếc nhìn Vân Mộc Thanh nói: “Ông đây cho mày một cơ hội để cô ta ngủ với ông đây một tuần, sau đó để các anh em của tao chơi luân phiên, chuyện này sẽ coi như xong, mày có ý kiến không?”

Mấy tên côn đồ xung quanh bật cười, tên tóc đỏ càng ngạo mạn hơn vươn tay sờ vào mặt Vân Mộc Thanh.

Sở Phàm tóm mạnh ngón tay hắn rồi dùng sức bẻ.

Rắc.

“A…”

 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement