Bố cháu là chiến thần - Sở Phàm - Tác giả: Mạt Bắc (full)

Ads

Chương 219: Kẻ đạo đức giả

Dưới sự thúc giục hết lần này đến lần khác của Lý Thu Linh, cuối cùng mười phút sau Vân Mộc Thanh cũng tới bữa tiệc.

Hôm nay cô mặc một chiếc váy dài thướt tha, tôn lên dáng người yểu điệu hoàn mỹ, chân mang giày cao gót tinh xảo. Làn da trắng mịn, gương mặt xinh đẹp, khí chất tự nhiên phóng khoáng đã nhanh chóng trở thành tâm điểm của sự chú ý.

Không ít gã đàn ông ăn mặc lịch thiệp lộ ra vẻ kinh ngạc, tán thưởng, mà phụ nữ lại đầy vẻ ghen ghét đố kỵ.

Dù là diễn viên đang nổi, siêu mẫu hạng nhất hay tiểu thư nhà giàu thì từ khi Vân Mộc Thanh bước vào sảnh tiệc cũng biến thành tấm nền để cô tỏa sáng.

“Mẹ, dì, xin lỗi, hôm nay công ty hơi nhiều việc”.

Vân Mộc Thanh lo lắng sốt ruột, thấy Lý Thu Linh ở bên kia, vừa định xin lỗi lại phát hiện Sở Phàm ở cách đó không xa.

Cô hơi sửng sốt, biểu cảm chuyển từ ngạc nhiên sang vui mừng, kích động: “Sở Phàm, sao anh lại ở đây?”

Sở Phàm nhìn cô gái xinh đẹp tuyệt trần trước mặt, mỉm cười: “Anh lo lắng cho em, nên đến đây xem”.

Vân Mộc Thanh khẽ gật đầu, trong lòng tràn ngập hạnh phúc và ấm áp, chỗ nào có anh thì là nơi bản thân cô cảm thấy ấm áp và an toàn nhất

Lúc này, Lý Huân lắc ly rượu vang trong tay, khó chịu nói: “Chị họ, bà chủ như chị bận lắm nhỉ, để tôi và mẹ ở sân bay hứng gió lạnh thì đã đành, giờ ngay cả bữa tiệc tối còn giờ cao su, bắt mọi người đợi chị hơn nửa tiếng”.

“Tôi thì sao cũng được, nhưng mẹ tôi dù gì cũng là người lớn trong nhà, lại là cán bộ cấp cao của Yên Kinh, đến Giang Lăng hơn nửa ngày rồi mà ngay cả một cuộc điện thoại chị cũng không gọi, chị có giá quá nhỉ?”

Hắn tự cho mình là khí phách, ngẩng cao đầu: “Nếu không chào đón chúng tôi thì cứ việc nói thẳng, chúng tôi chắc chắn sẽ không làm phiền mấy người”.

Lý Phương Cát khoanh tay trước ngực, lạnh lùng hừ một tiếng, nhìn Vân Mộc Thanh tỏ vẻ không hài lòng.

“Ôi, nói gì vậy, chúng ta là người một nhà, sao lại không chào đón hai người được chứ? Đây quả thực là lỗi của Mộc Thanh”, Lý Thu Linh vội vàng lôi kéo giải thích với Lý Phương Cát, nếu khiến bọn họ tức giận, vậy lấy ai giới thiệu tạo cơ hội gặp gỡ Phương Mẫn nữa đây? Bà ta còn phải nhờ con gái gả vào nhà giàu để hưởng vinh hoa phú quý.

“Mộc Thanh, mau xin lỗi dì và em họ đi”, Lý Thu Linh vội nói.

Trong lòng Vân Mộc Thanh chỉ mong hai mẹ con này nhanh rời đi, nhưng giờ phút này cô chỉ có thể cúi đầu nhận lỗi, nâng ly rượu vang đỏ lên rồi nói: “Xin lỗi, dì, đây đều là lỗi của cháu, thật sự là công việc quá nhiều, cháu…”

“Được rồi, dì không có thời gian nghe cháu nhận lỗi”, Lý Phương Cát xua tay, sốt ruột nói rồi liếc nhìn đồng hồ đeo tay.

“Chờ lát nữa cậu Phương Mẫn đến đây, cháu phải thể hiện cho tốt, để lại ấn tượng với người ta, vậy thì cuộc hôn nhân này chắc chắn được tám mươi phần trăm rồi”.

Lý Thu Linh kích động, không biết nên làm gì mới phải: “Dì nó à, thật sự cảm ơn em, nếu Mộc Thanh nhà chị có thể gả vào nhà họ Phương thì chị sẽ cảm tạ em thật tử tế”.

Lý Huân cũng nheo mắt, nhìn lướt qua gương mặt và dáng người của Vân Mộc Thanh, ngay cả hắn cũng phải thừa nhận, chị họ này của hắn tuyệt đối là người xuất sắc nhất, không chút khuyết điểm, Phương Mẫn kia đúng là kẻ may mắn.

Vân Mộc Thanh hoàn toàn mù mịt không hiểu gì, trong lòng có dự cảm xấu: “Kết hôn? Kết hôn gì cơ?”

“Mẹ, mẹ lại giấu con tự ý sắp xếp cuộc gặp gỡ xem mắt ư? Sao mẹ có thể làm vậy chứ!”, Vân Mộc Thanh tức đến giậm chân, mắt đỏ ửng: “Con đã nói con có bạn trai rồi, chính là Sở Phàm, mẹ có thể đừng can thiệp vào cuộc sống riêng của con nữa được không?”

Nói xong, cô lập tức đi đến bên cạnh Sở Phàm, khoác cánh tay anh, thể hiện rõ lập trường và lựa chọn của mình.

Hình ảnh thân mật này nhận được vô số ánh mắt kinh ngạc và đố kỵ của đám đàn ông ở đó, bọn họ hận không thể băm vằm Sở Phàm ra làm trăm mảnh.

“Com im đi cho mẹ, tên khố rách áo ôm này có gì tốt, nó không hề xứng với con, sao con cố chấp quá vậy?”, Lý Thu Linh vừa nhắc đến chuyện này lập tức tức giận, quát.

“Nó còn không xứng xách giày cho cậu Phương Mẫn. Con gái ngốc, con có biết cậu Phương Mẫn có thân phận thế nào, chỗ dựa sau lưng cậu ấy là ai không? Nếu con đi theo cậu ấy thì nhà chúng ta sẽ một bước lên tiên, tiền đồ rộng lớn”.

Lý Thu Linh hậm hực, sau đó ngạo mạn chỉ vào Sở Phàm nói tiếp: “Cậu nhìn cho rõ, tự mình hiểu khoảng cách giữa cậu và cậu Phương Mẫn là thế nào, cũng nhìn rõ bản thân cậu có đức hạnh gì”.

“Con gái tôi tuyệt đối không phải người mà một tên nghèo hèn như cậu có thể với tới, xua tan ý nghĩ này trong đầu càng sớm càng tốt đi, đừng để lát nữa mất mặt trước cậu Phương”.

Đúng lúc này, điện thoại của Lý Phương Cát khẽ rung, ánh mắt bà ta chợt sáng ngời: “Cậu Phương Mẫn đến rồi”.

“Mau, mau đi đón con rể của tôi”, Lý Thu Minh vô cùng kích động, mỉm cười vui vẻ, ngay cả mặt mũi thế nào còn chưa thấy mà bà ta đã gọi là con rể luôn rồi, chứng tỏ bà ta thực dụng đến mức nào.

Vân Mộc Thanh vô cùng lo lắng và căng thẳng, cô không hề muốn gặp gỡ Phương Mẫn kia chút nào.

Cô ngẩng đầu liếc nhìn Sở Phàm bên cạnh, thấy vẻ mặt anh vẫn bình thản như không, tựa như một người ngoài cuộc, đột nhiên Vân Mộc Thanh thấy tức giận, giơ tay hung hăng nhéo anh một cái.

Ối...

Sở Phàm cảm thấy ớn lạnh: “Em là tuổi chó à?”

“Đáng đời”, Vân Mộc Thanh tức giận trừng mắt nhìn anh: “Người phụ nữ của anh sắp đi xem mắt với người đàn ông khác mà anh vẫn để yên được sao?”

Sở Phàm trêu chọc cô: “Bây giờ chịu nhận là người phụ nữ của tôi rồi à?”

“Tôi….”

Vân Mộc Thanh đột nhiên đỏ mặt, vành tai nóng bừng, vệt ửng đỏ còn lan xuống cả cổ.

Tiếp sau đó, cô lại đánh Sở Phàm mấy cái, khiến anh không ngừng xin tha.

La Cường đứng sau thấy vậy liền sững sờ, đường đường là Quân thần của Long Hồn, tín ngưỡng của hàng trăm người Tây Dã, thủ lĩnh Sở Phàm vậy mà không chỉ là ‘người hầu’ của con gái mà còn là người đàn ông sợ vợ?

Cái này đúng là tin hot!

Vân Mộc Thanh đánh đấm Sở Phàm một hồi, bản thân bị đau tay còn người kia lại chẳng hề hấn gì.

“Yên tâm, có tôi ở đây, không ai cướp em đi được”, Sở Phàm bình tĩnh, quả quyết nói, vòng tay ôm lấy chiếc eo thon mềm mại của cô, như thể đang tuyên bố chủ quyền.



“Em là người phụ nữ của tôi, cái này là em vừa thừa nhận đó”.

Vân Mộc Thanh trừng anh một cái, không phản kháng, sự thật là đánh không lại.

Nhưng trong lòng như có một dòng nước ấm áp chảy qua, ngọt ngào, hạnh phúc và vô cùng yên tâm.

Lúc này, dưới sự chào đón nồng nhiệt của mấy người Lý Thu Linh, cậu Phương Mẫn kia cuối cùng cũng lộ mặt.

Hắn mặc bộ vest phiên bản giới hạn của Givenchy, đeo đồng hồ hiệu Vacheron Constantin, áo quần bảnh bao, khí thế hiên ngang, dáng vẻ công tử nhà giàu quý tộc uy nghiêm làm sáng mắt không ít cô gái ở đây, một vài ông chủ cũng chủ động đến chào hỏi, rất được hoan nghênh.

“Cậu Phương Mẫn, đây là con gái tôi, Mộc Thanh”, Lý Thu Minh phấn khích kéo Vân Mộc Thanh đến đó giới thiệu, cứ như tiếp thị sản phẩm.

Lý Phương Cát không ngừng nháy mắt ra hiệu cho Vân Mộc Thanh chủ động chào hỏi, để lại ấn tượng tốt với Phương Mẫn.

“Chào em Mộc Thanh, thường hay nghe bác gái nhắc đến em, hôm nay em thật xinh đẹp”, Phương Mẫn hào phóng đưa tay ra, thẳng thắn tán thưởng, hành động lịch thiệp như một cậu ấm nhà giàu khiêm tốn.

Nhưng sự tham lam và xấu xa xẹt qua trong mắt hắn vẫn bị Sở Phàm nhìn thấu, đúng là kẻ đạo đức giả.

 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement