Bố cháu là chiến thần - Sở Phàm - Tác giả: Mạt Bắc (full)

Ads

Chương 192: Triệu Thu báo thù

Triệu Thu giống như chó mất nhà, thảm hại chạy khỏi đó.

Lúc này, trong căn biệt thự đứng tên Triệu Thu, cô ta như một con sư tử cái đang phát điên la lối om sòm, khiến mấy người giúp việc trong nhà sợ hãi chỉ biết cúi đầu không dám lên tiếng.

“Anh ta dám đánh tôi? Anh ta dựa vào đâu mà đánh tôi, từ nhỏ đến lớn bố mẹ tôi còn không nỡ đánh tôi…”

Trong phòng, những bình hoa quý, các tác phẩm nghệ thuật, tượng điêu khắc, rượu vang... đều bị đập phá tán loạn, lộn xộn vương vãi dưới sàn, khiến Thẩm Hòa sợ ngã phịch xuống, khóc bù lu bù loa.

“Khóc, suốt ngày chỉ biết khóc, nếu không phải do mày kiếm chuyện thì tao có bị người ta đánh thành như thế này không? Cái thằng con bất hiếu!”

Triệu Thu tức nước vỡ bờ, không nói nhiều mà tát mạnh vào mặt Thẩm Hòa mấy cái liền, gương mặt nhỏ của cậu bé bị đánh sưng húp.

Sau đó, Triệu Thu lại ôm chặt lấy con trai mình, vô cùng đau đớn khóc nức nở…

Cô ta đã bao giờ phải chịu nỗi nhục này đâu, con trai mình bị ức hiếp ngay tại địa bàn của mình đã đành, bản thân cô ta còn bị đánh không ra gì, dù thế nào cũng không nuốt được cục tức này.

Tinh tinh...

Lúc này, tiếng chuông ngoài cổng vang lên.

“Vào đi”, giọng điệu Triệu Thu không có chút thiện cảm.

Tưởng Bình Quang xách theo một ít trái cây bồi bổ bước vào, gã ta lướt mắt nhìn sàn nhà lộn xộn, cười nói: “Chị dâu, em tới thăm chị, xem thương tích có làm sao không”.

Mặt gã ta toàn vẻ căm phẫn: “Cái thằng khốn Sở Phàm, thật là không ra thể thống gì, chị dâu, chị yên tâm, thù này em sẽ trả thay chị”.

Triệu Thu lau nước mắt, không nhìn gã ta lấy một cái, cười gằn một tiếng: “Nói thì hay lắm, lúc nãy Sở Phàm đánh tôi sao không thấy cậu ra mặt? Bây giờ cậu đến đây giả nhân giả nghĩa cho ai coi”.

Tưởng Bình Quang lúng túng, khoé miệng gã ta khẽ giật: “Chị dâu, ai mà biết thằng Sở Phàm đó mạnh như vậy, bảy tám người vệ sĩ của chị còn không làm gì được cậu ta, nhỏ con như em thì chỉ có nước làm vướng tay chị thôi, quân tử báo thù mười năm chưa muộn”.

Triệu Thu lạnh lùng hừ một tiếng, cô ta chưa bao giờ coi trọng loại người tiểu nhân nịnh hót, a dua này.

Tưởng Bình Quang đưa quà cho người giúp việc, gã ta ngồi lên ghế sô pha với vẻ thận trọng, ấp úng mở lời: “Chị dâu, chúng ta phải nghĩ ra kế sách gì đó cho chị trút cơn giận này, không thể để tên Sở Phàm kia nhởn nhơ vậy được”.

Đôi mắt Triệu Thu sáng rực sau khi nghe đến đây, sau đó lại bĩu môi nói: “Trút giận? Chỉ dựa vào cậu ư? Trừ bản lĩnh nịnh hót, khom lưng cúi gối làm ô sin cho người ta thì cậu còn biết gì khác sao?”

Tưởng Bình Quang chỉ cười cợt, giống như không hề phát giác mình đang bị sỉ nhục, tính cách phục tùng đã ăn sâu vào máu.

“Chị dâu, em không có bản lĩnh lớn như vậy, nhưng mà sếp Thẩm có, thế này nhé, em có một kế hoạch…”

“Em kéo chân hai nhà Sở Phàm và Dương Cang, không để bọn họ rời đi, chị mau gọi cho sếp Thẩm, để anh ấy phái mấy chục anh em đến, đánh cho Sở Phàm sống không bằng chết, trút giận cho chị”.

Tưởng Bình Quang nham hiểm nói: “Vì để thuận lợi tiến hành dự án khu du lịch nghỉ dưỡng, hội thương mại Tứ Hải đã cho sếp Thẩm mượn không ít anh em, để xử lý vài ‘chuyện khó xử’, những người này đều là máu mặt trên giang hồ”.

“Cho dù tên Sở Phàm đó có mạnh đến đâu nữa thì làm sao đánh lại mấy chục người?”

Mắt Triệu Thu sáng lên, nhưng rất nhanh, lại mang theo vài nét do dự và nghi ngờ.

“Đánh người ở biệt thự, ảnh hưởng không tốt, nếu như đồn ra ngoài, sau đó kêu cảnh sát đến…”

Tưởng Bình Quang ra vẻ đạo mạo, điềm thản nói câu: “Đương nhiên, nếu như chị dâu cảm thấy mình bị đánh, con trai bị ăn hiếp mà vẫn chẳng sao cả, vẫn nuốt trôi cục tức này thì xem như em chưa nói gì”.

“Nhảm nhí!”

Triệu Thu nghe xong, lập tức nổi giận, lửa giận nghi ngút: “Bà đây chơi tới cùng, cho dù có phải ngồi tù cũng phải trút được cơn tức này, cậu mau về gọi điện cho Thẩm Thiên!”

“Được, được, chị dâu, chị bận việc của chị đi, em đợi tin tốt của chị”.

Tưởng Bình Quang phấn khởi chào tạm biệt, ra khỏi cổng lớn biệt thự, gã ta nhất thời cảm thấy thoải mái, trăm ngàn lỗ chân lông trên người gã ta đều đang được thở phào nhẹ nhõm:

“Khà khà, Sở Phàm, tôi không dám làm gì cậu nhưng ai bảo cậu có mắt không tròng, chọc tới Thẩm Thiên chứ? Lần này cậu đá nhầm tấm sắt rồi, thế thôi tôi sẽ mượn tay Thẩm Thiên giúp tôi báo thù trút hận!”

“Lần này mà còn không chơi chết cậu thì Tưởng Bình Quang tôi đổi thành họ cậu”.

Tưởng Bình Quang cười lớn, vừa ngân nga vài câu hát vừa vui vẻ quay về biệt thự…

...

Khu Cửu Hoa, trong một văn phòng xa hoa của tổng giám đốc ở toà nhà văn phòng huy hoàng tráng lệ nào đó.

Đêm đến, phố thị lên đèn, Thẩm Thiên vẫn mặc trên mình bộ vest nghiêm trang, ngậm một điếu xì gà Cuba, nhìn người xe tấp nập dưới toà nhà, người đến rồi đi…

Y hệt tư thái của một người thanh đạt.

Nhưng mọi thứ bây giờ khiến Thẩm Thiên có cảm giác giống như đang nằm mơ, toàn là bất ngờ và kinh ngạc.

Một tháng trước, hắn chỉ là một ông chủ nhỏ của khu du lịch nghỉ dưỡng, tuy rằng một năm có thể kiếm được mấy trăm nghìn tệ, nhưng vẫn gặp bất lợi khắp nơi, một viên chức cỏn con còn có thể ăn hối lộ của hắn, một thằng giang hồ đầu đường xó chợ cũng có thể bắt hắn nộp mấy chục nghìn tệ phí bảo kê, tất cả những chuyện này làm hắn sống như rùa rụt cổ.

Nhưng bỗng dưng một ngày nọ, có một người đàn ông xuất hiện trước mặt hắn, hỏi hắn có muốn thay đổi số phận không, ban đầu Thẩm Thiên cho rằng ông ta chỉ đang lừa đảo, không kiên nhẫn vẫy tay gọi bảo vệ đuổi người đó đi…

Người đàn ông đó lấy ra hai vali đầy ắp tiền mắt, trải đầy sàn nhà, Thẩm Thiên ngơ ngác, chưa bao giờ hắn thấy nhiều tiền như vậy…

Sau đó nữa, hắn bắt đầu làm ăn với người đó, vỏn vẹn một tháng, thu mua hợp nhất hết tất cả các khu du lịch ở vùng đất Cửu Hoa, hơn nữa tiếp tục phát triển dự án khách sạn du lịch với quy mô lớn, bây giờ với cơ nghiệp du lịch của Giang Lăng ngày nay, hắn hiển nhiên trở thành bá chủ một phương!

Lúc này hắn mới biết, người đàn ông đó vậy mà lại là kẻ đứng đầu thế giới ngầm trong lời đồn của Giang Lăng, hội trưởng của hội thương mại Tứ Hải, Mã Minh Nguyên.

Ngay lúc Thẩm Thiên sắp quỳ lạy Mã Minh Nguyên, cảm ơn đại ân đại đức của ông ta thì Mã Minh Nguyên lại cười lớn rồi nói với hắn: “Thẩm Thiên, Mã Minh Nguyên tôi không là cái gì hết, tôi chẳng qua cũng chỉ là một người làm công, ông chủ đằng sau chúng ta là cậu Sở!”

“Có biết tập đoàn Phàm Vân không? Cậu ấy tiện tay đầu tư cho vợ mình đấy, vốn góp ban đầu là mười tỷ!”

Mười, mười tỷ?

Chỉ là vốn góp ban đầu…

Thẩm Thiên nhớ rằng mình đã bị doạ sợ tè ra quần, thật sự đã tè ra quần…

Quá khoa trương, quá khủng bố…

Lúc này hắn mới hiểu ý nghĩa thật sự của câu nói ‘Núi cao còn có núi cao hơn’, hơn nữa là tò mò, sùng bái hết mực ông chủ lớn ‘anh Sở’ sau lưng họ.

Nhưng đến lúc hắn tự tạo ra thành tích, muốn gặp ‘anh Sở’ một lần thì Mã Minh Nguyên lại lật mặt, giọng điệu nham hiểm cảnh cáo hắn.

“Làm tốt việc trong bổn phận của mình, những chuyện không nên nghe ngóng thì đừng nghe ngóng, nếu không thì cậu không biết được mình sẽ chết như thế nào đâu!”

Thẩm Thiên lập tức thức thời ngậm miệng lại, từ đó về sau không dám hó hé nữa…

Nhưng việc kinh doanh của hắn càng lúc càng lớn, tiếp xúc với nhiều người quyền cao chức trọng hơn, lúc này hắn mới biết thế lực của ‘anh Sở’ lớn đến mức nào, là sự tồn tại mà hắn không thể tưởng tượng nổi.



Sự tò mò và sùng bái dành cho ‘anh Sở’ có thể một tay che trời trong lời đồn đó càng lúc càng sâu trong lòng hắn.

Thẩm Thiên suy đi nghĩ lại, nhìn xuống xe cộ tấp nập dưới chân mình, thở dài một tiếng: “Không biết đời này có còn cơ hội nào để gặp ‘anh Sở’ một lần hay không…”

Hắn thở dài một hơi, tinh thần chiến đấu sục sôi, hắn tin rằng với tất cả những nỗ lực của hắn, nhất định sẽ có ngày lọt vào mắt của người đang ở vị trí cao vời vợi đó.

Đáng mong đợi!

Reng reng reng…

Ngay lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên làm gián đoạn suy nghĩ của hắn, Thẩm Thiên cau mày nhìn tên người gọi đến, là vợ mình - Triệu Thu.

Hắn bực dọc bắt máy: “Tuần trước không phải đã gửi cô ba trăm nghìn tệ rồi hay sao, lại tiêu hết tiền rồi à? Cô làm ơn tiết kiệm chút được không, đừng làm như nhà chúng ta ở trên núi tiền vậy?”

“Hu hu hu, chồng ơi, em bị người ta đánh…”, ở đầu dây bên kia Triệu Thu khóc thành tiếng, gào lên: “Nếu không phải em liều mạng ngăn lại thì con mình cũng bị đánh chết mất, chồng ơi, anh phải ra mặt cho mẹ con em!”

“Cái gì?”

Thẩm Thiên đứng bật dậy, sắc mặt thay đổi ngay lập tức.

 

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement