Bố cháu là chiến thần - Sở Phàm - Tác giả: Mạt Bắc (full)

Ads

Chương 147: Đính hôn từ nhỏ

Hôm sau, ăn bữa sáng xong, Sở Phàm theo thường lệ đưa Đan Đan đến nhà trẻ.

Trong lòng anh, đưa đón con gái đi học chính là chuyện quan trọng nhất, hạnh phúc nhất trên đời này, dù có chuyện gì cũng sẽ không thay đổi.

Vừa nói vừa cười đi vào nhà trẻ, Sở Phàm đột nhiên phát hiện ở cách đó không xa mới xây một quán cà phê, quy mô và cách trang trí đều khá xa hoa, e rằng không dưới mấy triệu.

Sở Phàm còn đang thấy khó hiểu, bây giờ mấy bạn nhỏ trong nhà trẻ đều giàu có thế ư? Mua một ly cà phê ở nơi thế này chắc cũng mất mấy trăm, còn cao cấp hơn cả Starbucks nữa.

“Chú, chị Đan Đan, cháu ở đây!”

Lúc này, Tiểu Hổ đeo cặp sách đứng trước cửa quán cà phê dùng sức vẫy tay, vui vẻ chào hỏi:

“Chú, nhờ có ý kiến của chú, cháu đã thuyết phục bố cháu xây một quán cà phê ở đây rồi”.

“Sau này cháu và chị Đan Đan có thể vừa uống trà sữa, vừa chép bài tập ở trong này, không cần hứng gió lạnh ở bên ngoài nữa”.

Tiểu Hổ đắc ý ngẩng đầu, thái độ như chờ được khen ngợi.

Sở Phàm giật giật khoé miệng, mặt đen lại.

Lúc trước anh chỉ nói bừa thôi, không ngờ thằng nhóc này thật sự bỏ ra mấy triệu xây một tiệm cà phê.

“Cháu khoa trương như vậy chỉ vì mỗi ngày chép bài tập ư?”

“Đúng vậy, nếu không thì sao ạ?”, Tiểu Hổ gật đầu, vẻ mặt vừa ngây thơ vừa đáng yêu: “Chỉ có năm triệu mấy mà thôi, không nhiều lắm, mấy tháng tiền tiêu vặt là đủ rồi”.

“Chị Đan Đan, điểm tâm và bánh ngọt ở đây là em mời đầu bếp nước Pháp đến làm đấy, đều là món chị thích ăn thôi, chị thấy sao?”

Đôi mắt to của Đan Đan cong lên như trăng lưỡi liềm, miệng nhai bánh ngọt, hai tay còn cầm hai cây kem, dùng sức gật đầu, vô cùng vui vẻ.

Chỉ có năm triệu mấy mà thôi?

Sở Phàm hoàn toàn cạn lời, đúng là cậu chủ của nhà họ Đường giàu nhất Giang Lăng, đúng là giàu nứt đố đổ vách, nếu để mấy nhân viên văn phòng đau khổ phấn đấu ở bên ngoài nghe thấy, còn không nước mắt đầm đìa, tức đến mức hộc máu sao…

Bọn họ mệt chết mệt sống cả đời còn không bằng tiền tiêu vặt một đứa nhóc tiện tay ném ra.

Sở Phàm cảm thấy mình cần phải dạy dỗ thằng nhóc này giá trị quan chính xác.

“Tiểu Hổ, chép bài tập là không đúng, cháu phải chuyên tâm học tập, cố gắng thi vào trường đại học tốt”.

“Ồ, sau đó thì sao ạ?”, Tiểu Hổ nghiêm túc lắng nghe.

“Sau đó chuyên tâm làm việc, gây dựng sự nghiệp kiếm được nhiều tiền, thực hiện giá trị đời người”, Sở Phàm nghiêm túc nói.

“Nhưng chú à, bây giờ cháu đã rất có tiền rồi, dù cháu không làm gì cũng vẫn rất có tiền mà”, Tiểu Hổ thấy khó hiểu, vò đầu bứt tai: “Vậy vì sao cháu còn phải cố gắng học tập chứ?”

Sở Phàm: “…”

Đáng giận, quá đáng giận!

Nhưng thằng nhóc này nói đúng, nhà họ Đường là nhà giàu nhất Giang Lăng, tài sản chục tỷ, cả đời này Tiểu Hổ không làm gì, thậm chí dù mỗi ngày thằng bé nhàm chán đốt tiền chơi, chắc chắn cũng không cần lo đến vấn đề phá sản.

Người ta nói nói đường nào cũng dẫn đến La Mã, mà có người sinh ra đã ở tại La Mã rồi.

Đời người, trước giờ luôn là một cuộc đua không công bằng.

Sở Phàm cảm thán, ngồi xổm người xuống dạy dỗ: “Tiểu Hổ, xuất thân của cháu vượt qua rất nhiều người, tài sản và tiền bạc có được trong tương lai cũng là thứ người ta phấn đấu cả đời cũng không có được”.

“Cái này cũng có nghĩa những cám dỗ, nguy hiểm cháu gặp phải sau này cũng là chuyện rất nhiều người không thể tưởng tượng nổi”.

“Chú không mong cháu có thể có nhiều thành tựu, chỉ hy vọng sau này cháu phải đường đường chính chính, không thẹn với lương tâm, cũng đừng đi đường vòng, hiểu không?”

Sở Phàm không biết nhóc con có thể hiểu bao nhiêu đạo lý của mình, nhưng anh đã thấy rất nhiều những cậu chủ nhà giàu vì quá được cưng chiều mà ngang ngược hỗn xược rồi, Sở Phàm không hy vọng sau này Tiểu Hổ cũng sẽ là một người như thế.

“Chú, Tiểu Hổ nhớ rồi, cảm ơn chú”.

Tiểu Hổ gật đầu thật mạnh, cười nói: “Ông nội cũng thường xuyên nói với cháu những đạo lý này, sau này Tiểu Hổ cũng muốn giống như ông nội, đi lính đền ơn nước, làm đại anh hùng, một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất”.

“Hì hì, quan trọng nhất là không cần phải làm bài tập…”

Sở Phàm cười ha ha, ông Đường là tiền bối trong quân đội, cũng có chiến công hiển hách, tính cách ngay thẳng kiên cường, có ông ấy làm gương, tin rằng tương lai thằng nhóc này sẽ tiền đồ vô lượng.

“Vậy sau này Đan Đan muốn làm gì?”, Sở Phàm cười tươi nhìn cô nhóc đang ăn uống vui vẻ.

Đan Đan chớp đôi mắt to, cười ngọt ngào nói: “Nguyện vọng lớn nhất của Đan Đan là bố có thể trở về, bây giờ nguyện vọng đã thực hiện được rồi, Đan Đan muốn ở mãi bên bố”.

Sở Phàm thấy rất ấm áp và cảm động, anh lau đi bơ trên khoé miệng con gái: “Nhưng một ngày nào đó bố vẫn sẽ già đi, Đan Đan cũng sẽ trưởng thành”.

Đan Đan cúi đầu suy nghĩ một hồi, lại cười đáp: “Sau này Đan Đan muốn kiếm thật nhiều tiền, mua tiên đan để bố trẻ mãi không già!”

Sở Phàm cười ha ha, bế con gái yêu dấu lên cao, dùng sức hôn một cái lên khuôn mặt non nớt của cô bé.

Tiểu Hổ tỏ vẻ hâm mộ: “Chú, cháu sẵn sàng đưa hết tiền của cháu cho chị Đan Đan, để chị ấy mua tiên đan”.

Cậu bé xoa tay, cười vô sỉ: “Chú gả chị Đan Đan cho cháu đi, đính hôn từ bé cho chúng cháu, cháu đảm bảo sau này sẽ một lòng một dạ…”

“Cút!”

Sở Phàm đá lên mông cậu bé một cái, tức giận cười mắng một câu.

Thằng nhóc chết tiệt, còn dám có ý định với con gái cưng của mình, không có cửa đâu.

Sở Phàm đưa hai đứa nhỏ đến nhà trẻ, giãn gân cốt một chút, suy nghĩ tiếp theo nên đi đâu.

Đúng lúc này, có một cuộc gọi thoại đến từ Wechat, là Chu Dĩnh gọi đến.

“Anh, hôm nay bố xuất viện, anh có rảnh đến đây một chuyến không?”

Lúc này Sở Phàm mới nhớ tới Chu Long phẫu thuật chân phải đã sắp một tuần, cũng đã đến lúc xuất viện rồi.

“Được, anh đến ngay”.

Một tiếng sau, Sở Phàm đi tới bệnh viện, trong phòng bệnh cao cấp của Chu Long.

“Bố, chân bố sao rồi?”, Sở Phàm đẩy cửa đi vào, phát hiện Chu Long đang chắp tay sau lưng, đi tới đi lui trong phòng bệnh.

Ông ấy cười ha ha, rất có tinh thần: “Tiểu Phàm, thuật châm cứu của con đúng là thần kỳ, bây giờ bố cảm thấy cả người thoải mái, vung tay cũng có thể đánh chết một con trâu đấy”.

Nói xong, ông ấy còn cố ý múa một bộ quân quyền, bảo đao chưa già, mạnh mẽ dữ dội, chân phải có tật xem như đã hoàn toàn trị tận gốc.

Nhưng lại khiến Lưu Minh Hà và Chu Dĩnh sợ hết hồn, tức giận sợ Chu Long mới khỏi bệnh đã khiến mình bị bệnh tiếp.

Tâm bệnh của Sở Phàm hoàn toàn biến mất, cất tiếng nói: “Bố mẹ, đợi lát nữa con kê cho hai người mấy phương thuốc bồi bổ sức khoẻ”.

Huyền Y Bảo Điển không chỉ ghi lại những chứng bệnh khó chữa, còn có một vài phương thuốc dưỡng sinh củng cố thân thể, không đến mức không bệnh hoạn gì, nhưng ít nhất có thể tăng cường thể chất, có thể sống thoải mái thêm mười mấy hai mươi năm.

“Chú Chu, đây là thủ tục xuất viện và ghi chép bệnh tình của ông, tôi đã làm xong giúp ông rồi”.



Lúc này, Đường Miên Miên mặc áo blouse trắng, khí chất lạnh lùng đi vào phòng bệnh, giao hai túi tài liệu cho Chu Long, nói: “Nhớ rõ tới đây kiểm tra định kỳ, cần gì có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào, bây giờ xuất viện được rồi”.

Sở Phàm thân thiện gật đầu với cô, Đường Miên Miên hừ lạnh một tiếng, tức giận trừng anh, cô vẫn canh cánh trong lòng chuyện tên này trở thành thầy của mình.

“Bác sĩ Đường, cảm ơn cháu”, Chu Long thật lòng nói cảm ơn, khoảng thời gian nằm viện, Đường Miên Miên cẩn thận chăm sóc bọn họ, mới giúp ông ấy khỏi bệnh nhanh như thế.

“Bác sĩ Đường, khoảng thời gian này nhờ có cháu chăm sóc, đúng lúc cô gái tốt, xinh đẹp, y thuật cao siêu, còn thấu hiểu lòng người nữa…”, Lưu Minh Hà kéo tay Đường Miên Miên, khiến đến mức người ta còn thấy ngại.

“Tiếc rằng Tiểu Phàm nhà dì đã có Mộc Thanh rồi, nếu không dì nhất định sẽ tác hợp cho hai đứa”, bà ấy tỏ vẻ đáng tiếc, nói một câu khiến người ta giật mình:

“Haiz, cháu nói xem sao xã hội hiện đại không thể tam thê tứ thiếp chứ, thật là tiếc quá…”

Sở Phàm suýt chút phun ra một ngụm máu, mọi người trong phòng cũng đều đen mặt.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement