Bố cháu là chiến thần - Sở Phàm - Tác giả: Mạt Bắc (full)

Ads

Chương 120: Cô nghĩ mình là ai

Ông lão đi vào cửa trước mặt chính là người có tên tuổi trong giới văn học Giang Bắc, được gọi là “Thánh sống” – Hàn Kiên Quân.

Đi theo sau lưng ông ta chính là con trai Hàn Bằng, cũng là chủ tịch của câu lạc bộ Tử Kinh Hoa này, cùng với cổ đông cấp cao lớn nhỏ của câu lạc bộ.

Nhìn thấy ông chủ lớn đến, các nhân viên của câu lạc bộ vội vàng chạy ra nghênh đón.

Người xung quanh cũng dồn dập đưa mắt nhìn sang, thầm nghĩ hôm nay là ngày gì, sao bố con nhà họ Hàn đều đến đây thế này.

Ông Phương vô cùng kích động, chạy đến chào hỏi: “Ông Hàn, sao… sao ông lại đến đây thế? Có phải vì quan tâm chuyện Nhã Nhã xem mắt không, ông xem kìa, chuyện của một vãn bối cũng phải phiền ông thế này”.

Tuy nhà họ Phương vẫn luôn tự xưng là “gia đình có học thức”, nhưng dù là nền tảng hay sức ảnh hưởng đều thua xa nhà họ Hàn và Hàn Kiên Quân.

Hàn Kiên Quân là nhân vật có tên tuổi trong giới văn học, có danh “Thánh sống” thời bấy giờ, đức cao vọng trọng, còn hai đứa con của nhà họ Hàn cũng là ông chủ lớn của giới kinh doanh, tài sản mấy tỷ bạc, giàu sang phú quý.

Tiền bối của nhà họ Phương bọn họ từng quen biết với Hàn Kiên Quân, hơn nữa hôm nay Phương Nhã còn xem mắt ở địa bàn của nhà họ Hàn, do đó ông Phương theo bản năng cho rằng Hàn Kiên Quân quan tâm hôn sự của con gái mình, nên đến đây cổ vũ.

Ông ta vô cùng đắc ý, lòng hư vinh bùng nổ, tràn đầy tự hào.

Bà Phương cũng kích động kéo tay Phương Nhã, vui vẻ tiến lên: “Phương Nhã, mau chào ông nội Hàn của con đi”.

Phương Nhã nở một nụ cười như tiểu thư khuê các, tự cảm thấy vô cùng quyến rũ, nghiêng nước nghiêng thành.

Bốp…

Nhưng Hàn Kiên Quân lại không thèm nhìn bọn họ lấy một cái, đẩy thẳng ba người nhà họ Phương đứng chắn đường ra, giống như bọn họ là không khí vậy.

Sau đó, nhóm người đi thẳng ngang qua bọn họ, bước nhanh đến trước mặt Sở Phàm và cả nhà Chu Long.

“Tướng quân Sở!”

Hàn Kiên Quân vừa kích động vừa sợ hãi, ông ta run rẩy cúi chào, vô cùng cung kính khom lưng nói: “Không biết Tướng quân Sở đến chơi, ông già này không tiếp đón từ xa, mong tướng quân tha lỗi”.

Soạt soạt soạt!

Hơn trăm ánh mắt đều nhìn về phía bóng người trẻ trung, cao lớn, tràn đầy khí thế của Sở Phàm.

“Tướng… Tướng quân?”

Ông Phương kêu lên một tiếng, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, suýt chút ngã sấp xuống.

Hai mẹ con Phương Nhã cũng hoàn toàn trợn mắt há mồm, ngây ra như phỗng!

Sở Phàm này là một tướng quân ư, anh… chỉ mới hai mươi mấy tuổi thôi mà…

Lúc xung quanh trở nên xôn xao, vô cùng khiếp sợ, một người trung niên mặc vest mang giày da đứng bên cạnh Hàn Kiên Quân đã đi tới, cung kính đưa hợp đồng lên:

“Tướng quân Sở, tôi là chủ tịch của câu lạc bộ Tử Kinh Hoa, Hàn Bằng, theo dặn dò của anh, anh đã bỏ ra hai trăm ba mươi triệu mua lại tất cả cổ phần của câu lạc bộ Tử Kinh Hoa chúng tôi, bây giờ, câu lạc bộ này chính là của anh”.

Lúc này, mấy cổ đông lớn nhỏ đều cúi đầu chào: “Chào chủ tịch”.

Hai trăm ba mươi triệu!

Xung quanh kích động ồn ào, mấy nhân viên của câu lạc bộ cũng trợn tròn mắt, đây là hơn hai trăm triệu đó, cứ thế bỏ ra à?

Cả nhà Phương Nhã cứng đờ như hoá đá, mở to mắt.

Sở Phàm không thèm nhìn lấy một cái, vung tay bảo Chu Dĩnh ký tên luôn, câu lạc bộ này coi như là mình tặng cho em gái.

Mấy người phụ nữ xung quanh hâm mộ muốn đỏ cả mắt, đây là một người đàn ông phóng khoáng, có quyết đoán đến mức nào chứ.

“Tướng quân Sở, cậu thích câu lạc bộ nhỏ này cứ nói thẳng với tôi, tặng cậu cũng được, tiêu tốn như thế làm gì”, trên khuôn mặt của Hàn Kiên Quân đầy sự vui vẻ.

Ông ta đã từng nhìn thấy phong thái của đại tướng quân bốn sao có một không hai là Sở Phàm trong lễ cưới của Chu Dĩnh rồi, thật sự là nhân tài kiệt xuất, anh hùng của đất nước!

Khiến một “Thánh sống” như ông ta xấu hổ không thôi, cũng vô cùng kính nể.

Bây giờ có thể làm quen với Sở Phàm, đương nhiên ông ta rất vui, cũng xem như vinh quang của nhà họ Hàn bọn họ.

“Tấm lòng của ông Hàn tôi xin nhận, nhưng trước giờ Sở Phàm việc công thì xử lý theo việc công, không thích mang ơn người khác”, Sở Phàm cười đáp, sau khi chắc chắn đã gửi tiền vào trong tài khoản của Hàn Bằng rồi thì lễ phép nói: “Vậy tạm biệt, ông Hàn không cần phải tiễn đâu”.

Người của nhà họ Chu được Hàn Kiên Quân kích động tiễn đi.

Lúc này, cả nhà Phương Nhã nhìn về phía Sở Phàm vô cùng nổi bật, cực kỳ oai phong kia, vẻ mặt vô cùng đặc sắc, liên tục thay đổi…

Ông Phương nhớ lại chuyện khi nãy mình trơ tráo châm chọc Sở Phàm tầm thường nghèo khổ, tuyên bố muốn tìm quan hệ cho anh, xấu hổ đến mức đỏ bừng cả mặt, không biết nên làm thế nào.

Bà Phương thì đảo mắt qua lại, kích động đuổi theo: “Thông gia, thông gia, đợi tôi với…”

Bà Phương chạy xuyên qua đám người, kích động đi đến bên cạnh Lưu Minh Hà, nắm lấy tay bà ấy, vui vẻ nói: “Thông gia đừng đi, hôn sự giữa hai đứa nhỏ vẫn chưa quyết định mà, chúng ta lập tức sắp xếp, lập tức quyết định”.

“Ngày mai, không, chiều nay tôi sẽ sắp xếp cho Nhã Nhã đi phá thai, tìm bác sĩ tốt nhất, bệnh viện tốt nhất. Chúng ta lập tức tổ chức hôn lễ, cho hai đứa nhỏ thành gia lập nghiệp”.

Bà ta kích động và khát khao nói: “Bọn nhỏ cũng lớn rồi, hôn nhân đại sự cần phải tranh thủ đúng không!”

Sở Phàm và người nhà họ Chu đều bị bà ta làm giật mình, đây là da mặt gì, người vô sỉ thế nào mới có thể nói ra lời như thế vậy!

Cả nhà đều tức giận đến mức bật cười, bà ta nghĩ mình là ai, có tư cách gì mà bảo Sở Phàm cưới con gái bà ta chứ?

Bà ta xứng sao?

Lưu Minh Hà hùng hổ mắng: “Bà là thông gia của ai hả, cút sang một bên!”

“Thông gia đừng tức giận như thế, khi nãy là tôi kích động, là tôi có mắt như mù, chuyện của hai đứa nhỏ, chúng ta bàn bạc lại đi”, bà Phương mặt dày nói, biết được quyền thế và của cải của Sở Phàm, sao bà ta có thể dễ dàng bỏ qua được, đây là cơ hội bước vào xã hội thượng lưu đấy.

Bà ta lập tức la lên: “Nhã Nhã, mau tới đây gặp chồng chưa cưới tương lai của con đi!”

Phương Nhã cúi đầu, đôi mắt đảo qua đảo lại, uốn éo người như dương liễu trong gió đi tới trước mặt Sở Phàm, trên mặt cô ta đầy vẻ kích động và khát khao.

Trong đầu cô ta đã xuất hiện hình ảnh mình trở thành phu nhân tướng quân ngồi tít trên cao, ra vào đều rầm rộ, địa vị cao quý, hưởng thụ vinh hoa phú quý rồi.

Cô ta mỉm cười nhìn Sở Phàm, dịu dàng nói:

“Này, tôi có thể cho anh một cơ hội, bây giờ anh có thể theo đuổi tôi”.

Trong mắt cô ta, loại người thô thiển tham gia quân ngũ như Sở Phàm làm gì biết phụ nữ cực phẩm cái gì, nào biết cái gì là phong tình, kiểu nữ thần như mình chỉ cần tuỳ tiện cho một ánh mắt quyến rũ, vẫy tay một cái, còn không khiến anh say mê đến mức thần hồn điên đảo, quỳ xuống dưới váy hạt lựu của cô ta sao?

Bà Phương cũng vui vẻ nói: “Nhìn xem hai đứa nhỏ đẹp đôi không kìa!”

Sở Phàm chỉ chơi đùa bút máy trong tay, hai phút sau anh mới nâng nửa con mắt lên, hờ hững nói một câu:

“Tôi đồng ý buổi xem mắt này lúc nào”.

Nghe thấy câu nói, sắc mặt cả nhà họ Phương đều trở nên vô cùng khó coi.

Đúng vậy, ngay từ đầu đều là bọn họ chỉ trỏ, kén chọn với Sở Phàm, nhưng anh hoàn toàn không nói nửa chữ…

Người ta hoàn toàn không coi trọng Phương Nhã nhà bọn họ!

Phương Nhã tức đến mức đỏ mặt, cô ta trợn mắt khó tin nói: “Anh… Anh vậy mà lại không thích tôi á? Anh có còn là đàn ông không vậy!”

Cô ta là ai chứ?

Cô ta là tiểu thư khuê các con nhà có học thức, là tiến sĩ tài chính du học phương Tây về, giá trị nhan sắc cao, có năng lực, thu nhập cao, cô ta tuỳ tiện vẫy ngón tay, không biết có bao nhiêu cậu chủ nhà giàu, thanh niên tài giỏi đi theo sau lưng cô ta đâu.

Tuy cô ta từng phá thai mấy lần, trong bụng còn mang thai đứa nhỏ không biết của ai.

Nhưng vậy thì sao chứ? Cái này chẳng phải chứng tỏ cô ta rất có hương vị của phụ nữ, vô cùng quyến rũ, khiến đàn ông mất hồn mất vía, say mê cô ta sao?



Nếu là một kẻ xấu xí, làm gì có gã đàn ông nào chịu lên giường với cô ta chứ?

Bây giờ cô ta bất chấp nguy hiểm đến tính mạng đi phá thai, sẵn lòng vứt bỏ những nhân tình cũ, làm một cô gái đàng hoàng, gả cho Sở Phàm, nhưng anh lại không thèm để mắt đến cô ta?

Đúng là buồn cười!

“Ha, đúng là buồn cười, tôi muốn hỏi cái này, tại sao anh tôi phải xem trọng cô?”, Chu Dĩnh cười khẩy một tiếng, cô nổi giận đứng ra chỉ trích:

“Vì cả nhà cô kiêu căng hống hách, không coi ai ra gì, da mặt dày hơn cả tường thành?”

“Vì đứa nhỏ không biết từ đâu tới trong bụng cô, cần người ta đổ vỏ cho cô?”

“Hay là vì cô sẩy thai ba lần, nghìn người cưỡi lên, còn chưa kết hôn đã cắm mấy trăm cái sừng trên đầu người đàn ông tương lai của cô rồi?”

Chu Dĩnh nhướng mày, châm chọc một tiếng: “Gả cho anh tôi? Cô nghĩ mình là ai!”

Mắng một tràng, từng chữ như dao đâm trúng tim đen của Phương Nhã, không hề nể tình chút nào.

Ha…

Mọi người xung quanh đột nhiên cười rộ lên, tiếng cười chói tai tựa như đao.

Phương Nhã bị nghìn người chỉ trỏ, sắc mặt trắng bệch lùi về sau mấy bước, suýt chút ngã sấp xuống.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement