Bố cháu là chiến thần - Sở Phàm - Tác giả: Mạt Bắc (full)

Ads

Chương 104: Ông Đường giá lâm

Hôm nay là hôn lễ của nhà họ Tôn, quy mô vô cùng xa hoa rộng lớn.

Cả khách sạn lớn Khai Nguyên, tính cả công viên hơn năm trăm mét vuông ở phía sau cũng được thuê lại, giăng đèn kết hoa, tiếng pháo rộn vang, thảm đỏ cũng trải đến tận bãi đỗ xe, sợ người khác không nhìn thấy việc vui của bọn họ.

Mặc dù ở Giang Lăng nhà họ Tôn không bằng những danh gia vọng tộc kia, nhưng thực lực cũng không yếu, tài sản mấy trăm triệu, cộng thêm lãnh đạo có thực quyền cấp thành phố là Tôn Kiến Nam cũng đủ để giết chết 80% các gia đình, quả là hạc trong bầy gà.

Hơn nữa nghe đồn ông ngoại của Tôn Minh Hưng, cụ ông Đường Thanh Sang từng là giám đốc tỉnh Giang Bắc quyền thế ngập trời kia cũng sẽ tự mình đến, lập tức hấp dẫn không ít người thân bạn bè a dua nịnh hót, dệt hoa trên gấm.

Trong ngoài khách sạn đều là người quen quần áo chỉnh tề, đeo vàng nạm bạc của nhà họ Tôn, ai cũng mắt cao hơn đầu, chẳng khác nào chim công kiêu ngạo cả.

So sánh với nhau, bên phía nhà họ Chu chỉ có một vài thân thích chất phác ở quê là dân chúng bình thường, đứng cùng với nhau trông vô cùng khác biệt, rất là xấu hổ.

Nhưng vợ chồng Chu Long cũng không quan tâm đến ánh mắt của người ngoài, ông ấy ngậm tẩu thuốc, tươi cười nhiệt tình tiếp đón người thân bạn bè, vừa hoà thuận vừa vui vẻ.

Ngày vui của con gái, đương nhiên ông ấy phải ra vẻ vui mừng một chút. Mặc dù trong lòng ông ấy đang rất không nỡ và phức tạp.

“Một đám nghèo nàn quê mùa, đứng xa mười mét tôi cũng có thể ngửi thấy mùi nghèo rớt mồng tơi trên người bọn họ đấy, ghê tởm chết đi được”, Đường Ngân mặc váy dạ hội đỏ thẫm, ăn dọn cao quý nhíu mày, chán ghét phẩy tay.

Bà ta dặn dò Tôn Minh Hưng bên cạnh: “Con trai, sau này con nhất định phải tránh xa đám thân thích nghèo rớt mồng tơi của nhà họ Chu bọn họ ra, loại dân đen này giống như miếng keo chó vậy, dính lên rồi sẽ không thể tháo ra được đâu”.

Tôn Minh Hưng gật đầu: “Con biết rồi mẹ”.

“À còn nữa, bộ “Nữ Thần Ánh Trăng” trên người Chu Dĩnh kia, đợi sau khi hôn lễ kết thúc con phải nghĩ cách lấy nó đưa cho mẹ”, trong mắt Đường Ngân hiện lên vẻ tham lam:

“Đó là bộ váy hiếm có tuyệt thế trị giá ba trăm triệu, trên toàn thế giới chỉ có hai mươi bộ thôi, cái này hoàn toàn có thể trở thành đồ gia truyền của nhà họ Tôn chúng ta, trăm năm sau sẽ chính là bảo vật quốc gia đấy, con có biết không”.

Loại báu vật hiếm thấy như thế sao có thể xứng với con nhóc thấp kém Chu Dĩnh kia được, nhất định phải giữ lại cho nhà họ Tôn của bọn họ.

Tôn Minh Hưng giật giật khoé miệng, hơi gượng gạo nói: “Mẹ, như vậy không tốt lắm đâu, dù sao bộ Nữ Thần Ánh Trăng này cũng là áo cưới của Dĩnh Dĩnh, hôn lễ là một chuyện rất có ý nghĩa kỷ niệm với phụ nữ, chúng ta…”

“Ngu xuẩn, kỷ niệm với không kỷ niệm cái gì, không phải chỉ là hình thức thôi sao? Gả vào nhà họ Tôn chúng ta, cả nó cũng là của nhà họ Tôn rồi, muốn một cái áo cưới của nó có quá đáng sao? Còn nữa, chẳng phải áo cưới này cũng sẽ truyền cho con, cho cáu của mấy đứa à, nó tính toán cái gì chứ”.

Đường Ngân nói với vẻ hiển nhiên, bà ta vênh váo đắc ý, vui vẻ ngắm nghía dây chuyền kim cương năm trăm tám mươi ngàn trên cổ, cực kỳ tham lam nói:

“Nếu con lo anh trai Sở Phàm gì đó của nó sẽ trả thù thì không cần thiết đâu, cậu ta tặng cho Chu Dĩnh mười mấy món trang sức, mẹ đều giành lấy hết rồi đây? Không phải cậu ta chẳng dám nói câu nào ư”.

“Tất cả đều có mẹ, có ông ngoại con làm chỗ dựa cho con rồi, con sợ cái gì?”

Lúc này Tôn Minh Hưng mới giật mình hiểu ra, đúng vậy, ông ngoại mình chính là giám đốc tỉnh Giang Bắc đã nghỉ hưu, nhân vật lớn một tay che trời mà, có ông ngoại làm chỗ dựa, chỉ một Sở Phàm thôi, có gì phải sợ chứ?

Nghĩ vậy, Tôn Minh Hưng cực kỳ tự tin đồng ý: “Được, con nghe lời mẹ”.

Đường Ngân cực kỳ hài lòng: “Con trai ngoan, đi chào hỏi cậu mợ của con nào”.

Các thân thích của nhà họ Tôn tươi đẹp rạng rỡ, hoà hợp êm ấm.

Còn Chu Long, sau khi tiếp đón một vài thân thích bạn bè của nhà họ Chu xong thì một mình chắp tay đi tới cổng khách sạn, ngậm tẩu thuốc trên miệng, híp mắt đăm chiêu nhìn về phía xa, nuốt mây nhả khói…

Tựa như đang chờ đợi ai đó vậy…

“Ông à, đừng đợi nữa, Tiểu Phàm đã nói mình sắp đến, tự mình khoác khăn cưới lên cho em gái nó, nhìn thấy con bé nở mày nở mặt, hạnh phúc xuất giá rồi”.

Lưu Minh Hà ở sau lưng cười ha hả nói, trên khuôn mặt đầy nếp nhăn chứa đựng sự vui vẻ và hạnh phúc: “Nhìn thấy anh em chúng nó xoá bỏ hiềm khích lúc trước, hoà thuận trở lại, tôi thật sự rất vui vẻ”.

“Còn cả bộ áo cưới Dĩnh Dĩnh mặc kia nữa, trời ạ, ba trăm triệu đấy, Tiểu Phàm thật là có bản lĩnh, thằng bé kiếm đâu ra nhiều tiền như vậy chứ!”

“Đương nhiên, sao bà không nhìn xem là con trai của ai”, Chu Long cười ha ha, vừa đắc ý vừa tự hào: “Thằng nhóc xấu xa này giống tôi, giống hệt lúc tôi còn trẻ, ha ha”.

“Ông già không biết xấu hổ”.

Lưu Minh Hà cười mắng một câu, nhưng lại tràn đầy tâm sự, bắt đầu tính toán: “Nói đi cũng phải nói lại, thằng nhóc này cũng không còn nhỏ nữa, nên thành gia, lấy một cô vợ rồi”.

Chu Long thổi râu trừng mắt: “Bà già nhiều chuyện”.

“Tôi thích, ông làm gì được tôi?”

Lưu Minh Hà chống nạnh hai tay, bà ấy đảo mắt qua lại nhìn hết một lượt các cô gái hợp độ tuổi ở đây, lần lượt đánh giá từng người một.

Người lớn tuổi luôn rất thích làm bà mối.

Hơn nữa gả con gái và cưới con dâu luôn đem lại hai cảm giác khác nhau, ôm cháu ngoại cũng không thể vui vẻ bằng ôm cháu nội được.

“Ông bà thông gia, ngày vui thế này, hai người làm gì ở bên ngoài vậy?”

Đúng lúc này, Đường Ngân lắc lư, kiêu ngạo đi tới trước mặt vợ chồng Chu Long, dừng lại ở chỗ cách đó ba mét, cau mày duỗi tay phẩy phẩy như trên người bọn họ có mùi khó ngửi gì đó vậy.

“Chẳng lẽ đang đợi thân thích là nhân vật lớn gì à? Ừm, nói cũng phải, hôm nay là ngày vui của Minh Hưng và Chu Dĩnh, nhà họ Chu các người cũng phải mời đến thân thích bạn bè có uy tín danh dự để tăng thể diện mới đúng”.

“Ông bà nhìn nhà họ Tôn chúng tôi đi, người được mời đến không phải ông chủ lớn thì cũng là nhà kinh doanh, giáo sư, lãnh đạo, danh nhân, ai cũng có thân phận, có địa vị cả”.

Bà ta tặc lưỡi thở dài, khinh thường châm chọc: “Nhìn lại các người xem, chậc chậc, không phải tôi có ý gì, nhưng ông bà thông gia nhìn đám người này xem, ai không biết còn tưởng rằng chúng tôi đang làm hoạt động giúp đỡ dân chạy nạn gì đó đấy”.

Đám thân thích của nhà họ Tôn ở xung quanh đều ngẩng đầu ưỡn ngực, đắc ý nở nụ cười.

Còn Lưu Minh Hà và mấy thân thích của nhà họ Chu thì xấu hổ tự ti cúi đầu, đa số bọn họ đều là dân chúng bình thường, sao có thể từng gặp nhiều nhân vật lớn như vậy được.

Chu Long thì vẫn ngậm tẩu thuốc, hừ lạnh một tiếng: “Gia đình chúng tôi trước giờ thật thà chất phác, không muốn làm mấy thứ dối trá kia, ăn mặc lộng lẫy nhưng trong bụng lại dơ bẩn mới thật sự gọi là mất mặt”.

Đường Ngân lập tức biến sắc, không khí xung quanh cũng trở nên gượng gạo cứng đờ, ông già này nói chuyện thật sự quá đáng ghét.

“Đúng là nói chuyện ngang ngược, không thể trao đổi”, Đường Ngân nghẹn họng, tức giận hừ lạnh một tiếng, xấu hổ quay mông rời khỏi.

Lúc này, Tôn Minh Hưng cũng tiến lên, lo lắng nói: “Mẹ, bây giờ đã là mười giờ rưỡi sáng, lễ cưới sắp bắt đầu rồi, sao ông ngoại vẫn chưa đến vậy ạ?”

“Con trai yên tâm đi, chắc chắn ông ngoại sẽ tới đây làm chỗ dựa cho con, để con nở mày nở mặt…”, Đường Ngân vô cùng tự tin.

Tin tin tin…

Lúc này, tiếng còi ô tô đột nhiên vang lên, khiến một vài khách khứa nhíu mày, đây là công viên bên ngoài khách sạn, không phải bãi đỗ xe, ai to gan dám chạy xe ở đây thế?

Có người ngẩng đầu nhìn sang, sau đó giật mình trợn mắt há mồm…

Chiếc xe chạy tới chính là một chiếc Audi A6 bình thường, khách khứa của nhà họ Tôn ở đây ai cũng có thể mua được mười chiếc tám chiếc.

Nhưng quan trọng là biển số xe: Giang A00001!

Xe của thị trưởng Giang Lăng, chẳng lẽ thị trưởng của Giang Lăng đến đây ư?

Dưới sự trợn mắt há mồm của mọi người, một người đàn ông nho nhã mặc vest đơn giản, đeo mắt kính gọn gàng bước xuống xe đầu tiên.

Gã vô cùng cung kính tự mình mở cửa sau xe, đỡ người bên trong ra ngoài.

Mấy thân thích của nhà họ Tôn lập tức có người nhận ra: “Đây là Chủ nhiệm Uông, thư ký bên cạnh thị trưởng, đại diện cho mặt mũi của thị trưởng đây mà, gã cũng đến đây sao?”



“Mẹ ơi, còn để Chủ nhiệm Uông tự mình mở cửa xe nữa, rốt cuộc là lai lịch gì mà có mặt mũi thế?”

Mọi người nhón chân, kích động đưa mắt nhìn sang, sau đó một ông lão tóc bạc phơ, thân hình khoẻ mạnh đi xuống từ trên xe, vẻ mặt cụ ta ôn hoà dễ gần, nhưng trên người lại lộ ra áp lực vô hình.

“Ha hả, đã đến hết rồi sao, thật náo nhiệt”.

Đường Ngân lập tức vô cùng vui mừng tiến lên nghênh đón: “Bố!”

X… uýt…

Mọi người đang có mặt đều hít một hơi khí lạnh, vị này, là Đường Thanh Sang đó.

Đường Thanh Sang – giám đốc tỉnh đã về hưu của Giang Bắc, quan lớn cấp hai, bây giờ đức cao vọng trọng, thế lực to lớn đây mà, chẳng trách lại phô trương như thế.

“Cụ Đường!”

“Chào cụ Đường”.

Đám người xung quanh đều đứng thẳng người nhường ra một con đường, vẻ mặt cung kính khiêm tốn, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Hai mẹ con Tôn Minh Hưng và Đường Ngân đỡ ông lão, vênh váo đắc ý, ưỡn ngực ngẩng đầu đi đường, giống như là hoàng đế đăng cơ vậy, kiêu ngạo và oai phong nói không nên lời.

Đã bao lâu rồi, đã bao lâu rồi nhà họ Tôn bọn họ không được oai phong thế này chứ!

Thật là khiến người ta thấy kích động mà…

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement