Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

 “Sao vậy, cho anh xem.” Lục Bắc nhíu mày, kéo cô đến gần, anh thở dài rồi nói: “Em phải cẩn thận một chút, để anh gọt cho.”  

 

 

“Không cần đâu, cứ để em làm.” Chung Hi cũng không ngẩng đầu, chỉ lên tiếng trả lời.  

 

Lục Bắc mặc kệ sự phản đối của cô, trực tiếp cướp lấy dao gọt trái cây. Anh vừa gọt táo vừa nói: “Những chuyện như thế này, anh vẫn có thể làm được.”  

 

Đôi mắt Chung Hi run lên.  

 

Có phải sáng nay anh ấy đã nghe thấy những lời mà Từ Á nói hay không?  

 

Nghĩ lại thì không thể, lúc đó Lục Bắc vừa bị tiêm thuốc an thần, chắc chắn anh ấy đã ngủ say.  

 

“Ăn đi, mẹ và em ăn thịt quả, anh ăn hạt.” Lục Bắc đưa cho Chung Hi và Hàn Chỉ Mai mỗi người nửa quả, sau đó anh còn cố ý nói đùa.  

 

Chung Hi nhìn anh một lúc lâu rồi mới cắn một miếng.  

 

Có lẽ cô đã suy nghĩ nhiều rồi.  

 

Khi bọn họ đang trò chuyện, viện trưởng Trần dẫn theo một đoàn bác sĩ bước vào: “Hồi phục không tệ nhỉ?”  

 

“Viện trưởng Trần.” Hàn Chỉ Mai nhìn thấy nhiều người như vậy, hơi khó hiểu: “Lẽ nào…”   

 

Ánh mắt bà ta lập tức lộ ra sự lo lắng, Hàn Chỉ Mai rất sợ có vấn đề gì đó xuất hiện sau cuộc phẫu thuật.  

 

Nếu không, sao những bác sĩ này lại đến đây?  

 

“Không, không có gì đâu, bà đừng lo lắng.” Viện trưởng Trần cười ha ha, giới thiệu mọi người với nhau: “Vị này là bác sĩ Johnson, còn đây là bác sĩ Max. Bọn họ là chuyên gia về phương diện chỉnh hình trị liệu ở nước ngoài. Lần này vì hợp tác với bệnh viện nên họ đã đến Vân Thành. Hai người họ sẽ cùng là bác sĩ mổ chính trong cuộc phẫu thuật tiếp theo của Lục Thiếu.”  

 

“Chuyện này ...”   

 

Nhất thời, Hàn Chỉ Mai không thể phản ứng kịp.  

 

Viện trưởng kéo bà ta sang chỗ khác thì thầm gì đó.  

 

Hàn Chỉ Mai lập tức vui vẻ nhướng mày: “Cảm ơn, cảm ơn viện trưởng Trần! Cám ơn hai vị chuyện gia, quá tốt rồi!”  

 

Chung Hi và Lục Bắc liếc nhìn nhau, cả hai đều im lặng.  

 

Sau khi kiểm tra vết thương và hỏi thăm tình huống cụ thể của Lục Bắc, đoàn người rời đi.  

 

Hàn Chỉ Mai còn kích động chạy theo tiễn bọn họ đi: “Viện trưởng Trần, thật sự rất cảm ơn ông.”  

 

Viện trưởng Trần bật cười: “Yên tâm, có hai người họ cầm dao phẫu thuật, khả năng khôi phục lại trạng thái ban đầu của Lục thiếu có thể nắm chắc tám mươi phần trăm, hơn nữa, cuộc sống sau này của cậu ấy chắc chắn sẽ không bị ảnh hưởng.”   

 

“Chuyện kết hôn và sinh con cũng không có vấn đề gì chứ?” Hàn Chỉ Mai hỏi tiếp.  

 

“Đúng đúng đúng, không có vấn đề gì cả.”  

 

Viện trưởng Trần cười híp mắt rời đi, Chung Hi luôn cảm thấy lúc ông ta nói chuyện với Hàn Chỉ Mai có liếc nhìn mình, ánh mắt ấy khiến Chung Hi cảm thấy hơi kỳ lạ.   

 

Hàn Chỉ Mai vui sướng không ngậm được miệng: “Bây giờ mẹ phải thông báo tin tức tốt này cho cha con, con nói xem, sao chúng ta lại may mắn thế chứ, đúng lúc hai vị chuyên gia này đến đây.”  

 

Đúng vậy, thật là trùng hợp.  

 

Điện thoại Chung Hi bất ngờ rung lên, cô giật mình, liếc mắt nhìn Lục Bắc.  

 

Dường như anh ta hơi mệt nên không chú ý đến việc này.  

 

“Anh nghỉ ngơi trước đi, em đi ra ngoài một lát.”  

 

Lục Bắc gật đầu, có lẽ tác dụng của thuốc an thần vẫn chưa hết, anh ngáp một cái rồi nằm nghiêng trên giường.  

 

Chung Hi chậm rãi ra khỏi phòng bệnh rồi đóng cửa lại.  

 

Lục Bắc đang nằm trên giường bệnh chợt mở mắt, anh lấy chiếc điện thoại để dưới gối ra, gọi điện thoại cho Tôn Lưu.  

 

Ở đầu dây bên kia, Tôn Lưu vô cùng kích động: “Tôi đang định gọi điện thoại cho cậu đây, Lục Bắc, cậu cứ nghỉ ngơi cho khỏe, không cần suy nghĩ về kinh phí hoạt động của đội xe nữa, tôi đã tìm được nhà tài trợ rồi, chính là một công ty thực phẩm nổi tiếng.”  

 

“Trùng hợp vậy sao?” Ánh mắt Lục Bắc hơi u ám, lời nói chưa ra khỏi miệng đã bị anh ta kìm nén lại.   

 

Lục Bắc đặt điện thoại xuống, chậm rãi thở dài.  

 

Anh ta phải nhanh chóng khỏe lại, anh ta không muốn trở thành kẻ tàn phế.  

eyJpdiI6IlgxN0x4aTFlN0xJbTl2N2ZGUkUzV2c9PSIsInZhbHVlIjoieHI2cUNpMndtVTY1TnlCWUhzM2wzRHVIdnRnMkpxbDlWYTdcL1ZiMWdPTUExempzeHpMdXdvRE9BNFhEMXdFaXBXUERMbmV1OTlpOUF1d0g4Y2UweVFoQmtTTWxTVnNOUmRweFVsc1U3V3B0dGJPV0xNMms3eHVCYmdwaDVmWERuZW1wRlwvOWJhWDlqVEgzdFBzSXk0NFE9PSIsIm1hYyI6IjU3ZjJiY2VkM2QxZDY3MDBhZjFjNTUyYWQ0NmQ4ZGMyOThlNmQ0YTY1MTdiNjExMjA5ZDg0M2U1OTQwZWI1YWIifQ==
eyJpdiI6IjdHaXlXT1Z2UFZWMXkwTnM2Rys1VEE9PSIsInZhbHVlIjoiVkRxNXZ4b0FlbmwzNWJ5enZidmtFeGFiOU42aVdrYmpKdkE0MjZ2T3NlelBXU2w1WjJRRFpwdUJNT1plQzF1YSIsIm1hYyI6ImU3ZTAzY2Q2M2QzOTIxODI1MzgxYzVhMDlkMTkzYzcwYWEwZTAwNTM4MTAzZTg5NjUzZTYzMTFhNWZmYzFjYTEifQ==

Trong hành lang bệnh viện, Chung Hi tìm một một chỗ yên tĩnh, nhấn gọi cho trợ lý Mẫn.  

Ads
';
Advertisement