“Tên điên này!”

Cảm nhận được nguy hiểm tột cùng, Băng Kích xuyên toa thời không, trên đó ẩn chứa hàng chục ngàn vạn tầng vực dung hợp vô cùng kinh khủng, Lạc Nam nội tâm mắng to.

Hắn biết lúc này chạy trốn cũng không thoát, lập tức mãnh liệt quay đầu.

Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên tay, Vạn Cổ Biến kích hoạt, Bí pháp - Mượn Vực kết hợp Tế Mệnh Vực Nộ, Vô Tận Chiến Kinh và Chư Thần Hoàng Hôn.

Hình xăm hai vạn thanh kiếm quấn quanh cánh tay, 3000 Cực Giới gào thét, Vực Thần Đạo Kinh luân chuyển.

Tất cả các loại Vực của hắn điên cuồng đề thăng, Bá Thần Lực kéo căng đến cực điểm.

“Tàn Giới Kích!”

Lạc Nam gầm lên, Xích Tà Kích đâm ra đối kháng Băng Kích khổng lồ.

ĐÙNG!

Như thiên thạch va đập cùng sao băng, Băng Kích vỡ nát, Lạc Nam bị phản chấn bay ngược ngàn dặm, nội tạng hỗn loạn như bị xới tung, suýt phun ra một ngụm máu.

Nhưng chưa dừng lại ở đó, từng tia băng giá vụn vỡ như có được linh tính, chúng nó một lần nữa biến thành vô số thanh Băng Kiếm truy đuổi, bắn thẳng về phía hắn.

“Vạn Kiếm Quy Tông - Diệt Thần Kiếm Trận!” Lạc Nam hừ lạnh.

Hàng vạn thanh Siêu Thần Phi Kiếm gào thét lao ra.

Toàn Chức Đạo Kinh thi triển, vô vàn Trận Văn, phù chú khảm trên thân kiếm, xông thẳng đến Băng Kiếm ngút trời...

KENG KENG KENG...

Kiếm đối kiếm, từng thanh băng kiếm nổ tung, nhưng lực lượng băng hàn kia lại nối liền không dứt, tiếp tục bao trùm vạn thanh Phi Kiếm, đóng băng thân và lưỡi kiếm, không để chúng nó toả ra Kiếm Vực.

Lạc Nam mở ra Hộp Đựng Kiếm, vội vàng hút đám kiếm trở về.

“Kẻ này khó dây thật!” Hắn thu hồi Xích Tà Kích, tiếp tục quay đầu chạy thục mạng.

“Có chút thủ đoạn, nhưng còn non lắm!” Nam tử cười nhạt, lại hoá thành đầy trời hoa tuyết đuổi theo.

“Baba, mau thả chúng ta ra đánh hắn!” Nhìn Lạc Nam bị truy sát không ngừng, Tiểu Thiên Ý giận dữ kêu lên oa oa:

“Vây công tên thái giám khốn kiếp này!”

“Phốc!” Lạc Nam đang chạy nghe vậy bật cười:

“Sao gọi hắn là thái giám vậy?”

“Hừ, hắn so với nữ nhân còn đẹp hơn, không phải thái giám thì là gì?” Tiểu Thiên Ý đương nhiên đáp.

Chúng nữ bật cười khúc khích, không thể không nói tên nam tử kia da trắng hơn tuyết, tóc dài như nước, ngũ quan tuyệt trần.

Nếu không phải đối phương mặc y phục nam nhân, thanh âm trầm đục, cổ lại có yết hầu cộm lên các nàng thậm chí hoài nghi tên này là tình nhân của phu quân nhà mình, vì yêu quá hoá hận mà đuổi giết hắn đây.

“Đánh không lại, thực lực của tên này có vẻ còn hơn cả Hồng Mông Đạo Tổ.” Lạc Nam bất đắc dĩ đáp.

Hắn không ngờ lại có người đem Băng Thuộc Tính tu đến khủng bố như vậy.

Chỉ cần một loại duy nhất, lại vượt qua hàng vạn huyết mạch gia thân...

Có thể nói đây gần như đã là cực hạn của Băng tu.

“Chạy đi đâu?” Nam tử đã đuổi đến, hoa tuyết tuyệt mỹ nhưng chứa đầy sát cơ cuốn đến Lạc Nam.

Nếu bị những đoá hoa tuyết này bám trúng, hắn hoài nghi không chỉ cơ thể, linh hồn, xương cốt, máu huyết mà ngay cả Quy tắc Bá Chủ cũng sẽ kết thành băng.

Bởi vì cái tên này là bản thể, hắn sở hữu rất nhiều Đạo Băng cấp Bất Hủ, số lượng không hề thua Đạo Thuộc Tính cấp Siêu Thần của Lạc Nam.

Khi nhiều Đạo Băng như thế kết hợp, Quy tắc Bá Chủ khó lòng áp chế.

“Thái giám khốn kiếp thích chơi hoa?” Lạc Nam cười gằn:

“Lão tử cùng ngươi chơi!”

Thân thể hắn biến mất, hoá thành tầng tầng lớp lớp tàn ảnh, hai chân liên tục đạp không.

Mỗi một bước chân, lưu lại một đoá Hoa Tử Linh tuyệt mỹ chậm rãi xoay tròn.

Theo Lạc Nam di chuyển trong thoáng chốc, đã có hàng triệu đoá Hoa Tử Linh nở rộ rải khắp hỗn độn...

BÙM BÙM BÙM BÙM...

Ngay khi vô vàn tuyết hoa cuốn đến, toàn bộ Hoa Tử Linh dọc đường di chuyển của Lạc Nam bỗng nhiên nổ tung.

Cảnh tượng vừa tuyệt mỹ, vừa hung bạo tột cùng...

Vạn dặm hỗn độn sụp đổ, Bá Thần Lực trong từng đoá Tử Linh Hoa gào thét tự bạo, chôn vùi tất cả hoa tuyết bên trong đó.

“Đẹp quá!” Lạc Yêu Nhi sùng bái nói:

“Baba chạy trốn cũng rất đẹp trai!”

“Tử Linh Nộ Ảnh!” Ẩn Thanh Ảnh mỉm cười:

“Năm đó phu quân luyện hoá Hoa Tử Linh lĩnh ngộ ra thân pháp này, nhiều năm như thế lại thấy chàng sử dụng đến.”

“Bởi vì đã nhiều năm như thế, mới có kẻ khiến phu quân phải bỏ chạy!” Chúng nữ nhẹ gật đầu.

“Mấy bà nương này, còn nghị luận?” Lạc Nam bực bội.

Hắn mở ra Hỗn Độn Hư Vô Môn, nhanh chân bước vào...

RĂNG RẮC...

Bất quá ngay khoảnh khắc đó, cảnh tượng khó tin xảy ra...

Vụ nổ kinh hồn phía sau ngưng kết, Bá Thần Lực vừa bùng phát đã hoá thành băng, hỗn độn đang sụp đổ cũng hoá thành băng, vô số mảnh vỡ đều ngưng kết thành băng..

Rét lạnh đến tận xương tuỷ, thời gian và không gian cũng đã thành băng, Hỗn Độn Hư Vô Môn biến thành một bức tường băng lạnh lẽo.

Hừng hực...

Lạc Nam điều động Bá Chủ Thần Văn, Bá Thần Lực bùng cháy quanh thân thể để chống lại cái rét ngập trời này.

“Có thể khiến bổn toạ thi triển Tuyệt Đối Băng Thiên, ngươi có chết cũng mãn nguyện rồi!” Nam tử phiêu nhiên xuất hiện, ánh mắt lạnh lùng:

“Giao ra Thư Vân, cho ngươi toàn thây!”

“Thư cái rắm!” Lạc Nam hừ nói:

“Cút đi! Thê tử của ta không có người họ Thư!”

“Nói láo! Vạn Đạo Lưu Ly Bình đã vạch trần ngươi!” Tên nam tử nói.

Lời này khiến Lạc Nam bừng tỉnh, mà chúng nữ cũng giật mình nhìn sang Vân Tiêu.

Rốt cuộc hiểu nguyên nhân là do đâu...

Hoá ra là tình địch vì nàng mà đến.

Vân Tiêu nhíu mày, nàng không nhớ tên này, thậm chí không có ấn tượng.

“Ngươi là gì của nàng?” Lạc Nam nghiêm nghị hỏi.

“Ngươi chưa đủ tư cách để biết!” Nam tử đạm mạt nói:

“Không cần giải thích với kẻ sắp chết!”

Thoại âm vừa dứt, hắn nâng tay lên...

VÙ VÙ VÙ...

Tầng tầng lớp lớp Đạo Băng quy tụ, hoá thành một kiện Băng Thần Tỷ khổng lồ.

Nó vừa giáng thế, đã hoá ra bốn bức tường băng giam cầm tứ phía, chặn đứng mọi đường lui của hắn.

“Con bà mày, đồ thái giám!” Lạc Nam thịnh nộ gầm lên:

“Các lão bà, một kích toàn lực!”

Tên khốn này thật sự đã chọc hắn phẫn nộ, vốn hắn đã không ưa những kẻ ngấp nghé thê tử của mình, con hàng này còn vô liêm sỉ đến như vậy.

Thiên Địa Hợp Hoan Kinh.

Khoảnh khắc đó, toàn bộ nữ tử vận chuyển công pháp, cung cấp sức mạnh...

Thập Khánh Huyên, Hương Trà, Lôi Giai Nghi, Tô Nhan... các nàng thì dồn nén năng lượng thuộc tính.

Hi Vũ, Diễm Nguyệt Kỳ, Thuỷ Nương Khanh... các nàng thi triển năng lực của huyết mạch, truyền sang thân thể hắn.

Bảo Lan, Kiều Tố Tố, Thiên Vô Ảnh... gia tăng số đường văn.

Võ Tam Nương, Chân Mật, Bùi Linh Hi... cường hoá Vực.

Vân Tiêu vận chuyển toàn diện quy tắc.

Và đặc biệt nhất, các loại Quán Đỉnh đến từ Lạc Long Nhi, Phiêu Tử Hàm, Lôi Di Quân cùng lúc nổ ra.

Roẹt...

Da thịt Lạc Nam toé máu vì phải tiếp nhận sức mạnh vô biên đến cực điểm.

3000 Cực Giới và 4000 Vũ trụ dung nhập vào, hư ảnh hàng nghìn Pháp Tướng hiện ra sau lưng, một thanh Hạo Thiên Chuỳ cực đại nắm chặt trong tay, ẩn trong đó là Bá Thần Lực dung hợp cùng một phần sức mạnh của vạn loại Đạo Lôi cấp Bất Hủ.

“Đây là...” Ánh mắt nam tử co rút lại.

“Nát cho lão tử!” Lạc Nam ngửa đầu gào thét, vận chuyển huyết mạch Vu Tổ của Cự Mỹ Anh hoá thành khổng lồ, tất cả Pháp Tướng đều làm động tác vung tay, hung hăng đập ra một chuỳ:

“Bá Thần Thiên Tướng Hạo Thiên Phạt!”

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG...

Huỷ diệt, tàn bá, càn quét...

Không có cơ hội cho Băng Thần Tỷ, nó bị đập thành chất lỏng... bốn bức tường băng tiêu tùng, san lấp Tuyệt Đối Băng Thiên... hỗn độn ở khu vực này hoàn toàn biến mất thành lỗ đen mênh mông như biển cả.

PHỐC!

Sức mạnh kinh hoàng chấn văng tất cả, lần đầu tiên nam tử cao cao tại thượng bay hàng trăm dặm, lồng ngực đau nhói, nhịn không được phun ra một tia máu...

“Dám có ý đồ của lão bà ta?” Lạc Nam nộ hống, xách theo Hạo Thiên Chuỳ lên định đập tiếp một búa.

PHỐC!

Toàn thân hắn bạo liệt, vô số vết nứt tràn lan, cánh tay nâng chuỳ sụp đổ.

“May cho ngươi đấy!” Lạc Nam hung hăng trừng nam tử một cái.

“Đứng lại cho trẫm!” Nam tử thịnh nộ gầm lên.

Đáng tiếc, khoảng cách lúc này đã quá xa sau khi hắn bị đẩy lùi.

Cấp tốc phất tay muốn băng phong thời không...

Nhưng Lạc Nam đã kịp thời nhảy vào Hỗn Độn Hư Vô Môn biến mất.

“Khốn kiếp!” Nam tử hít sâu một hơi, tâm cảnh của một Băng tu không cho phép hắn sôi trào lửa giận.

Nhưng lần đầu tiên trong đời, trong tình cảnh đồng cấp đối chiến, hắn đường đường là Bất Hủ Thần lại bị một Siêu Thần Viên Mãn đánh bay.

Đáng nói hơn, công sức hơn mười năm săn lùng đã đổ sông đổ biển...

“Là trẫm chủ quan!” Nam tử thầm hận bản thân:

“Nếu như dùng đến Trường Cổ Băng Hà ngay từ đầu, con chuột kia nhất định chạy không thoát.”

......

Lưu Tinh Phi Điệp bay giữa hỗn độn vô định...

TOẸT...

Vừa mới tiến vào, cơ thể Lạc Nam nổ tung trong ánh mắt lo lắng của chúng nữ.

Phản phệ thật sự quá nặng, dù hắn dung hợp cả Bất Hủ Thần Văn, Hồng Mông Thần Văn và Vĩnh Sinh Thần Văn tạo ra Bá Chủ Thần Văn bảo vệ cơ thể, vẫn gánh không nổi uy lực.

“Lần này chơi hơi lớn rồi...” Hi Vũ cắn môi, điều động Bất Diệt Viêm dung hoà cùng với Bất Tử Dịch Thuỷ, đem cơ thể không nguyên vẹn của phu quân đưa vào.

“Hắc hắc, quá sảng khoái!” Linh hồn của Lạc Nam đứng một bên cười rộ lên:

“Đáng tiếc nhục thân gánh không nổi, thật sự chưa đã ghiền.”

“Khanh khách.” Diễm Hồng Liên che miệng cười:

“Nói không chừng chàng lại nhân hoạ đắc phúc, đạt đến Thể Siêu Thần Viên Mãn đỉnh phong.”

“Đúng lắm!” Lạc Nam hai mắt toả sáng:

“Mau đem tài nguyên luyện thể ném vào trong bồn!”

Chúng nữ hiểu ý gật đầu, nhanh chóng soạn ra vài chục loại tài nguyên cao cấp nhất ném vào, đúc lại thân thể cho hắn.

Khoảng cách từ Siêu Thần Viên Mãn đến Bất Hủ Thần còn cần tích luỹ một đoạn tu vi lớn như rãnh trời.

Dù là Nguyên, Thể hay Hồn thì Lạc Nam cũng chỉ vừa mới chạm đến Siêu Thần Viên Mãn mà thôi, hắn cần phải lấp đầy cái rãnh đó mới đủ lực lượng để đột phá Bất Hủ.

Mà một khi rãnh được lắp đầy, có nghĩa là đã viên mãn tối đỉnh hoặc còn gọi là đỉnh phong.

Chỉ cần tam tu đều đạt đến mức đó, tầng cuối cùng của Bất Hủ Thần Tháp sẽ mở ra.

Lạc Nam và chúng nữ đều hy vọng đây sẽ là cơ duyên để Thể tu tiến vào cấp độ như vậy.

“Vạn Đạo Thần Chủ danh bất hư truyền, vậy mà kéo cho phu quân tình địch khủng bố đến mức đó.” Thần Huyền Huân trêu chọc lên tiếng.

Vân Tiêu bất đắc dĩ lắc đầu...

“Không phải tình địch!” Từ trong Bá Đỉnh, Hỗn Đạo mở miệng giải thích:

“Tên vừa rồi có thể là Cực Hàn Băng Đế, là người ái mộ của chủ nhân năm đó.”

“Người ái mộ?” Khoé miệng Lạc Nam và chúng nữ giật giật.

“Ta cũng không biết rõ nguyên nhân vì sao.” Hỗn Đạo nói:

“Nhưng sau khi chủ nhân mất tích, Cực Hàn Băng Đế đã tìm kiếm nàng một vạn năm, sau khi không có manh mối mới quyết định từ bỏ.”

“Nói không chừng hắn muốn tìm Vạn Đạo Lưu Ly Bình.” Vân Tiêu không cho rằng “bản thân” mình có sức hấp dẫn như vậy.

“Không, nàng phải tin vào trực giác của nam nhân.” Lạc Nam phủ nhận đáp:

“Tên kia đến là vì tình cảm với nàng, ta cảm nhận được sự ghen ghét, đố kỵ của hắn khi nhìn ta.”

Nói xong, thi triển Cực Hồn Cảnh, linh hồn cứng cáp ôm lấy Vân Tiêu, cúi đầu hôn lên môi nàng một ngụm, đầy đắc ý nói:

“Mặc kệ Bất Hủ Thần ao ước, vi phu đánh dấu chủ quyền trước đã.”

“Phi!” Chúng nữ liếc xéo mắt, sau đó nhịn không được cười rộ lên.

“Chàng đó...” Vân Tiêu vừa bực mình vừa buồn cười đưa tay đánh hắn:

“Có chỗ nào chưa đánh dấu mà còn ra vẻ?”

Lời này khiến Đông Hoa và Bích Tiêu trừng mắt nhìn, đại tỷ vậy mà cũng có một mặt nhiệt tình như lửa?

“Đừng vội mừng, đã có một tên Cực Hàn Băng Đế không loại trừ sẽ có tên thứ hai, tên thứ ba.. tên thứ mười.” Thần Huyền Huân nhún vai:

“Dù sao thì ở Thượng Cổ, Vạn Đạo Thần Chủ - Thư Vân danh vọng thiên hạ, người ái mộ nàng không chỉ có một.”

“Hoá ra là Thư Vân chính là Vân Tiêu, vẫn còn một chữ Vân trong tên của nàng, đây không phải trùng hợp.” Lạc Nam chợt hiểu.

“Thư Vân kia đã chết!” Vân Tiêu mỉm cười bình thản.

Nàng chấp nhận đối mặt với quá khứ, đương nhiên chẳng e ngại gì khi những chuyện liên quan đến mình của kiếp trước.

“Cực Hàn Băng Đế vì sao tìm được chúng ta?” Tuế Nguyệt nhìn Yến Linh hỏi:

“Phải chăng hắn có biện pháp dò tìm? Nếu thế thì rất nguy hiểm.”

Yến Linh nghiêm nghị, đang muốn dò xét thiên cơ tìm hiểu lý do.

“Đừng, dò xét Bất Hủ Thần sẽ phản phệ muội!” Lạc Nam vội vàng ngăn cản.

“Không cần dò!” Thần Huyền Huân phán đoán:

“Trước đó Bất Hủ Thần Tháp trọng thương rơi xuống khối hoang thạch, khả năng là Bất Hủ Thần Vật của Cực Hàn Băng Đế tình cờ cảm ứng được nên chúng ta mới bị phát hiện.”

Lạc Nam tán thành, Bất Hủ Thần Tháp có thể cảm ứng được các mảnh vỡ của Vạn Đạo Lưu Ly Bình, thì việc khi nó bị hỏng vô tình khiến Bất Hủ Thần Vật khác đánh hơi được cũng là điều dễ hiểu.

May mắn là khả năng cảm ứng có giới hạn khoảng cách, mà hắn đã chuồn đi rất xa rồi.

“Để an toàn tuyệt đối, phải khôi phục Bất Hủ Thần Tháp càng nhanh càng tốt!”

Mọi người nhất trí tán thành, nhanh chóng soạn ra những nguyên liệu hàng đầu có sẵn...

Chờ Tiêu Tài Tộc gửi đến những thứ cần thiết là có thể bắt đầu.

“Baba, cảm giác một chuỳ đập Bất Hủ Thần thổ huyết thoải mái không?” Tiểu Thiên Ý hứng thú hỏi.

“Haha, đây là nhờ mẫu thân ngươi và các dì hợp lực, không phải do một mình ta.” Lạc Nam cười đắc ý:

“Nhưng quả thật rất đã tay!”

“Không được, lần sau ta cũng muốn thử, baba mượn lực lượng của các dì, sau đó ta sẽ lấy từ Siêu Thần Huyết Thống!” Tiểu Thiên Ý hai mắt sáng ngời.

Mấy nữ nhân hiếu chiến nghe vậy cũng vô cùng tâm động, hiển nhiên thành tựu như thế rất có sức hấp dẫn với các nàng.

“Đừng hồ đồ, ngay cả thể chất của phu quân còn gánh không nổi.” Yên Nhược Tuyết nghiêm mặt nói:

“Các tỷ muội không đủ mạng để nghịch đâu.”

“Xú nha đầu, sợ rằng ngươi vừa mới tiếp thụ lực lượng đã bạo thể rồi!” Cửu Huân Dao véo tai nữ nhi, dạy dỗ:

“Cấm suy nghĩ lung tung!”

Thiên Ý ra vẻ đáng thương, phụng phịu nhìn Lạc Nam.

eyJpdiI6IlVIUUFzdSt1ZE9GNWZ6UmpzQUVSdGc9PSIsInZhbHVlIjoiZmQzOE9DTHVJOTlhd20zcmdzWmxyWUl2TG9USkRkVFJEXC9IQUZKRFhOQStcL3RPVlFjQWprdVRoUVNhOTVoWlVDbVNNUUN5bkFVMEFBMEtWUHFsVjBnWllcL0M5eWNqMCtPVUtWQW5xckN4STZ2RllINWR4S0NkcE54VzE1YzNwbGtrQlFIdGppNTlMQ1JxXC8xRzdKUkk2V0dRejU0bTlLMTVBOUtubjNaT3lZRStBdlwvQzZLUVBRbktIXC9OczBMTms0Wms0eFlkV0NzT1ZLb0FKNUE3M1NVdz09IiwibWFjIjoiYWI5ODNjYzczNjliNThiYTE3MGIxZmZlMDNmYTVlOGNmNWZiOTQ5OGViODIyZGUyMTBkZjI2NTY0ZjY3MmZkNCJ9
eyJpdiI6InVmSlk2QVo1emhEQjc2QWpQU1F2a3c9PSIsInZhbHVlIjoiV21SekpINnZwSzBtc1RKN3VXZDkyZGd6emJuNVZJb015UVlVREdCVFZyY080OFdCRG4wSzV3VlFjRlZMeW5yMGRVaGY5M29mNHAyNzNRdXB3eDRiOW1aZThhdm9yaGl0ZXo4VEtEUFhMRnJBdDRBNzdmcThlYkhDXC9lXC83ZU5Ua1kyeFwvVEpqNTFwVEF1MkRUWW83cE1qQ0NSc0NHeStjQjZVdFd6T0lDc1wvbkxBYnVKZ3NcL1RyZGgwWng4YnFINlUiLCJtYWMiOiIxYTJjMjhjZTkxNjBmOTA1NGQ4MjExYWI1MmFmOWM4YjFlMzIxYmU0NDk2NDJmNDlkZTQ4MjA1NDRlNjhlYTU0In0=

 

Ads
';
Advertisement
x