Đây là một vùng thiên địa tưởng chừng vô tận.
Tại đây có nham giang, đại hải, cốt sơn, hoàng địa, thảo nguyên...
Những vùng trời rét lạnh, những đại địa rực lửa hay những vùng càn khôn thiên nhiên đan xen phức tạp...
Mỗi một khu vực như vậy đều là nơi mà các giống loài Yêu tộc cổ xưa ngự trị.
Bọn hắn có truyền thừa lâu đời, nội tình hùng hậu, mỗi tộc thường có cường giả Yêu tu cấp Siêu Thần toạ trấn.
Năm đó nơi này vốn mạnh được yếu thua, Yêu tộc đấu đá, kịch chiến không ngừng, tranh đoạt địa bàn, tài nguyên.
Cho đến khi một nhân vật Yêu tu tự xưng Yêu Đế ngang trời xuất thế, muốn thống nhất toàn bộ vùng thiên địa này.
Vốn đã quen với sự hỗn loạn, vô số Yêu tộc đương nhiên không cam tâm chịu phục, điên cuồng phản kháng.
Đối với Yêu tộc mà nói, cường giả vi tôn.
Ngươi muốn thống nhất địa bàn? Muốn chúng ta phục? Vậy hãy lấy thực lực ra!
Yêu Đế cũng không làm bọn hắn thất vọng, bằng vào thực lực Bất Hủ của bản thân, đồ đệ và thuộc hạ dưới trướng, đại chiến một trận máu chảy thành sông, cường thế trấn áp mọi thanh âm phản đối.
Bất Hủ Yêu Vực cứ thế hình thành, Yêu Đế lấy danh xưng Vực Chủ, vang danh thiên hạ.
Qua nhiều năm tháng phát triển, Bất Hủ Yêu Vực ngày càng có chỗ đứng trong các thế lực Bất Hủ.
Yêu tộc bình thường không ai phục ai, nhưng một khi bọn họ liên kết thành khối, đó là cỗ lực lượng vô cùng đáng sợ.
Nhất là khi Yêu Đế truyền thụ xuống công pháp, cho phép Yêu tộc luyện hoá nhiều loại huyết mạch của các loài khác, giữ lại ưu điểm của huyết mạch, loại bỏ các nhược điểm...
Yêu tộc do vậy càng gắn kết hơn, vạn tộc đã quy thành một tộc.
Mãi cho đến hôm nay, nhìn khắp Chung Cực Giới thì Bất Hủ Yêu Vực đã là cự phách một phương, là thế lực Yêu tu khiến toàn giới phải kính nể.
Vị Yêu Đế kia đã giao lại ngôi vị Vực Chủ cho hậu duệ của mình, bản thân lặng lẽ lánh đời chưa từng lộ diện, được thế nhân xưng tụng Bất Hủ Yêu Tổ - tổ tiên sáng lập Bất Hủ Yêu Vực.
Đã không biết bao nhiêu năm rồi, ngoại trừ số ít cao tầng, hầu hết Yêu tu tại Yêu Vực đều chưa từng nhìn thấy Bất Hủ Yêu Tổ xuất hiện.
Nhưng cường giả có uy như cây có bóng, chỉ cần một ngày Bất Hủ Yêu Tổ vẫn còn tồn tại, dù có hiện thân hay không thì sẽ không có kẻ nào dám đắc tội hay gây sự với Bất Hủ Yêu Vực.
Nhưng hôm nay thì khác...
ẦM ẦM ẦM...
Ngàn vạn dặm rung chuyển, phong vân biến sắc, khí hậu vặn vẹo, biến dị thất thường.
Vô số yêu thú sợ hãi ngẩng đầu trước một cỗ uy áp cực lớn như bóng ma bao phủ khắp nội tâm.
Toàn bộ yêu thú, bất kể là tu vi gì đều kinh hồn táng đảm, những vị Yêu Siêu Thần cũng không ngoại lệ.
Thậm chí các giống loài Yêu tu sở hữu Lôi thuộc tính càng là bị ép nằm rạp xuống đất, thân thể run lẩy bẩy.
“Cảm giác này...”
Không ít tộc lão toàn thân run rẩy, cái loại sợ hãi đến từ tận linh hồn này khiến bọn hắn nhớ lại ngày Bất Hủ Yêu Tổ giáng lâm, lập xuống Bất Hủ Yêu Vực.
Có Bất Hủ Thần đến!
Trừ Bất Hủ Thần, không nhân vật nào có thể sở hữu uy áp kinh thiên động địa đến mức độ này.
Vực Chủ của Bất Hủ Yêu Vực - Yêu Hiên cố gắng vận chuyển mấy trăm loại huyết mạch trong cơ thể chống lại áp bách đè nén, thả người bay lên thiên không.
Càng tiến gần mây đen, mồ hôi lạnh khắp toàn thân ứa ra càng nhiều...
Yêu Hiên không ra lệnh kích hoạt Hộ Vực Đại Trận, cũng không ra lệnh cho đại quân hay cường giả dưới trướng theo mình xuất chiến.
Bởi hắn hiểu rằng tất cả những thứ đó đều trở nên vô dụng đối với một vị Bất Hủ.
Huyết mạch sục sôi, sau lưng Yêu Hiên hiện ra hư ảnh hàng loạt Thần thú biến dị, Ma thú biến dị... trợ giúp hắn có thể chống cự trước sức ép kinh hoàng.
Hai tay nhẹ chắp, Yêu Hiên cao giọng hỏi:
“Không biết là vị Bất Hủ nào đang phẫn nộ?”
Hết sức rõ ràng, thái độ của đối phương là đang cực kỳ căm giận, bằng không dù có là một Bất Hủ Thần, cũng sẽ không dùng tư thái phủ đầu như thế giáng xuống.
OÀNH OÀNH OÀNH...
Đáp lại lời của Yêu Hiên, bầu trời Bất Hủ Yêu Vực vỡ nát.
Từ bên trong đó, hàng tỷ tia lôi đình cuộn trào...
Càn khôn giờ đây đã hoá thành một vùng biển sấm sét.
Nhìn vào trong đó, có thể thấy hàng nghìn loại Đạo Lôi cấp Bất Hủ đang tung hoành.
Trong ánh mắt chấn kinh toàn chư yêu, tất cả những Đạo Lôi này bỗng nhiên ngưng tụ thành một chiếc chuỳ lớn có đường kính hàng vạn dặm.
“Hạo Thiên Thần Phạt!”
Một tiếng gầm uy nghi vang lên, nhất chuỳ đập xuống.
“Không xong!” Sắc mặt Yêu Hiên kịch biến.
Dù hắn có sở hữu hàng chục loại huyết mạch Yêu tộc có khả năng phục sinh, nhưng đứng trước một chuỳ này chắc chắn sẽ phải chết.
Bởi vì bên trong công kích của Bất Hủ sẽ có quy tắc cấp độ Bất Hủ, nó sẽ vô hiệu hoá hoàn toàn mọi thủ đoạn, mọi năng lực khác.
Siêu Thần đỉnh phong tiếng tăm lừng lẫy như Vực Chủ, gặp phải Bất Hủ Thần chẳng khác nào con kiến hôi.
Hơn nữa một chuỳ này nện xuống, không chỉ Yêu Hiên... e rằng một nửa Bất Hủ Yêu Vực sẽ hoá thành phế tích, sinh linh đồ thán, không biết bao nhiêu Yêu tộc mất mạng.
“Haizzz...”
Đúng lúc này, một tiếng thở dài đục ngầu, tang thương từ Vọng Vân Cốc xa xăm nơi tận cùng Bất Hủ Yêu Vực vang lên:
“Lôi Chấn Thiên, đây không phải chỗ cho ngươi gây sự!”
Thanh âm vừa dứt, một cánh tay khô gầy duỗi ra...
Động tác của cánh tay khô gầy rất chậm, rất ung dung nhưng lại xuyên qua thời không, xuất hiện bên dưới Hạo Thiên Thần Phạt trong chớp nhoáng.
Ngay lập tức, cánh tay khô gầy này biến thành một Yêu Trảo khổng lồ bao trùm thương khung.
Bên trên Yêu Trảo, vô số loại quy tắc đếm cũng đếm không hết như những đường văn chằng chịt luân chuyển, như có được linh tính.
BÙM!
Một chuỳ không thể tưởng tượng nổi hàng lâm, lại bị Yêu Trảo gọn gàng đỡ lấy.
XOẸT XOẸT XOẸT...
Vô vàn quy tắc bắn ra xung quanh, kết thành thiên la địa võng ngăn cách giữa không trung và đại địa.
Tất cả Đạo Lôi cấp Bất Hủ giờ đây đều bị mảnh lưới quy tắc này phong toả, sau đó dần dần ảm đạm rồi tan biến.
Chưa dừng lại ở đó, Yêu Trảo nhẹ nhàng đẩy lên, động tác thanh thoát vô cùng, lại khiến Hạo Thiên Thần Phạt bay trở về trong mây đen vô tận.
Nhất chuỳ táo bạo có thể huỷ diệt của Bất Hủ Lôi Thần, giờ đây trở nên ngoan ngoãn đến cực điểm.
Toàn bộ sinh linh tại Bất Hủ Yêu Vực hai mắt sáng rực, nhiệt huyết sôi trào, một cảm giác tự hào đến cực điểm dâng lên trong lồng ngực.
Có thể ngăn thế công của Bất Hủ, chỉ có thể là Bất Hủ.
Không sai, Bất Hủ Yêu Tổ đã ra mặt rồi.
Thì ra ngài ấy vẫn luôn quan tâm đến Bất Hủ Yêu Vực, chưa từng triệt để lánh đời mà quên lãng.
Tuy nói năm đó Bất Hủ Yêu Tổ vì thành lập Bất Hủ Yêu Vực mà máu chảy thành sông, nhưng đại nghiệp nào mà không có sự hy sinh?
Từ thời điểm đó đến nay, Yêu tộc phát triển vượt trội, vốn đã phồn vinh vượt xa quá khứ.
Mà nếu hôm nay không có Bất Hủ Yêu Tổ ra tay, bọn hắn đụng phải kẻ địch có sức mạnh như vậy có khác nào con kiến bị người ta tuỳ ý giẫm đạp, một lời giải thích cũng không thèm đưa ra.
“Hừ!”
Rốt cuộc, mây đen tán đi, lôi hải cuồn cuộn, lộ ra thân ảnh một nam tử uy nghiêm ngồi trên Lôi Thần Toạ.
“Quả nhiên là hắn!” Yêu Hiên nuốt một ngụm nước bọt:
“Bất Hủ Lôi Thần - Lôi Chấn Thiên!”
Lôi Chấn Thiên ngay cả nhìn cũng không nhìn Yêu Hiên dù chỉ một chút, ánh mắt mở ra, lôi đình ẩn hiện hướng về phía Vọng Vân Cốc, cất giọng trầm thấp:
“Không hổ danh là Yêu tu thống ngự quy tắc mạnh nhất thiên hạ! Chỉ bằng vào khả năng điều khiển quy tắc lại hoá giải được một chiêu Hạo Thiên Thần Phạt của ta.”
“Tiểu thủ đoạn mà thôi, đạo hữu chê cười.” Thanh âm xa xôi tang thương truyền đến:
“Chẳng phải đạo hữu chưa dùng đến bản thể của Hạo Thiên Chuỳ sao?”
Vừa rồi một chiêu Hạo Thiên Thần Phạt nhìn thì khủng bố, thực ra chỉ là do Đạo Lôi ngưng tụ kết thành chiêu thức.
Nếu Lôi Chấn Thiên sử dụng Bất Hủ Thần Binh - Hạo Thiên Chuỳ đánh ra Hạo Thiên Thần Phạt, dù muốn ngăn cản cũng không dễ dàng như vậy.
“Haha, nếu ta dùng đến Hạo Thiên Chuỳ, chẳng phải ngươi cũng sẽ điều động Bất Hủ Thần Vật sao?” Lôi Chấn Thiên cười lạnh.
Nói đến thân phận và lai lịch của Bất Hủ Yêu Tổ vốn là bí ẩn, ngay cả Bất Hủ Thần như hắn cũng chưa nghe ngóng được gì.
Chỉ biết vị này năm đó bỗng nhiên ngang trời xuất thế, lập ra Bất Hủ Yêu Vực mà thôi.
Những năm qua, Bất Hủ Yêu Tổ cũng ít khi giao chiến, người khác chỉ biết y là kẻ mang trong người rất nhiều huyết mạch cường đại, khả năng làm chủ quy tắc tương ứng cũng kinh khủng vô cùng.
Hôm nay đụng độ, quả thật danh bất hư truyền.
“Thế đạo hữu phẫn nộ ra tay, là cớ gì đây?” Bất Hủ Yêu Tổ vẫn bình thản không vội truyền thanh:
“Với thân phận của đạo hữu, Bất Hủ Yêu Vực ngoại trừ lão phu sẽ không có ai đủ khả năng đắc tội ngươi mới đúng.”
“Ngươi còn dám hỏi?” Lôi Chấn Thiên nổi trận, vạn lôi gào thét, sấm động như trống vang:
“Truyền nhân của bổn toạ - Lôi Phá Quân vẫn lạc, trước khi hắn chết không ít người nhìn thấy Tam Thần Tử của các ngươi đi cùng!”
Cả đời Lôi Chấn Thiên chỉ có ba vị đồ đệ, không có nhi tử...
Vì tìm ra người xuất chúng nhất đủ tư cách kế thừa Hạo Thiên Quán Đỉnh của mình, hắn sẵn sàng để ba vị đệ tử tranh đấu ở mọi phương diện.
Kết quả Lôi Phá Quân giành thắng lợi cuối cùng, thành công tiếp nhận Hạo Thiên Quán Đỉnh, còn được ban thưởng Bất Hủ Lôi Tâm và Bất Hủ Lôi Tướng, thực lực đại tăng, gần như vô địch dưới Bất Hủ Thần.
Ấy thế mà bỗng nhiên hắn cảm ứng được Lôi Phá Quân đã vẫn lạc, không rõ tung tích.
Lôi Chấn Thiên làm sao có thể bỏ qua? Lập tức điều tra...
Biết được truyền nhân của mình tham gia quy đổi vật phẩm tại Tiêu Tài Tộc, sau khi rời đi chỉ có U Minh Hồn Tử của U Minh Hồn Cung và Tam Thần Tử của Bất Hủ Yêu Vực theo cùng.
Trong khi bản thân hắn và U Minh Hồn Cung đã kết minh truy sát Hồng Mông Cổ Tộc và Bất Hủ Công Chúa, không có lý do gì để nghi ngờ U Minh Hồn Cung.
U Minh Chi Thần còn chưa ngu xuẩn đến mức âm thầm ra tay với đồng minh.
Tình hình như vậy, Lôi Chấn Thiên chỉ có thể trút giận lên đầu Bất Hủ Yêu Vực mà thôi.
Mất đi đồ đệ hắn có thể chấp nhận, dù sao thì đồ đệ có thể bồi dưỡng lại được.
Nhưng Hạo Thiên Quán Đỉnh chỉ có một, độc nhất vô nhị, bằng mọi giá cũng phải tìm trở lại.
Thế nên Lôi Chấn Thiên mới đùng đùng mà đến hỏi tội, nhân tiện thăm dò sâu cạn của Bất Hủ Yêu Tổ.
Nếu một chiêu Hạo Thiên Thần Phạt thăm dò của mình mà đối phương cũng phải chật vật ngăn cản, vậy hắn không ngại san bằng Bất Hủ Yêu Vực.
Đáng tiếc, thực lực của Bất Hủ Yêu Tổ khiến Lôi Chấn Thiên kiêng kỵ, không nhìn rõ nội tình nên mới kiên nhẫn giải thích.
“Bẩm phụ thân, Tam Nhi cũng đã vẫn lạc!” Yêu Hiên vội vàng lên tiếng:
“Nhi tử vốn định tự mình điều tra, không muốn làm phiền đến ngươi!”
Bất Hủ Yêu Tổ trầm mặc...
“Cái gì? Con của ngươi đã chết?” Lôi Chấn Thiên nhíu mày.
Yêu Hiên biết giải thích cũng vô dụng, trực tiếp thả lỏng linh hồn...
Một đoàn ký ức bay ra, bên trong chính là khung cảnh hắn phát hiện Hồn Bài của Tam Thần Tử vỡ nát.
Thậm chí còn có Hồn Bài của năm vị trưởng lão cao cấp của Bất Hủ Yêu Vực cũng đã vỡ.
“Chuyện này không đơn giản!” Lôi Chấn Thiên siết chặt tay.
Hắn đương nhiên đủ khả năng nhìn ra Yêu Hiên không hề lừa dối, việc Tam Thần Tử và năm trưởng lão của Bất Hủ Yêu Vực vẫn lạc là sự thật.
Tổn thất như vậy so với hắn cũng không ít hơn quá nhiều...
“Vị đạo hữu kia, đã đến lâu như vậy rồi sao còn chưa hiện thân?” Giọng nói bình thản của Bất Hủ Yêu Tổ vang lên.
Lôi Chấn Thiên giật mình, có thể được Bất Hủ Yêu Tổ xưng là đạo hữu, như vậy chẳng phải...
“Khặc, thế rốt cuộc hung thủ là ai?” Tiếng cười âm trầm đột ngột truyền khắp thiên địa.
Tử khí xâm lấn, hơi thở chết chóc ngập tràn...
Cánh cổng địa ngục mở ra giữa bầu trời, hư ảnh một đoàn khí tức U Minh lúc ẩn lúc hiện...
“U Minh Chi Thần, quả nhiên là ngươi!” Lôi Chấn Thiên ra vẻ ung dung, nội tâm lại dâng lên sóng to gió lớn.
Nên biết rằng khả năng rình rập và ám sát của U Minh Chi Thần rất đáng sợ, bởi vì kẻ này có thể dễ dàng qua lại giữa Dương Gian và Âm Gian.
Một khi ẩn trốn trong Âm Gian, bí mật quan sát Dương Gian thì ngay cả Lôi Chấn Thiên cũng không thể phát hiện.
Thế mà Bất Hủ Yêu Tổ lại có thể nhìn thấu...
Điều này chứng minh, thực lực của Bất Hủ Yêu Tổ thật sự thâm bất khả trắc, ít nhất là ở phương diện cảm quan đã vượt qua mình.
“Khặc khặc, U Minh Hồn Tử vẫn lạc, bổn toạ cũng đến đây nghe ngóng một chuyến.” U Minh Chi Thần cất tiếng cười âm u:
“Không ngờ nhìn thấy kịch vui vừa rồi!”
U Minh Hồn Cung có tận bốn vị U Minh Hồn Tử, tổn thất mất một vị lẽ ra chưa đến mức khiến U Minh Chi Thần hiện thân.
Nhưng kẻ ngã xuống lại là U Vô Thường, người duy nhất tinh thông Thiên Cơ Đạo trong bốn người.
Vốn dĩ U Minh Chi Thần có kế hoạch động trời, chấp nhận bỏ ra cái giá cực lớn, cưỡng ép thúc đẩy tu vi của U Vô Thường lên Bất Hủ trong một thời gian ngắn.
Trong trạng thái đó, U Vô Thường sẽ dò tìm tung tích và thế giới mà Thần Huyền Huân đang ẩn thân.
Kết quả kế hoạch còn đang trong giai đoạn chuẩn bị, U Vô Thường đã bị tiêu diệt, còn kéo theo năm vị trưởng lão chôn cùng...
Chuyện nghiêm trọng như vậy, U Minh Chi Thần không thể không quan tâm, bí mật lẻn vào Bất Hủ Yêu Vực điều tra.
Nào ngờ được thấy cảnh tượng Bất Hủ so chiêu vừa rồi.
Thực lực của Bất Hủ Yêu Tổ khiến U Minh Chi Thần phải thận trọng, nhất là khi mình còn bị đối phương nhìn thấu, nói không chừng thời điểm vừa mới xâm nhập đã không thoát khỏi cảm ứng rồi.
“Ba người bọn hắn vẫn lạc, ba phương chúng ta đều tổn thất nặng nề.” Bất Hủ Yêu Tổ trầm giọng nói:
“Hai vị chẳng lẽ còn định gây chiến hay sao?”
Lôi Chấn Thiên cùng U Minh Chi Thần nhìn nhau...
Trong hoàn cảnh này, tuyệt không thể trở mặt với kẻ thù cường đại như thế.
Nếu được, còn phải lôi kéo Bất Hủ Yêu Vực làm đồng minh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất