“Đây là Bất Hủ Thần Văn?”
Chứng kiến Bất Hủ Tử Giới phong toả càn khôn, không những bên phía địch nhân, mà ngay cả tiểu công chúa và Sát Lục Yêu Thần cũng đều biến sắc.
Chung Cực Giới có ngàn vạn loại đường văn với nhiều công dụng khác biệt, nhưng từ cổ chí kim, nhắc đến thủ đoạn phòng ngự hàng đầu, đường văn phòng ngự mạnh nhất thì Bất Hủ Thần Văn luôn là cái tên được nhắc đến.
Ở đây đều là nhân vật hàng đầu của các nội tình Bất Hủ, bọn họ có đủ kiến thức để nhận ra Bất Hủ Thần Văn.
Nhưng chính vì nhận ra nên khiếp sợ...
Vốn nghĩ rằng chỉ liên quan đến Hồng Mông Cổ Tộc, vậy mà ngay cả Bất Hủ Cổ Tộc cũng xuất hiện rồi?
Dù rằng Bất Hủ Cổ Tộc đã sớm biến mất trong dòng sông lịch sử, nhưng trang sử mà bọn hắn dùng hồn và máu viết lên vẫn lưu lại Chung Cực Giới một giai thoại hào hùng.
Dù bị gần mười nội tình Bất Hủ khác vây giết, Bất Hủ Cổ Tộc vẫn đứng hiên ngang, sống lưng thẳng tắp.
Tộc diệt ý chí bất diệt...
Một khi tro tàn lại cháy, ngọn lửa bùng lên chắc chắn sẽ càng thêm dữ dội, rực rỡ như chưa từng có giống như phượng hoàng dục hoả trọng sinh, lột xác một cách triệt để.
Mà sự thật chứng minh, gần nhất có tin “Bất Hủ Công Chúa” một người khuấy động phong vân, dẫn đến cái chết của mấy vị thiếu chủ thân phận bất phàm, kéo theo cả Hồng Mông Cổ Tộc gặp đại nạn, phải bỏ tộc địa mà lẩn trốn.
Hôm nay nhìn thấy tiêu chí nhận diện của Bất Hủ Cổ Tộc tại đây, làm sao có thể không kinh sợ?
Càng đáng sợ hơn khi trước đó đã thấy thực lực không tầm thường của các nữ nhân.
Rốt cuộc trong những năm qua, đống tro tàn còn sót lại đó đã cháy đến mức độ nào rồi?
Thật sự không dám tưởng tượng...
“Chẳng lẽ Tiêu đạo hữu là vị Bất Hủ Công Chúa kia hoá thành?” Tiểu công chúa nhìn bóng lưng Lạc Nam thốt lên.
“Có khả năng, giả trang thành nam nhân để che giấu thân phận.” Sát Lục Yêu Thần tán thành gật đầu.
“Phốc!” Lạc Nam suýt chút phun ra một ngụm.
Bất quá nghĩ lại thì cô nương này suy nghĩ như thế cũng rất thông minh, gần như đã đoán đúng thực tế.
Nếu không phải Thần Huyền Huân vì yêu hắn mà chấp nhận gắn bó, trở thành nữ linh của Kim Đỉnh thì giờ đây Lạc Nam chính là Thần Huyền Huân, Thần Huyền Huân chính là Lạc Nam.
“Không ngờ Hồng Mông Cổ Tộc thật sự cùng dư nghiệt của Bất Hủ Cổ Tộc hợp tác!”
Sắc mặt U Vô Thường, Lôi Phá Quân vô cùng khó coi...
Trước đó mấy nữ đã thể hiện ra thủ đoạn của Hồng Mông Cổ Tộc, giờ đây lại chứng kiến Bất Hủ Thần Văn của Bất Hủ Cổ Tộc, muốn không nghi ngờ hai tộc này cấu kết cũng là chuyện khó.
Không ai có thể đoán ra được việc Bất Hủ Diễn Sinh Kinh có thể tự động tụ ra Hồng Mông Đỉnh, dù sao thì năm xưa ngay cả Thần Huyền Không cũng chưa từng sở hữu loại đỉnh như vậy.
Một khi bí mật này chưa được hé lộ, trừ phi Hồng Mông Cổ Tộc có thể bắt được Lạc Nam để chứng minh trong sạch, bằng không sẽ phải vĩnh viễn cõng oan ức trên lưng.
“Tên khốn kiếp này thật sự xem chúng ta là con mồi.” U Vô Thường chỉ cảm thấy linh hồn rét lạnh.
Ban đầu hắn hỏi vì sao Lạc Nam phát hiện ra mình, khi đó nhận được đáp án đối phương đã sớm đưa mình vào tầm ngắm.
Vốn còn tưởng rằng kẻ này khoác lác mạnh miệng, nhưng giờ đây hắn mới hiểu được, mình thật sự là con mồi.
Muốn dùng Thiên Cơ Kết Giới vây giết, nào ngờ đối phương càng muốn dồn mình vào chỗ chết.
Cái cảm giác từ thợ săn trở thành con mồi này, cực kỳ khó chịu.
Hơn nữa đối với một kẻ tinh thông thiên cơ vốn đã quen nắm cục diện trong lòng bàn tay như hắn, cục diện hiện giờ chẳng khác nào một sỉ nhục to lớn, đường đường là kẻ chuyên thôi diễn thiên cơ, nay lại bị người khác tính kế?
Nhục nhã lần này, cả đời cũng không thể rửa sạch.
ĐÙNG!
Bất Hủ Lôi Đình nổ vang, Lôi Phá Quân vận chuyển sức mạnh của Bất Hủ Lôi Tâm, triệu hoán một thanh Càn Thiên Chuỳ.
Bất Hủ Lôi Đình dung nhập vào Càn Thiên Chuỳ, hung hăng nện thẳng vào Bất Hủ Tử Giới.
OÀNH!
Một lực chấn cực mạnh khiến Lôi Phá Quân bật ngược trở về, mà Bất Hủ Tử Giới lại không có chút dị động, những luồng thần văn màu đồng cổ kia vẫn cứ sừng sững uy nghiêm.
“Khốn kiếp, không hổ là thủ đoạn phòng ngự đáng sợ nhất Chung Cực!” Lôi Phá Quân hít sâu một hơi.
Vốn muốn phá đi Tử Giới giam cầm nhưng đã thất bại.
“Xem ra chỉ còn cách giết sạch bọn chúng!” U Vô Thường hít sâu một hơi.
“Giết? bọn chúng có thực lực của hai chủng tộc Bất Hủ đó, giết được sao?” Tam Thần Tử quát lớn, vô cùng tức giận.
Đối mặt với Lạc Kỳ Nam và Lạc Thiên Ý ở trạng thái dung hợp này, hắn cảm thấy áp lực đè nặng như núi.
Dù bản thân là một vị thiên tài hàng đầu của Bất Hủ Yêu Vực, cũng chẳng còn sót lại chút tự tin nào.
“Mẹ kiếp, không giết được cũng phải giết, bằng không chết chính là chúng ta.” U Vô Thường lạnh lùng nói:
“Bị những Bất Hủ Thần Văn này vây khốn, chạy không được rồi!”
“Còn không phải tại ngươi?” Tam Thần Tử nghiến răng nghiến lợi:
“Tinh thông Thiên Cơ cái kiểu gì vậy hả? Bổn Thần Tử nhổ vào!”
“Ngươi... súc sinh!” U Vô Thường sắc mặt vặn vẹo, hiển nhiên lời nói của tên này chọc vào ngay chỗ đau của hắn, âm u nói:
“Chẳng trách phải nhờ đến người ngoài đối phó tiểu muội, đồ vô dụng!”
“Câm miệng, đây không phải lúc để các ngươi chửi nhau!” Lôi Phá Quân gầm lên:
“Muốn chết phải không?”
Lạc Kỳ Nam không thích nghe mấy tên này đấu khẩu, trực tiếp phát động tấn công.
Vô tận Long Văn quấn trên cánh tay, thi triển thân pháp, Long Trảo vồ ra.
“Vạn Yêu Quyền!”
Không dám xem thường, Tam Thần Tử phát động sức mạnh từ tất cả huyết mạch dồn nén vào nắm đấm, hung hăng ngạnh kháng.
Đúng lúc va chạm, Bất Hủ Kinh Văn bao trùm Long Trảo của Lạc Kỳ Nam.
KENG!
Vạn Yêu Quyền như đấm vào tấm thép, đau nhức kịch liệt.
Chưa dừng lại ở đó, tay còn lại của Lạc Kỳ Nam nâng lên, Bá Thần Lực gào thét hội tụ, hướng vào ngực của đối thủ chưởng đến.
“Không thể!” Tam Thần Tử đồng tử co lại, mai rùa Huyền Vũ bỗng nhiên từ máu huyết trồi lên, hình thành lớp giáp bao phủ điểm yếu hại.
Nào ngờ Lạc Kỳ Nam bất chợt tiêu thần, Thời Không Dịch Chuyển đã ở phía sau, một chưởng đánh vào.
PHỐC!
Tam Thần Tử như đạn pháo bay ngược, lồng ngực lõm vào, cổ họng phun máu.
“Ngươi vậy mà có cả Thời Không Thánh Thể?” Hắn hít sâu một hơi, điều động Niết Bàn Thần Diễm và Bất Diệt Viêm nhanh chóng trị thương.
Lạc Kỳ Nam nhếch môi:
“Sai, là Thời Không Thần Thể!”
Thoại âm còn chưa kịp truyền đến, nàng đã một lần nữa biến mất, đối mặt trực diện Tam Thần Tử.
“Vạn Yêu Chưởng!” Tam Thần Tử gầm lên.
Dị tượng xuất hiện, vạn thú rít gào, sau lưng hắn hiện lên hư ảnh hàng loạt Thần thú, Ma thú, Hung thú...
Tất cả hội tụ Yêu Lực vào lòng bàn tay, thô bạo chưởng ra.
“Hừ!” Lạc Kỳ Nam không lùi mà tiến.
Siêu Thần Huyết Thống loé lên, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ giữa lòng bàn tay, sức mạnh của nàng và cả Tiểu Thiên Ý đều quy tụ.
“Chết cho ta!” Tam Thần Tử không chút thương hoa tiếc ngọc, Vạn Yêu Chưởng bắn phá.
Ngay khi một chưởng huỷ diệt bắn đến, ánh mắt của Lạc Kỳ Nam như có vòng xoáy luân hồi:
“Hỗn Độn Thời Không Môn!”
Không gian trước mặt bỗng nhiên hiện ra một lỗ đen, nuốt chửng tất cả Vạn Yêu Chưởng.
Chính khoảnh khắc này, nàng bá đạo tung ra một chưởng:
“Bá Duệ Chưởng!”
ĐÙNG!
Thương khung băng liệt, chiến giáp nổ tung, dù hai ngọn lửa sinh mệnh cũng vô phương cứu chữa.
Tam Thần Tử rú lên một tiếng đau đớn, một cái đầu mọc ra khỏi cơ thể rơi rụng, thương thế cấp tốc phục hồi.
“Sao lại mạnh như vậy?” Tam Thần Tử biểu lộ âm trầm, tuy rằng đã khôi phục, nhưng việc bị áp đảo hoàn toàn khi vừa mới giao thủ khiến hắn căm giận.
“Khó giết thật, quá nhiều huyết mạch!” Ánh mắt Lạc Kỳ Nam lấp loé.
Vừa rồi Tam Thần Tử chỉ rụng mất một đầu trong huyết mạch Cửu Đầu Sư Tử, kẻ này chắc chắn sẽ còn các huyết mạch khác như Cửu Đầu Xà, Cửu Vĩ Thiên Hồ để giữ mạng.
Tu vi của hai nàng thấp hơn đối phương, chưa thể dùng Quy tắc Bá Đạo để vô hiệu hoá huyết mạch của Tam Thần Tử, bởi lẽ quy tắc của kẻ này cũng không yếu.
Trừ phi có được Quy tắc Bá Chủ của baba.
“Nhiều thì sao? Không tin giết mãi không hết.” Tiểu Thiên Ý nói.
“Được!” Lạc Kỳ Nam lấy ra Loan Vũ Phiến.
Thời Không Thần Thể phát động, biến mất tại chỗ.
“Ta sẽ cầm cự!” Tam Thần Tử quát lớn:
“Các ngươi mau đánh bại bọn kia!”
“Vô dụng thật!” Lôi Phá Quân cùng U Vô Thường chân mày giật giật, cảm thấy hối hận vì hợp tác với tên này.
Nhưng cũng không thể trách Tam Thần Tử, nếu hắn có bản lĩnh chống lại Lạc Kỳ Nam và Tiểu Thiên Ý kết hợp thì yêu nghiệt của Bất Hủ Yêu Vực từ lâu đã là hắn thay vị tiểu công chúa, chưa kể hắn còn phải cạnh tranh với hai vị ca ca còn lại.
Hắn có thể dựa vào “sống dai” để kéo dài thời gian, cũng đã là rất bất phàm rồi.
“Chỉ đành dựa vào chúng ta!” Lôi Phá Quân cùng U Vô Thường nhìn nhau.
XOẸT...
Bọn hắn ăn ý biến mất...
Lôi Phá Quân tay cầm Càn Thiên Chuỳ như lôi đình phích lịch xông thẳng đến Lạc Nam, U Vô Thường như u linh gào thét hướng về phía tiểu công chúa.
Tên Lạc Nam này rất có thể là “Bất Hủ Công Chúa” hoá thân, Lôi Phá Quân không dám có chút xem nhẹ, vừa ra tay đã dùng toàn lực.
Bất Hủ Lôi Tâm đập mạnh trong lồng ngực như trống trận, toàn bộ cơ thể hắn được cường hoá một cách toàn diện.
Tất cả thủ đoạn liên quan đến Lôi Đạo đều mạnh hơn, đặc biệt là 300 loại Đạo Lôi đều được bùng nổ.
Uy lực kinh thiên động địa hội tụ vào một chuỳ, Chuỳ Thế, Sát Thế, Chiến Thế, Quân Thế nổ tung.
“Chuỳ Pháp – Bạo Thần!”
Một chuỳ này nện ra, uy lực thật sự có thể khiến Siêu Thần Viên Mãn bạo liệt trong thoáng chốc.
“Đến tốt!” Lạc Nam cười gằn, Lạc Hồng Kiếm hiện ra trong tay.
Siêu Thần Binh Cực Phẩm...
Kiếm khí trùng thiên, Vực Thần Đạo Kinh vận chuyển, Chư Thần Hoàng Hôn phủ xuống, vô số các tầng vực dồn nén vào thân kiếm.
Hỗn Loạn Bá Thế mở ra.
Lạc Nam nâng lên cự kiếm, nhếch mép cười gằn:
“Khai Hoàng Trảm!”
Hư ảnh thanh kiếm đỏ thắm như cột chống trời hiện ra phía sau...
Bá Thần Lực bùng phát quanh thân kiếm, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ như hình xăm hoa mỹ...
“Trò mèo!” Nụ cười trên mặt Lôi Phá Quân càng đậm, tự tin có thể nghiền ép.
“Chết đi!”
Bạo Thần Nhất Chuỳ...
Nhưng ngay giây phút đó, một cột... hai cột... ba cột... mười cột... trăm cột... ngàn cột... vạn cột...
Hư ảnh hàng vạn thanh Lạc Hồng Kiếm như một vạn thanh cột trụ chống trời bất chợt hiện ra.
Uy lực của Khai Hoàng Trảm phóng đại vô số lần.
ĐÙNG!
Một kiếm giáng lâm, càn không băng liệt...
Bất Hủ Lôi Đình tan vỡ, Bạo Thần Nhất Chuỳ sụp đổ...
Vô số luồng Khai Hoàng Trảm oanh tạc cơ thể Lôi Phá Quân.
Chiến giáp bao trùm toàn thân của hắn hiện ra hàng tỷ loại Phù Văn phòng ngự bảo vệ.
RĂNG RẮC...
Nhưng Phù Văn cũng gánh không nổi, chiến giáp rạn nứt, Lôi Phá Quân lùi hàng trăm bước trên không trung, cưỡng ép nuốt ngược ngụm máu đang trào dâng ngược trở lại.
“Ngươi đây là...” Lôi Phá Quân hít sâu một hơi:
“Binh Nhân Hoàng Tộc, hậu duệ năm xưa!”
Lạc Nam ánh mắt lấp loé, kẻ này nhận ra cũng là điều không khó hiểu.
Trước đây, hắn thường cho rằng Lạc Hồng Kiếm thuộc về Binh Nhân Tộc ở Nhất Thế Vũ Trụ.
Nhưng không, hắn đã lầm...
Lạc Hồng Kiếm là Binh Nhân Tộc xuất thân từ Chung Cực Giới, là hậu duệ của Binh Nhân Hoàng Tộc của nhạc phụ đại nhân Thần Thương Khung.
Năm đó Thần Thương Khung đã tặng Tiểu Hồng Nhi vừa mới chào đời cho Thần Huyền Huân nhân ngày nàng đột phá Siêu Thần Đạo.
Chỉ tiếc Thần Huyền Huân còn chưa có cơ hội sử dụng, Bất Hủ Cổ Tộc đã gặp đại kiếp, chỉ còn lại một tia tàn hồn đào vong.
Lạc Hồng Kiếm cũng vì vậy tiện nghi cho Lạc Nam, gắn bó với hắn đến tận ngày hôm nay.
Đây cũng là lý do vì sao thực lực và thiên phú của Tiểu Hồng Nhi luôn vượt trên Xích Tà và Tiểu Ngân Nhi một bậc.
Mà sau khi đạt đến Siêu Thần Binh Cực Phẩm, Lạc Hồng Kiếm lại ngộ ra năng lực đặc biệt.
Phóng đại uy lực mỗi khi khai chiêu.
Giống như vừa rồi, một chiêu Khai Hoàng Trảm đã được phóng đại khiến Lôi Phá Quân không trở tay kịp.
“Tiêu đạo hữu thật mạnh!” Đôi mắt đẹp của tiểu công chúa loé sáng.
Mặc dù đã sớm đoán Lạc Nam không tầm thường, nhưng hắn có thể chiếm thượng phong ngay lần giao thủ đầu tiên với Lôi Phá Quân vẫn khiến nàng vừa mừng vừa lo.
Mừng vì đồng minh quá cường đại, mà lo vì nàng và Đại Trưởng Lão đã biết bí mật của đối phương.
Liệu rằng sau khi giải quyết xong kẻ thù, đối phương có chuyển sang xử lý luôn mình hay không?
“Dám phân tâm, xuống Âm Gian chơi cùng ta đi!”
Ngay lúc này, U Vô Thường đã như quỷ mị tiếp cận.
Trong tay hắn, một cặp song đao hiện ra...
Một đao thiêu đốt Địa Ngục Hoả, Âm Dương Thần Hoả.
Một đao mang theo vô vàn Nguyền Rủa Thần Hồn gào thét.
Song đao bắt chéo thành hình chữ X, mãnh liệt chém ra.
Hai đao vừa ra, bỗng nhiên biến mất như bốc hơi giữa thế gian.
Chúng nó xuyên qua cõi u minh, một lần nữa xuất hiện đã trảm vào cổ họng tiểu công chúa.
BÙM!
Tiểu công chúa nổ tung, vô số tợi tóc rơi rụng...
Bùm bùm bùm bùm...
Sau đó là liên tục các vụ nổ, mỗi một sợi tóc lại biến thành một vị tiểu công chúa.
Chỉ trong nháy mắt, hàng vạn vị tiểu công chúa bao vây U Vô Thường vào trung tâm.
Đồng tử của các nàng loé lên Hoả Nhãn Kim Tinh, các loại Thế bạo phát dữ dội, sau lưng có đại hải rít gào...
“Đây là...” Toàn trường cả kinh:
“Hỗn Thế Tứ Hầu!?”
Không sai, rõ ràng tiểu công chúa của Bất Hủ Yêu Vực vừa thi triển các năng lực đến từ Hỗn Thế Tứ Hầu.
Nhưng chưa dừng lại ở đó...
Lấy tiểu công chúa làm trung tâm, bốn phương tám hướng hiện ra từng tôn hư ảnh.
Hỗn Thế Tứ Hầu, Thiên Địa Trư, Hồn Thiên Thần Thú, Sư Lân Đế Thú, Hỗn Độn Thú, Ma Thần Hắc Điểu, Thiên Nhạc Thần Điểu, Hư Không Thần Khuyển, Tiểu Bảo Hùng Miêu, Xích Dương Thiên Mã, Dương Lực Thần Sơn Thú...
Không biết bao nhiêu hư ảnh yêu tộc, nhưng tất cả đều là Thiên Địa Dị Chủng.
Lạc Nam rốt cuộc hiểu vì sao nàng là yêu nghiệt của Bất Hủ Yêu Vực.
Nếu Tam Thần Tử chỉ tập hợp năng lực của các Thần thú, Ma thú thông thường thì tiểu công chúa lại sở hữu tất cả huyết mạch của Thiên Địa Dị Chủng.
Có những loại Thiên Địa Dị Chủng quen thuộc, cũng có những loại Thiên Địa Dị Chủng mà Lạc Nam chưa từng nhìn thấy.
Thử tưởng tượng nếu nàng có được Hồng Mông Thần Lực, biến dị và thăng cấp các Thiên Địa Dị Chủng này...
Lạc Nam rùng mình.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất