“Tại sao chúng ta lại còn sống?”

Đại Dục Thần Tử tan xương nát thịt, vài chục nữ lô đỉnh từ trong đan điền của hắn rơi ra ngoài.

Nhưng các nàng không tưởng tượng nổi vì sao bản thân mình còn sống.

Bởi vì bị Đại Dục Thần Tử thi triển Đại Dục Ma Pháp khi song tu, sinh mệnh của bọn họ vốn phải liên kết với sinh mệnh của đối phương, bị lệ thuộc hoàn toàn mới đúng.

Không có gì khó hiểu, Đại Dục Ma Pháp tuy rất lợi hại nhưng gặp phải Quy tắc Bá Đạo của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, năng lực đã bị vô hiệu hoá.

“Kiểm tra linh hồn, người nào là nạn nhân thì được sống, kẻ nào là đồng bọn với Đại Dục Thần Tử thì tiễn đi luôn!” Hi Vũ phất tay nói.

Lô đỉnh cũng có hai kiểu, một kiểu do hoàn cảnh bắt buộc, bị Đại Dục Thần Tử cưỡng ép phục tùng, chỉ có thể ngoan ngoãn tuân theo để bảo toàn tính mạng.

Kiểu còn lại là cam tâm tình nguyện trợ tru vi ngược, phối hợp cùng Đại Dục Thần Tử.

Tha mạng cho kiểu thứ nhất, nhổ tận gốc kiểu thứ hai.

Thuỷ Triều Tịch bắt đầu thi triển Sưu Hồn đối với các lô đỉnh.

Ở phía bên này, Lạc Nam thu thập Nhẫn Trữ Vật, Thế Giới Bản Nguyên của Đại Dục Thần Tử.

Hắn tiện tay điều động quy tắc, giải trừ xiềng xích giam cầm Huyền Vũ Côn Bằng, cũng như phá giải Quy tắc Đại Dục đang xâm nhập trong thân thể nữ tử áo xanh.

“Ưm...”

Nữ tử áo xanh thở dài một tiếng, toàn thân hư nhược như vừa bị rút sạch lực lượng, mồ hôi đầm đìa vô cùng chật vật.

“Là... là ngươi... chính là ngươi...” Huyễn Vũ Côn Bằng kinh hồn táng đảm nhìn chằm chằm Lạc Nam.

Hiển nhiên nó nhận ra kẻ này chính là người đã đá mình một cước.

Trước đó còn bất mãn, muốn nhờ chủ nhân dạy dỗ cho kẻ này bài học, hiện tại mới biết đối phương là nhân vật khủng bố như thế nào.

Trời ạ, ngay cả Đại Dục Thần Tử còn bị làm thịt, mình vậy mà có ý định ăn thua đủ...

Đúng là ngu xuẩn mà.

“Con rùa, sau này hành sự khiêm tốn một chút, đừng ỷ thực lực khi dễ người khác, cẩn thận có ngày bị lột da rút gân.” Lạc Nam nhếch mép uy hiếp.

“Không dám nha đại nhân.” Huyền Vũ Côn Bằng sợ hãi rụt đầu trở về.

“Ngon rồi!” Lạc Nam đem Thể Giới Bản Nguyên giao cho Chân Mật, nói:

“Thứ nên thuộc về nàng, cuối cùng cũng là của nàng.”

“Thiếp không khách sáo!” Chân Mật vui vẻ hôn lên gò má nam nhân một ngụm.

“Phu quân, đã giải quyết xong!” Tuế Nguyệt lên tiếng:

“Những nữ nhân này có hơn một nửa là bị Đại Dục Thần Tử ỷ vào sức mạnh cướp đoạt, có thể tha mạng cho các nàng.”

“Hỏi bọn họ có nguyện ý bị xoá trí nhớ rồi đến Nguyên Giới sống hay không?” Lạc Nam đề nghị.

Nguyên Giới hiện đang thiếu người, có thêm một đám nữ Thần Đạo đến khai tông lập phái cũng không tệ.

Nên biết rằng những nữ Thần Đạo này đều có huyết mạch và thể chất đặc biệt, chiến lực không yếu, có thể góp phần đa dạng nền văn minh tu luyện ở Nguyên Giới.

Dò hỏi một phen, Tuế Nguyệt đáp:

“Các nàng chấp nhận rồi!”

Rũ bỏ quá khứ tủi nhục, đến thế giới khác bắt đầu cuộc sống mới, tin rằng sẽ không ai từ chối đề nghị như vậy cả.

Thuỷ Triều Tịch, Trì Du Điệp bắt đầu xoá trí nhớ, sau đó đưa các nữ nhân vào trong khoang thuyền cùng với Hỗn Thuỷ Tộc.

Hiện tại đã không còn là lô đỉnh, mà là các vị nữ Thần Đạo, số lượng hơn 50 người...

Mà lúc này, nữ tử áo xanh rốt cuộc hồi phục chút sức lực, chật vật đứng lên, cung kính cúi thấp đầu:

“Đa tạ ân công cứu giúp!”

“Cô nương không sao là tốt rồi.”

Lạc Nam nhẹ gật đầu, dù Đại Dục Thần Tử không xuất hiện thì hắn cũng để chúng nữ ra tay ngăn chặn tên thanh niên kia, một tiếng cảm ơn này hắn xứng đáng nhận.

“Chủ nhân, chính vị ân công này đã dạy dỗ ta nên người!” Huyền Vũ Côn Bằng nhỏ giọng nói.

Nữ tử áo xanh nghe vậy chỉ biết im lặng, suýt chút nữa ngươi kéo đại hoạ lên đầu ta rồi.

Bị Đại Dục Thần Tử nhắm vào còn có thể sống, nhưng đắc tội với vị nam nhân thần bí khủng bố trước mặt, e rằng chết thế nào cũng không biết.

Lần này nàng nhận lời sư phụ, hộ tống sư đệ xuống hỗn độn tìm kiếm Thế Giới Bản Nguyên phù hợp, giúp đối phương đột phá Siêu Thần.

Tìm suốt gần ngàn năm, rốt cuộc tìm được Thể Giới.

Chỉ là không nghĩ đến sau khi đột phá Siêu Thần, sư đệ của nàng lại làm ra hành vi như vậy.

“Tiểu nữ tên gọi Huyền Lam Cơ, xin được biết cao danh của ân công, chỉ cần có cơ hội đền đáp, dù chết không từ.” Nữ tử áo xanh là Huyền Lam Cơ cung kính nói.

“Tại hạ họ Lạc, về phần đền đáp thì...” Hắn đang định nói không cần, lại nghe Kim Thần Nhi truyền âm:

“Nữ nhân này có một mảnh gốm!”

Lạc Nam nghe vậy giật mình, vô thức nhìn sang Huyền Vũ Côn Bằng, thầm nghĩ chẳng lẽ con hàng này vì muốn lấy mảnh gốm về cho chủ nên mới tìm thấy Hỗn Độn Thuỷ Vực rồi lười biếng ngủ luôn ở đó?

Huyền Lam Cơ thấy hắn im lặng, nhẹ cắn môi, nàng biết mình căn bản không đủ tư cách đền đáp ân tình, chênh lệch thực lực là quá lớn.

Nào ngờ lại nghe nam nhân lên tiếng:

“Ta đang tìm kiếm mấy mảnh gốm sứ, không biết cô nương có từng nghe qua?”

Lạc Nam cố ý dò hỏi, xem thử thái độ của nàng.

“Mảnh gốm à? Ý của ân công liệu có phải thứ này?” Huyền Lam Cơ từ Nhẫn Trữ Vật lấy ra một mảnh gốm vỡ, bên trên chứa đựng Đao Đạo, Thương Đạo và Kích Đạo ba loại đại đạo.

Lạc Nam giật mình, không ngờ mảnh gốm này lại lớn bằng ba mảnh bình thường gộp lại, lần này thu hoạch lớn rồi.

“Đúng thứ ta cần!” Hắn thẳng thắn nói.

“Nguyện dâng cho ân công!” Huyền Lam Cơ mừng rỡ, không ngờ mình thật sự có thứ báo đáp được ân tình.

“Thứ này giá trị rất lớn, Lạc mỗ cũng không thể để cô nương thiệt thòi.” Lạc Nam vuốt cằm, bước đến bên cạnh thi thể Đại Dục Thần Tử.

“Ma Linh Trỗi Dậy!”

Quy tắc Bá Đạo bao trùm, tàn hồn hội tụ, Ma Linh của Đại Dục Thần Tử nhanh chóng hiện thân, hướng Lạc Nam quỳ gối:

“Tham kiến chủ nhân!”

“Hít!” Huyền Lam Cơ cùng Huyền Vũ Côn Bằng âm thầm kinh hãi mà hít sâu một hơi, thủ đoạn như thế này thật sự nghịch thiên mà.

Chẳng lẽ vị nam nhân này cũng là một thiên kiêu tuấn kiệt nào đó của nội tình Bất Hủ?

“Từ giờ hắn sẽ là nô lệ của cô nương.” Lạc Nam chỉ vào Đại Dục Thần Tử nói:

“Trong hình huống khẩn cấp, hắn có thể cung cấp chiến lực.”

“Đa tạ ân công, tiểu nữ cung kính không bằng tuân mệnh.” Huyền Lam Cơ cảm kích đáp.

“Cái chết của sư đệ, không ảnh hưởng đến cô nương chứ?” Lạc Nam hỏi.

“Tiểu nữ sẽ bẩm báo sư đệ bị Đại Dục Thần Tử giết chết, chuyện sau đó không còn liên quan gì đến ta.” Huyền Lam Cơ mỉm cười:

“Hơn nữa chẳng phải ân công cũng đã giúp tiểu nữ tính đến bước đó rồi sao?”

Nàng hiểu nam nhân này chu đáo, hắn cho nàng Ma Linh của Đại Dục Thần Tử, đề phòng trường hợp tông môn trách tội, nàng vẫn có thủ đoạn tự vệ.

“Cô nương hiểu là tốt rồi!” Lạc Nam phất tay, Tử Giới giải trừ.

“Nếu đã như thế, hẹn ngày tái ngộ!”

“Hẹn gặp lại ân công!” Huyền Lam Cơ đưa tiễn.

Hồng Độn Chiến Thuyền ngự không mà đi.

Nhìn theo chiến thuyền biến mất, đôi mắt giai nhân hiện lên vẻ phức tạp.

Nam nhân như vậy, đời này hữu duyên nhận thức, âu cũng là một niềm vinh dự.

“Chủ nhân, rõ ràng ngươi có thể xin đi cùng ngài ấy.” Huyền Vũ Côn Bằng truyền âm:

“Ngay cả những lô đỉnh kia còn được trao cơ hội làm lại cuộc đời, tin rằng chỉ cần ngươi mở miệng, ngài ấy sẽ không từ chối.”

“Ta vẫn là đệ tử của Huyền Thể Môn!” Huyền Lam Cơ trong trẻo đáp:

“Nếu chỉ vì hành vi của một tên sư đệ mà từ bỏ tông môn đã dưỡng dục mình từ nhỏ, há có thể được ân công xem trọng?”

“Nhưng môn chủ chỉ có một nhi tử duy nhất, nếu ông ta nổi điên trách tội lên đầu chủ nhân thì...” Huyền Vũ Côn Bằng lo lắng.

“Cũng nên có một kết cục mà.” Huyền Lam Cơ lẩm bẩm.

Nàng lệnh cho Ma Linh ẩn vào cái bóng của Huyền Vũ Côn Bằng, thả người đứng trên mai rùa, ung dung nói:

“Trở về thôi!”

Trên thuyền, Lạc Nam kiểm tra Thế Giới Bản Nguyên của Đại Dục Thần Tử.

Biết được thế giới của hắn là Liên Huyết Giới, tăng cường sức mạnh của Huyết Đạo và các mối liên kết huyết mạch.

Liên kết huyết mạch có nhiều loại, thông qua huyết khế, luyện hoá huyết mạch hoặc tu luyện các thủ đoạn như Đại Dục Ma Pháp.

Đối với tu sĩ Huyết hệ, quy tắc của Liên Huyết Giới cũng hữu dụng vô cùng, vừa vặn có thể giao cho Huyết Hàn Lệ hoặc Huyết Chiêu Dương.

......

Đã từng là Cổ Thạch Giới trong quá khứ, nơi này giờ đây chỉ còn là một bãi loạn thạch ở giữa hỗn độn vô tận.

Tại đây có vô số khối thiên thạch, tạp thạch, vẫn thạch và những mảnh vụn của thế giới, chiếm cứ một khu vực lớn tạo thành một vùng đen kịt.

Nếu như nhìn qua, sẽ không phát hiện bất cứ thứ giá trị nào.

Tuy nhiên ít người biết rằng, trong vô vàn loạn thạch lại có những khối hoá thạch đang ngủ say, ẩn chứa linh tính.

Bọn chúng chính là các Thạch Linh còn sót lại của Cổ Thạch Giới, đã được Giới Linh phong tồn và bảo vệ trong thời khắc tự bạo.

Lạc Nam và chúng nữ đã đến, dùng thần thức thăm dò các khối đá với nhiều loại hình thù khác biệt.

“Ẩn giấu linh trí quá sâu, thần thức thăm dò không thể phát hiện.” Chúng nữ đánh giá.

Nhìn khắp nơi toàn là đá với đá, không thấy khối đá nào có điểm khác biệt so với những tảng đá bình thường khác.

“Hay là tìm chưa kỹ?” Tiểu Thiên Ý chu môi hỏi.

Lạc Nam mở ra Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn chiếu rọi, rốt cuộc phát hiện điểm khác thường.

Thì ra những tảng đá này có đến mấy tầng ngăn cách, Thạch Linh ngủ say ở giữa hạch tâm, một tầng hoá thạch bao phủ bên ngoài thân thể, rồi lại có thêm một lớp loạn thạch như vỏ bọc phủ lên.

Nếu không có thủ đoạn đặc thù để quan sát, chỉ còn cách phá vỡ từng khối đá to lớn mới có thể thức tỉnh các Thạch Linh này.

Lạc Nam vung tay, Không Gian Chi Lực cuồn cuộn tiến ra, lần lượt dịch chuyển các khối đá có chứa Thạch Linh vào trong Linh Giới Châu.

Số lượng Thạch Linh nhiều, kích thước lại lớn, khoang thuyền đã không thể chứa nổi.

“Chàng không đánh thức bọn họ trước à?” Diễm Nguyệt Kỳ hỏi.

“Đánh thức làm gì? Cứ bắt cóc về thế giới của chúng ta, bọn họ tỉnh lại có muốn cũng không chạy đi được.” Lạc Nam cười hắc hắc.

Hắn đã nhìn ra những Thạch Linh này thật sự thú vị và có giá trị cao.

Bọn họ đa dạng chủng tộc, từ Nhân tộc, Chân Long, Phượng Hoàng, Kỳ Lân, cho đến các gốc cổ thụ, dây leo...

Nhưng tất cả đều có thân thể bằng đá, là nguyên liệu luyện khí đặc biệt.

Nói bọn hắn là những “Dị Thạch” có được linh trí cũng không sai.

Nếu sử dụng hợp lý, có thể luân phiên khai thác một phần, sau đó tiếp tục bồi dưỡng cơ thể Thạch Linh, tạo thành nguồn nguyên liệu luyện khí vĩnh viễn.

Bất kể là Hỗn Thuỷ Tộc hay Thạch Linh đều có tác dụng to lớn cho sự phát triển của Nguyên Giới, Lạc Nam vô cùng hài lòng.

Mấy ngày sau, Linh Giới Châu chất đầy 9669 khối đá có chứa Thạch Linh.

Đã vơ vét sạch sẽ...

Cẩn thận kiểm tra thêm một lần, sau khi xác định không còn bỏ sót tên nào, Lạc Nam mới cho thuyền rời đi.

Mục tiêu kế tiếp chính là Thương Giới, nơi có Thế Giới Bản Nguyên phù hợp Long Khuynh Thành.

......

“Tốt, tốt, rất tốt...”

Trong đại điện tại một phương thế giới, tiếng cười cuồng nộ vang vọng không gian.

Theo tiếng cười của hắn, tất cả mỹ nhân bên trong cung điện đều hoá thành huyết vũ, toàn bộ sinh linh trong thế giới này chưa kịp phản ứng đã thần hình câu diệt.

Phong vân biến sắc, càn khôn rung chuyển, đại địa băng liệt.

“Xin đại nhân nhẹ tay!” Giới Linh của Thế Giới vội vàng hiện thân cầu khẩn:

“Cầu ngài nguôi giận!”

“Chết!” Nam tử vung tay lên không trung, hung hăng bóp lấy Giới Linh.

Trong sự sợ hãi tột cùng, lực lượng bùng nổ.

BÙM...

Giới Linh nổ tung, thế giới sụp đổ, không biết bao nhiêu sinh linh đồ thán...

“Giết con của ta, cướp Vạn Tướng Quán Đỉnh của ta, còn che giấu tung tích, làm rất giỏi a!” Nam tử sắc mặt lạnh lẽo, hai mắt vô tình nhìn thế giới sụp đổ dưới thân.

Hắn chính là Vạn Tướng Đế Thần - Pháp Hưng.

Phía sau lưng hắn, một tôn Pháp Tướng sừng sững giữa hỗn độn, quanh thân bao trùm bởi Thiên Cơ Thần Lực nồng đậm.

Hằng Cơ Thần Tướng, đây là Pháp Tướng chứa đựng năng lực thôi diễn Thiên Cơ của Pháp Hưng.

Cả đời hắn thu thập, cướp đoạt, sở hữu hàng vạn Pháp Tướng, trong đó đương nhiên có Pháp Tướng thiên về Thiên Cơ.

Sau khi nhi tử ngã xuống, Pháp Hưng đã lập tức điều động Hằng Cơ Thần Tướng dò xét, muốn tìm kiếm tung tích kẻ dám ra tay vuốt râu hùm.

Nào ngờ mất tận ba tháng thời gian, Hằng Cơ Thần Tướng vậy mà vô pháp dò ra.

Những thứ thu vào tầm mắt chỉ là một mảnh màn đen rối loạn, quá khứ vị lai đều đã phong bế hoàn toàn.

Hiển nhiên có một loại thủ đoạn nào đó lợi hại đã khuấy động thiên cơ, che giấu lai lịch của hung thủ.

Đây mới chính là điều khiến Pháp Hưng động nộ.

Nhi tử bị sát hại, Quán Đỉnh bị cướp đoạt nhưng hắn ngay cả cừu địch là ai cũng không biết, làm sao có thể không phát điên?

Hiện giờ cách duy nhất chính là nhìn thấy kẻ kia thi triển thủ đoạn liên quan đến truyền thừa của hắn, bất quá như thế khác nào mò kim đáy biển?

“Chủ nhân bình tĩnh, kẻo không cẩn thận xâm phạm quy tắc.” Một vài Pháp Tướng có linh trí nhắc nhở:

“Bất Hủ Thần vốn không được phép giáng lâm hỗn độn, nếu muốn xuống phải áp chế tu vi, ngài cẩn thận kẻo lại bạo phát khí tức, hậu quả vô cùng.”

“Hừ, quy tắc chó má! Một đám lão bất tử đạo đức giả khốn kiếp!” Pháp Hưng không phục mắng chửi, nhưng vẫn hít sâu một hơi thu liễm nội tâm sôi trào.

Dù vừa mới huỷ diệt thế giới, hắn cũng chỉ điều động thực lực Siêu Thần đỉnh phong mà thôi.

Nếu phạm vào quy tắc, toàn bộ Bất Hủ Thần tại Chung Cực Giới đều có lý do đường hoàng, danh chính ngôn thuận hợp lực vây công hắn đến chết.

Thật sự rơi vào hoàn cảnh đó, chỉ có thể trốn chui trốn nhủi còn thảm hơn cả Hồng Mông Cổ Tộc hiện tại.

Bởi lẽ Hồng Mông Cổ Tộc chỉ xung đột cùng một nhóm nhỏ Bất Hủ Thần, còn việc phạm vào quy tắc chính là đắc tội với toàn bộ Bất Hủ Thần ở Chung Cực Giới.

Chung Cực Giới quá lớn, không ai biết rốt cuộc có bao nhiêu Bất Hủ Thần tồn tại, càng không biết liệu có vị nào mạnh hơn mình hay không, có vị nào nắm giữ Thiên Cơ, từ đó dễ dàng truy ra tung tích của mình hay không.

eyJpdiI6InYweDFtNHVrV0NoN3dQMkpyazA3YVE9PSIsInZhbHVlIjoiM2FLSTRjcjVvUHplMGlmbk52TXpRb1lKRVwvK3RcL2RaYVlMYXEwUk5oTG9tclJGZmlrYVZRb0FSdStaUHJHSUtJejBycTNLVVlMNGZBTGIrN3NXQXJJTzM1eThIT1czT1Vpa3pwNHd4UmpCd2NwbVNQVDByekxGcmVYY1wvTE1GaFhwdllqZnhhUzRGalgxd1pwdktldmxNQ0g4a2hMQXRkNGdpSmh0dHRyQlJVPSIsIm1hYyI6IjhhY2JhYTNmMzQ3MDkxYjhmNTlkODQ4YWY0ODk0ODUyYzUzNzhhZDk4OTUyODAxZjQzZmVjMGNjZmQ0MDMwYjYifQ==
eyJpdiI6IjFSY0l5T2FGNGp5WUtrTGRzMk9zcmc9PSIsInZhbHVlIjoiNzFNRTZScHZ4OGd5bUtHWWxNdWZyUnJYeHIwTDZpdzlcL1JPZExYaTc1bGt0Mzh2anB3eHZlN21NN3IrOVJzWlwvNFdRMnhpcDhpXC9ybDFwcEUrZ2NqaEliOVZhMlJHZ2MzUkw5Z1wvUFE1bm1kWnpuOXhtWndKXC9icWdmNHp2R1owU2lpWXBvTkJvakNDdEdmWXlDVjNscnNXUEc4U2pqa0lGRGtlK1d2eGUwd1FjVDY3SmRcL1RCY0RUaEJabmViRHpXIiwibWFjIjoiMzJmYzExZTFlZTc0Mzc1MGM5YTc4YWYwZjgyZDRlZmQ1M2E0NDk1YTkwMjA5NWI2MmQxNTcwODJlMmViZTc5MSJ9

 

Ads
';
Advertisement
x